Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 296: Người trẻ tuổi tương lai rộng mở (2)

Sau khi nhóm người ngồi xuống, chủ đề đương nhiên không thể tách rời vị phó chủ tịch Tiêu đó.

Bởi vì tạm thời bị kéo tới, Lục Tân chưa có làm bài tập, vừa hay cũng mượn cơ hội này học bù, sau khi nghe kỹ mới biết được phó chủ tịch Tiêu này là phó chủ tịch trẻ tuổi của tập đoàn Thanh Viễn, trụ sở chính của mấy công ty họ, cũng là con trai cả của chủ tịch Tiêu, nghe nói đã làm ở công ty được mấy năm, trước đó không lâu đã thi đậu đại học, sắp tới sẽ lên thành phố chính để đào tạo chuyên sâu.

Ngưỡng cửa đại học ở thành phố chính rất cao, rất nhiều người ở thành phố vệ tinh đều giống anh ta, sẽ làm việc vài năm trước rồi mới thi vào đó.

"Bách bách bách bách..."

Sau khi tất cả mọi người đã ngồi vào chỗ, lại có một tràng pháo tay vang lên, Lục Tân cũng thành thực vỗ tay theo.

Bàn lãnh đạo phía trước, có người thuyết phục mời phó chủ tịch Tiêu nói vài câu với mọi người, người thanh niên vội vàng từ chối, thấy chối từ không được, cũng không lên sân khấu, trực tiếp đứng lên, hai tay hơi áp sát, nói với mọi người trong phòng: "Tôi sẽ không lên sân khấu, quá trang trọng, hôm nay chúng ta tụ tập riêng tư, tất cả những người ngồi ở đây đều là nhân viên kỳ cựu của công ty, hoặc là trụ cột trẻ tuổi, tôi phải cảm ơn mọi người."

"Dù sao tôi cũng là một người trẻ tuổi, trong công việc sau này còn phải xin mọi người chỉ bảo, thứ lỗi thứ lỗi, lát nữa tôi kính mọi người vài ly..."

"Nói hay lắm..."

Những người cùng bàn với Lục Tân bên này khen ngợi vài lời, trên mặt lộ ra vẻ mong chờ.

Người phụ nữ ngồi đối diện Lục Tân mặc trang phục công sở cởi chiếc nhẫn trên ngón áp út ra, nhét vào trong túi không để lại dấu vết, sau đó đan chéo mười ngón tay, nhìn về phía phó chủ tịch Tiêu mỉm cười: "Mọi người nói, anh ấy thích gì?"

"Anh ấy thích gì thì chúng ta không biết, nhưng người giống như phó chủ tịch Tiêu, các cô gái thích anh ấy nhất định rất là nhiều thì phải?"

Người đàn ông mập đầu tóc láng bóng nhếch miệng cười nói.

"Ha ha, lát nữa phó chủ tịch Tiêu sẽ đích thân tới mời rượu, vì vậy tôi sẽ giữ lại tửu lượng, không uống với mọi người..."

Người đàn ông trẻ tuổi với đôi mắt hơi sưng húp và khí chất hơi lờ đờ nâng ly rượu của mình nóng lòng muốn thử.

"Vị phó chủ tịch Tiêu này có thể trúng tuyển vào trường đại học ở thành phố chính, tuổi trẻ tài cao, khẩu vị nhất định sẽ không tệ..."

Một vị tuổi tác hơi lớn, khoảng chừng ba mươi mở khuy măng sét, để lộ chiếc đồng hồ màu đen.

Mặc dù có khá ít người tham gia vào những dịp như vậy, nhưng Lục Tân cũng có thể thấy được mọi người chuẩn bị rất đầy đủ cho bữa tiệc rượu hôm nay.

Hơn nữa, những người có thể ngồi ở đây nói chính xác đều là những người đã đạt được thành tích trong các công ty khác nhau và sở hữu những kỹ năng độc đáo. Lúc này, tất cả đều sẵn sàng tạo ấn tượng tốt với vị phó chủ tịch Tiêu này. Nghĩ như vậy, mình quả thực có chút luống cuống, mỗi người đều có sở trường...

Đặc điểm của mình là gì?

Anh hơi nghiêm túc suy nghĩ một lúc.

Mình có thể nhận được cơ hội thăng tiến, ưu thế chính là...

… Trung thực và chăm chỉ, tận tâm trong công việc, nghiêm khắc trong thái độ, cư xử thân thiện với mọi người và tích cực hướng về phía trước?

Món ăn đã được mang lên, người trong bàn ăn vốn không quen nhau, cộng thêm tâm tư đều đặt trên người vị phó chủ tịch kia, cũng chỉ có bắt chuyện qua lại, thỉnh thoảng có người nói vài câu, cũng đều là khen ngợi phó chủ tịch Tiêu có vẻ ngoài trẻ trung, đầy triển vọng và rất có khí chất các kiểu.

Ăn xong chừng năm phút, cửa đại sảnh mở ra, một người giống như bảo mẫu dẫn theo hai đứa nhỏ đi vào.

Một bé trai và một bé gái, bé trai khoảng chừng mười tuổi và bé gái mới chỉ năm, sáu tuổi.

Bảo mẫu đưa chúng đến bên cạnh phó chủ tịch Tiêu, anh ta lập tức nở nụ cười, bế chúng tới, cười nói gì đó.

"Đây... phó chủ tịch Tiêu cũng đã có con?"

Người phụ nữ trong trang phục công sở sửng sốt và có chút ngạc nhiên.

"Ha ha, cô nghe ngóng thế nào vậy?"

Người đàn ông mập đầu tóc láng bóng bên cạnh cười nói: "Đó là em trai, em gái của anh ấy. Vợ trước của chủ tịch Tiêu của chúng ta đã mất trong vụ tai nạn trước đây, ông ấy lại cưới thêm một người khác rồi sinh ra một trai một gái. Nhưng mà, phó chủ tịch Tiêu đối xử với hai anh em cùng cha khác mẹ rất tốt. Đoán chừng chủ tịch Tiêu muốn giao sản nghiệp cho anh ấy cũng là vì con người anh ấy trọng tình cảm…"

"Ồ…"

Người phụ nữ mặc trang phục công sở liếc nhìn người đàn ông mập, cười nâng ly: "Lát nữa lưu lại phương thức liên lạc, sau này có cơ hội sẽ hợp tác."

Lục Tân không ngờ bọn họ lại có thể lần mò thông tin của lãnh đạo sâu sắc như vậy, nhất thời cảm thấy kính nể.

Từ xa liếc nhìn vị phó chủ tịch Tiêu đó, chỉ thấy anh ta để cậu nhóc ngồi bên phải mình, rồi lại đặt cô bé lên đùi mình, vừa trêu chọc cô bé, vừa cười nói gì đó với các lãnh đạo xung quanh, có vẻ như thực sự thương yêu chúng.

Chỉ là không biết có phải là ảo giác hay không, Lục Tân nhìn thấy anh ta đột nhiên dừng lại khi định vươn đũa gắp một miếng xương sườn.

Anh ta nhìn miếng xương sườn, rồi lại nhìn chằm chằm thật lâu vào cô bé đang ngồi trên đùi mình.

Giả vờ vô tình che miệng, ho khan một tiếng và nuốt nước miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận