Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1160: Nhóm bạn Dracula (1)

Đối phương đột nhiên nói một câu, khiến Lục Tân đang điều chỉnh trạng thái, chuẩn bị ra tay trở nên bối rối.

Anh không tin vào mắt mình, nhìn ra ngoài kính gió, người phụ nữ tóc vàng kia đeo một cái mặt nạ mắt, mặc một chiếc váy gợi cảm. Anh và đối phương nhìn nhau chằm chằm chừng ba bốn giây, rốt cục phản ứng lại, hạ thấp giọng, chậm rãi nói:

"Cởi quần áo khiêu vũ?"

Trong xe, em gái và cha đều kinh ngạc nhìn anh.

Lục Tân cũng không có cách nào, anh là người đứng đắn, nhưng ám hiệu là như vậy mà.

Trên mặt người phụ nữ bên ngoài xe cũng nở nụ cười hài lòng, đi tới vị trí cửa sổ xe, vươn tay về phía Lục Tân đàn ngồi ghế lái, lộ ra hàm răng hổ trắng đáng yêu, nói: "Chào người anh em, tôi là Dracula."

Đỉnh đầu Lục Tân xuất hiện một dấu chấm hỏi thật lớn.

Dracula!

Cô ấy là Dracula?

Trong nhóm lúc nào cũng thể hiện là một đại gia, tại sao giờ lại là một cô gái tóc vàng?

Dracula, anh nắm lấy tay cô, thấp giọng nói: "Xin chào, tôi là Toàn Gia Phúc."

"Hả?"

Cô gái tóc vàng, hay Dracula, cũng ngạc nhiên nhìn Lục Tân: "Thì ra là anh..."

Lục Tân hơi xấu hổ gật đầu.

Ngay từ đầu tên của anh ở câu lạc bộ là Đơn Binh, sau đó chính Dracula nói phải lấy ba chữ giống như mọi người mới được. Lục Tân không định đổi, thậm chí còn hơi tức nhưng sau đó lừa Dracula này không ít tiền, trong lòng hơi áy náy nên đổi tên thành ba chữ, xem như thỏa mãn... mong muốn nhỏ nhoi của người ta.

May mà anh đã sửa, nếu không lần này gặp mặt chắc sẽ vô cùng xấu hổ.

Khi biết cô là Dracula, rồi nhìn mái tóc vàng và khuôn mặt xinh đẹp của cô, đột nhiên anh cảm thấy thân quen hơn rất nhiều, vội vàng thấp giọng nói: "Chuyện gì xảy ra vậy?"

"Tôi đang muốn hỏi anh đấy?"

Dracula trực tiếp kéo ghế sau xe anh ra, ngồi vào nói: "Tại sao anh lại xông vào như vậy?"

"Tôi là bất đắc dĩ..."

Lục Tân ủy khuất giải thích tiếp: "Tôi đi tới nơi hỗn loạn, nhận ra chỉ có thể đi qua mạng lưới giao thông nội bộ của Hỏa Chủng mới có thể đến điểm gặp mặt tại thành phố Hỏa Chủng. Kết quả lúc tới tìm đại diện ở bên kia phê duyệt giấy tờ thì bọn họ thét cái giá trên trời, vì thế tôi đành phải xông lên..."

"A, Hỏa Chủng trước sau chỉ vì lợi ích, trên dưới đã sớm thối rữa rồi."

Dracula nghe xong, giải thích rồi còn phụ họa thêm: "Bọn họ thét cái giá trên trời là bao nhiêu?"

"Ba..."

Lục Tân vừa định nói nhưng đột nhiên nghẹn lại, thở dài: "Dù sao cũng rất nhiều."

"Không sao cả."

Dracula cũng không hỏi kỹ, khoát tay nói: "Có thể tiếp nhận thêm anh cũng không tồi. Bây giờ không cần nói gì cả, cứ thế đi đi."

"Hả?"

Lục Tân hơi ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía trước, nói: "Những người đó thì sao?"

Theo ánh sáng của trăng máu có thể thấy, ở trạm canh gác phía trước, ngoại trừ mạng nhện hình người đan ở giữa không trung thì phía dưới còn một đội quân và xe đang nhìn anh chằm chằm.

Bọn họ còn có hơn mười khẩu súng liên thanh, những chiếc xe cũng được bọc thép màu đen vô cùng cao lớn.

Đây rõ ràng là đại bộ đội Hỏa Chủng vì anh mà tới đây?

"Không cần quan tâm bọn họ."

Dracula nói: "Anh cứ nghe lời tôi, chỉ cần lái xe, những lời khác để tôi nói."

Nói xong bả vai còn không kìm được run lên, oán giận nói: "Cái gì vậy, anh ngồi trong xe mà để điều hòa lạnh như vậy?"

"À."

Đều là người của mình, Lục Tân tin tưởng cô nên đạp chân ga, chậm rãi chạy về phía trước.

Anh cũng không cố gắng giải thích cho Dracula rằng đó không phải là điều hòa mà vì cô ấy đang ngồi quá gần cha mình.

Xe từ từ chạy về phía cầu treo bằng thép. Anh có thể cảm nhận được, quân đội dưới cầu treo đang ngày càng khẩn trương, ánh mắt hiện lên sự sợ hãi nhìn chằm chằm xe của Lục Tân, nhưng vẫn không có ai nổ súng.

Đến khi xe của Lục Tân chạy qua bọn họ hai mươi mét, mới có người đi ra khỏi đám người rồi bật đèn pin lên.

Một người đàn ông trên vai khắc một ngọn lửa, cùng hai người lính cầm súng tự chế kỳ lạ đi về phía trước.

Người này giơ tay lên, ý bảo dừng xe. Khi xe đi tới, anh ta cảnh giác nhìn Lục Tân ngồi ở ghế lái, rồi nghi hoặc nhìn về phía Dracula ngồi sau xe, giọng nói trầm ổn nhưng vẫn có thể nghe được sự nghi hoặc: "Giải quyết sao?"

Dracula ngồi ở ghế sau, không kiên nhẫn nói: "Một tên điên mà thôi, còn muốn thế nào nữa?"

Đối phương bị nghẹn nhưng vẫn hoài nghi nói: "Nhưng vừa rồi tôi không nhìn thấy cô động thủ..."

Dracula lạnh lùng nhìn anh ta, nói: "Nếu như tôi bảo anh về nhà, cầm súng giết vợ con và tình nhân của cô ta, giết cả đám chó con vừa mới sinh rồi tự sát..."

Dừng một chút, cô bỗng nhiên lộ ra một nụ cười quái dị: "Anh cũng sẽ không nhìn thấy tôi ra tay."

"A!"

Sắc mặt đối phương đột nhiên thay đổi lùi về phía sau vài bước, cảnh giác nhìn Dracula.

Anh ta không dám nghi ngờ gì, nhưng vẫn nhìn Lục Tân, nói: "Đây có phải là người chúng ta nên áp giải về thẩm vấn hay không?"

"Ừ?"

Lục Tân hơi khẩn trương, nhưng vẫn cầm vô lăng bày ra trạng thái bị khống chế.

Dracula thì đánh giá anh ta từ trên xuống dưới, bỗng nhiên nói: "Anh thuộc bộ phận nào?"

Đối phương trầm mặc một chút, nói: "Phó chỉ huy đại đội 4 của bộ phận phản ứng cấp 1, bộ phận an ninh công ty Hỏa Chủng, Vương Xương Vệ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận