Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1652: Giai đoạn thứ hai của kế hoạch Thiên quốc và đội dọn dẹp mạnh nhất trong lịch sử (2)

“Chư vị, sau khi viện trưởng Tiết Giáp của viện nghiên cứu Nguyệt Thực tự mình tuyên bố, rồi lãnh đạo Thanh Cảng chúng ta họp bàn thảo luận, quyết định tiếp nhận sự kiện ô nhiễm tinh thần “Cấp diệt thế”, chúng ta sẽ ở trong phòng hội nghị này thảo luận đưa ra hướng chấp hành.”

Sắc mặt giáo sư Bạch nghiêm túc, ông đứng dậy, đi tới tấm bảng màu trắng đã viết chữ từ trước.

“Bây giờ, để tôi đưa ra bản dự thảo ban đầu…”

Nghe được câu này, vẻ mặt của Lục Tân và mấy vị tiên sinh còn lại trong phòng đều lập tức run lên, chuẩn bị nghiêm túc lắng nghe.

Thời gian gấp gáp, vội vàng.

Tinh thần ô nhiễm đáng sợ, lực tổn thương cùng phá hoại của nó vẫn luôn là siêu cấp đáng sợ.

Cách mỗi một giây, có khả năng sẽ có ngàn vạn người biến thành cái xác không hồn dưới mặt trăng đỏ kia.

Cho nên, xác thực là bọn họ đang phải tranh thủ từng giây.

“Thứ nhất, tối thiểu là chúng ta phải hiểu được tình hình thế giới bây giờ.”

Tựa hồ như giáo sư Bạch đã sớm sắp xếp, chải chuốt mạch suy nghĩ rõ ràng, nói: “Bây giờ, rất nhiều lực lượng tinh thần dị thường đã tràn vào hiện thực, cho nên mạng lưới internet và đài truyền thông liên lạc của chúng ta cũng sẽ sụp đổ trên diện rộng, có lẽ sẽ có một số ít nhân tài đặc thù bảo vệ tín hiệu internet để có khả năng sử dụng, nhưng cũng căn bản là không có khả năng tiếp thu tin tức ở tất cả các nơi.”

“Mặt khác, mạng lưới tình báo trước đó của Thanh Cảng bây giờ cũng đã bị chặt đứt trên diện tích lớn, không có cách nào có thể lấy được tin tức kịp thời.”

“Cho nên, chúng ta cần lực lượng mới cập nhật tin tức một cách kịp thời, biết chỗ nào có ô nhiễm xâm nhập, trình độ bị ô nhiễm như thế nào, chỗ nào đã bị hủy diệt, cần phải từ bỏ, chỗ nào cần được nhận giúp đỡ, nơi nào có thể hợp lực lấy lại…”

Trong phòng họp, tất cả đều trở nên an tĩnh, ngay bước đầu đã làm cho đầu mọi người đau một cách dị thường.

Bây giờ phía bên ngoài hỗn loạn khó tả, vấn đề này giải quyết như thế nào?

Phái tiểu đội xuất hiện để cập nhật hiện trường?

“Có lẽ, vấn đề này tôi có thể giải quyết giúp các ông…”

cũng ngay tại lúc này, Lục Tân trầm ngâm mở miệng, sau đó hướng tầm mắt từ trong phòng họp ra bên ngoài.

Vừa rồi, bởi vì nơi này cần tổ chức hội nghị bí mật, khẩn cấp cho nên đám người ẩn núp giúp viện trưởng Tiết Giáp của viện nghiên cứu Nguyệt Thực truyền tin xong thì cũng rất tự giác ra khỏi phòng họp, lúc này bọn họ đang ngồi nghỉ ngơi trên ghế dài ở bên ngoài, từng đôi bàn chân đang vung vẩy trên không, trên mặt đều thể hiện ra vẻ nghiêm túc mà nhu thuận.

Ban đầu Lục Tân cũng không hiểu bọn nó còn ở đây làm cái gì, bây giờ thì anh đã hiểu.

Quả nhiên không hổ danh là lão hồ Lục Tân, viện trưởng viện nghiên cứu Nguyệt Thực vẫn luôn cân nhắc mọi việc chu toàn như vậy.

“Đám người ẩn núp của viện nghiên cứu Nguyệt Thực…”

Dưới sự ảnh hưởng lực lượng tinh thần của Lục Tân, giáo sư Bạch cũng nhìn thấy những tiểu tử này, bỗng nhiên nhẹ nhàng thở ra.

Dưới tình thế khẩn trương như vậy, trên mặt cũng không khỏi hiện lên nụ cười: “Có chúng nó hỗ trợ, vấn đề này đã dễ giải quyết.”

“Dù sao, chúng ta cũng không phải lần đầu tiên hợp tác.”

Lục Tân cũng cảm thấy thích hợp, chẳng qua là bỗng nhiên nghĩ đến một chuyện.

Mỗi người ẩn núp mỗi lần ra tay, đều đòi thù lao.

Mình đã đặc biệt mỉm cười với chúng nó, bắt tay, sờ đầu, như vậy lần này….

Đang lúc suy nghĩ vấn đề này, chỉ thấy người ẩn núp đội mũ đỏ đang ngoan ngoãn ngồi trên ghế kia dùng sức nhảy một cái, nhảy xuống mặt đất.

Đi đến trước mặt mình, tháo mũ xuống, đặt ở trước ngực, cúi xuống một cái.

Sau đó nó ngẩng đầu lên, kiễng mũi chân, nhắm mắt lại, bĩu môi với mình một cái…

“Cái quái gì thế?”

Lục Tân suýt chút nữa bị hành động của nó làm cho bối rối, lập tức cự tuyệt, tỏ vẻ thù lao lần này lấy nợ ở trước.

Đây là muốn nụ hôn đầu của mình sao?

Chuyện này có chút thái quá…

“Cứu vớt thế giới quả nhiên rất khó, đến đơn binh cũng cần phải bán sắc sao?”

Giáo sư Bạch cũng lướt qua, giả bộ như không nhìn thấy cách đòi thù lao của mũ đỏ, cùng với sự xấu hổ của Lục Tân.

Ông ra vẻ trấn định, tiếp tục nói: “Bước thứ hai, chính là quyết định chấp hành vừa rồi, giai đoạn thứ hai của kế hoạch Thiên quốc.”

“Cũng tức là phương hướng mà vị nghiên cứu viên thiên tài kia chỉ ra.”

Ông ta giống như lo lắng Lục Tân sẽ không biết kế hoạch này, cố ý quay đầu về phía anh, nói: “Kế hoạch này cũng rất đơn giản.”

“Dùng một câu là có thể hình dung được.”

“Thanh Cảng chúng ta có một vị công chúa, nhờ chiếc dù của vị công chúa này, mà Thanh Cảng được nhận sự bảo hộ.”

“Bây giờ, không có cách nào tính toán được lượng quái vật tràn vào hiện thực, nhưng Thanh Cảng vẫn bình yên vô sự, nguyên nhân chính là ở đây.”

“Mà chuyện chúng ta muốn làm, là để cho chiếc dù của vị công chúa này có thể mở ra càng lớn, bảo vệ càng nhiều người hơn.”

Lục Tân bỗng nhiên nhíu mày.

Anh có thể hiểu ý của giáo sư Bạch.

Trên thực tế, hiện tại, nếu như anh không thể khắc chế được lực lượng tinh thần của bản thân, như vậy thì khi nói chuyện với bất cứ người nào, cũng có thể trước khi người đó nói ra mà đã hiểu ý người đó muốn nói là gì.

Coi như đối phương chỉ nói một nửa, thì ở phương diện tinh thần, anh cũng có thể biết hết tất cả suy nghĩ của họ.

Hơi ngơ ngẩn, anh đột nhiên hỏi: “Oa Oa có cực hạn.”

“Nếu như vượt qua cực hạn này, vậy có khả năng cô bé phải nghênh đón sự cắn trả về phương diện tinh thần.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận