Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 652: Hai trăm vạn bước đệm (1)

Hai trăm vạn bước đệm dẫn đến thành công vội vàng mà đến, cũng vội vàng rời đi, chưa kịp ngắm nhìn phong cảnh của thành phố trung tâm một cách kĩ càng, cũng không thể với những người bạn cùng ngành ở thành phố trung tâm ăn một bữa cơm, trao đổi ý kiến, thậm chí đến bản thân trên đường nhận được một công việc làm thêm thu nhập, cũng không muốn đem tiền giao ra, Lục Tân thật sự có chút nuối tiếc.

Nhưng khi nhìn thấy Bích Hổ, Lục Tân lại cảm thấy rất tốt. Bích Hổ tới so với chính mình vẫn là vội vàng, đi cũng so với bản thân cũng hấp tấp hơn. Không những không thể cùng đồng nghiệp và bạn cùng ngành ở thành phố trung tâm giao lưu một phen, đi thưởng thức phong cảnh của thành phố trung tâm một chút, thậm chí sau khi hoàn thành xong nhiệm vụ của Thủy Ngưu Thành, đến cả ngày nghỉ cũng không có cơ hội, giúp đỡ luật sư với người ở cơ quan bận tới bận lui tới nửa đêm. Tuy nhiên nghe nói, hình như ban đầu đã lên kế hoạch giải quyết công việc trong một đêm, nhưng gã chỉ trong vòng nửa đêm đã hoàn thành rồi. Quả thực là như tìm thời gian, ra ngoài ăn khuya.

.....Ây, chính bản thân gã nói như thế. Trần Tinh là một người kiên quyết, chấp hành kế hoạch một cách nghiêm túc. Đã nói là ngày thứ hai đi, thì đúng vào tám giờ ngày thứ hai đã sắp xếp ổn thỏa mọi thứ. Vài vị luật sư đã mang theo các tài liệu chính thức qua Tổng Sở hành chính thành phố trung tâm, sở hành chính thành phố Vệ tinh 7. Các lời khai của quản lý kho hàng của tập đoàn Đại Địa và quản lý trại giam của nhà tù, còn có các cảnh sát đã đưa Lục Tân vào trại tạm giam lúc đó.

Những chứng cứ trên đã chứng minh được sự vô tội của Lục Tân, cùng với hành động vĩ đại dám làm việc nghĩa. Huy chương hình như không phải trong một chốc lát có thể phát xuống. Nhưng tiền thù lao của công việc đã như ván đóng thuyền.

Nói như vậy cũng không cần quá đau lòng về tiền của nửa xe hàng kia rồi?

Sau một lúc trầm ngâm, Lục Tân vẫn là đau lòng

Tính toán như vậy thì, ban đầu mình có thể cầm được tiền thù lao cộng với tiền của nửa xe hàng kia, hiện tại chỉ có thể lấy được tiền thù lao.

Điều này nói rõ cái gì?

Nói rõ thù lao của mình trực tiếp thiếu một nửa nha!

Lúc này có một chiếc xe moto tới, tút tút tút lái tới.

Nhưng lần này trở về, lại là Trần Tinh sắp xếp, cho nên trực tiếp ngồi lên chiếc trực thăng rồi bay thẳng trở về.

Coi như là đổ đầy dầu, cũng không cách nào trực tiếp một mạch từ thành phố trung tâm bay trở về Thanh Cảng, nhưng cũng may thời điểm mà cô ta đến đã đi qua một chuyến, trở về cũng theo thường lệ làm theo kế hoạch, đem hành trình phân thành ba giai đoạn, đầu tiên là từ thành phố trung tâm, thành phố vệ tinh số 7, ngồi máy bay trực thăng, tiến về phía trước, khoảng cách từ thành phố trung tâm đến một điểm tập hợp vũ trang ước tính hơn ba trăm cây số, lại đổ đầy dầu, đi về phía Quả Hồng Tử Sơn.

Tại Quả Hồng Tử Sơn, sau khi đổ đầy dầu là có thể một hơi bay về Thanh Cảng.

Thời gian trước và sau, cũng gần bảy tiếng đồng hồ, tính toán đến việc nghỉ ngơi cùng một số việc khác nữa, 10 tiếng đồng hồ cũng đã đủ rồi

Điều này khiến Lục Tân cảm nhận được một loại trải nghiệm hoàn toàn khác so với khi bản thân bình thường ra ngoài.

Nói thế nào đây nhỉ, đó là khí thế, xa hoa, lại có cảm giác bay bổng trên bầu trời.

Âm thanh bên trong của máy bay trực thăng, trong khoang Trần Tinh, Bích Hổ, Lục Tân ba người, mỗi người đều có việc để làm.... Bích Hổ quả thực rất có tinh thần, đêm qua gã hẳn là một đêm không ngủ, nhưng có vẻ vẫn rất hăng hái, lúc này đang hào hứng chơi đùa với món quà nhỏ mà gã ta mua cho Linda, chỉ có những nơi lớn như thành phố trung tâm mới có những sản phẩm trang điểm cao cấp như thế thôi, cũng có một vài đặc sản của thành phố trung tâm được đóng gói cẩn thận trong túi kín, thậm chí còn có một sợi dây chuyền vàng dày bằng ngón tay. Lần này gã lại đang đệm lên một tờ giấy, và viết một tấm thiệp thơ tình nhỏ cho Thiết Thúy. Lục Tân chỉ liếc xem một cái, liền bị Bích Hổ ngăn cản.

Anh chỉ thấy, dù ở trên máy bay trực thăng, chỉ dùng một tờ giấy đệm ở dưới, nét chữ của Bích Hổ vẫn cực kỳ đẹp mắt, có một loại cảm giác như in, nhưng rất có phong cách, nội dung cũng rất hoa mỹ, anh thấy được một câu trong số đó là: "Linda thân mến, anh đang nhớ em ở độ cao 1.286 mét. Nếu như em ở dưới vào lúc này, thì anh sẽ nhảy xuống và ôm em không chút do dự ..."

Lục Tân thực sự cảm thấy có một chút thú vị rồi.

Người anh em Bích Hổ này là một người tốt, nhưng về chuyện tình cảm là một bí ẩn.

Gã vẫn luôn nói rằng mình thích Thiết Thúy, luôn miệng lặp lại thì không nói, khi đi công tác, cũng không quên mang theo quà, nhưng khi gặp được các cô gái xinh đẹp khác, lại không ngần ngại mà nhìn, bị cám dỗ, căn bản không có chút gánh nặng tâm lý nào cả.

Cái này rốt cuộc được tính là chân thành hay là lạm tình?

Lục Tân thậm chí còn tin rằng nếu Linda thực sự ở dưới, thì gã ta sẽ thực sự nhảy xuống.

Liệu Linda có thể đỡ lấy được hay không, lại là một câu hỏi khác.

Trần Tinh trên trực thăng, cẩn thận lật xem một tập tài liệu, hình như là do Hạ Trùng đưa cho cô tối hôm qua.

Vị nữ chỉ huy này chỉ lo bận rộn công việc, lúc này hoa cả mắt, đều là chuyện của khu cấm địa.

Thấy bọn họ bận rộn như vậy, Lục Tân liền cũng trên đường đi, chuẩn bị nghiên cứu người truyền tin mà anh mang về từ viện nghiên cứu.

Chức năng của kẻ ẩn nấp, đã được thử, anh sẽ nghiên cứu hai cái chức năng còn lại.

Chức năng đầu tiên là truy cập cơ sở dữ liệu, mà Lục Tân đã xem đêm qua rồi.

Đây quả thực là một cơ sở dữ liệu khổng lồ, ghi lại tất cả các loại sự kiện ô nhiễm đặc biệt, cả lớn và nhỏ.

Có hồ sơ chi tiết, cùng với phân tích của các chuyên gia, cũng như nghiên cứu của viện nghiên cứu về tinh thần đột biến, sự kiềm chế và kết nối lẫn nhau giữa các khả năng khác nhau, sự khác biệt và giải pháp tối ưu giữa các nguồn ô nhiễm khác nhau, vân vân... Có thể nói rằng rất quý giá.

Không chỉ vậy, Viện cũng sẽ thường xuyên cập nhật thông tin và đưa ra những thông tin mới nhất trong cơ sở dữ liệu này.

Lục Tân hiểu rõ tầm quan trọng của cơ sở dữ liệu này, về mặt công việc thì nó đóng vai trò cực kỳ quan trọng.

Cái thứ hai có vẻ hơi thú vị.

Đó là nền tảng liên hệ "người có năng lực cao cấp" với hơn 20 thành viên.

Theo lý mà nói thì đây có vẻ là nơi để những người có năng lực cấp cao trao đổi thông tin và tình báo, nhưng từ hôm qua lấy được máy truyền tin đến bây giờ, Lục Tân không thấy bất cứ ai nhắn tin trong phòng, bình tĩnh và im lặng, giống như một cái bãi nước đọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận