Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1090: Người có thể quyết định sống chết của người khác, chỉ có thẩm phán mà thôi (2)

Liên tục bắn xong một băng đạn, Lục Tân mới thừa dịp họng súng vẫn còn đang nóng cháy, cầm một cây thuốc lá, ghé vào lại gần sát họng súng.

“Cậu ta vậy mà lại chỉ đốt thuốc thôi…”

Ánh mắt tuyệt vọng của tổ trưởng Long và những nhân viên võ trang bên cạnh bắt đầu có chút mơ hồ.

Còn Lục Tân bên kia lại đang hít một ngụm, thấy tia lửa đã xuất hiện, anh bèn ném khẩu súng tự động kia sang một bên.

Sau đó từ từ thở ra một ngụm khói thuốc, quay đầu nhìn về phía tổ trưởng Long, thái độ thực nhẹ nhàng mà nói: “Anh vẫn còn chưa nói cho rõ ràng đâu đây.”

“Cái gọi là nghi thức quỷ dị kia, cái gì mà Tàng Trượng Nhân, là chuyện như thế nào?”

Tổ trưởng Long dại ra, quay đầu lại, bình tĩnh liếc mắt nhìn Lục Tân một cái, trong ánh mắt tràn đầy tơ máu, cùng co rúm sợ hãi.

“Tôi… Tôi không biết ngài là ai…”

Thân thể của anh ta co rụt về phía sau một chút, cố hết sức mình giãn dài khoảng cách với Lục Tân hơn một chút trong cái không gian bé nhỏ này, sau đó mới thấp giọng nói:

“Nhưng tôi muốn biết, ngài… Ngài sẽ trừng phạt chúng tôi như thế nào?”

“Trừng phạt?”

Không thể không nói, câu hỏi anh ta đặt ra lần này, thực sự đã làm cho Lục Tân ít nhiều xuất hiện chút do dự.

Thật đúng là anh chưa nghĩ đến phương diện này.

Giết anh ta sao?

Những người này quả thực trước đó đã từng muốn giết chết mình, cho nên từ góc độ bình đẳng mà xem, bản thân mình dù có giết chết họ cũng không có sao hết.

Có điều dù sao nơi này cũng còn nhiều người đến như thế, mà số người đã chết cũng không ít.

Nếu như lại giết chết thêm hơn một chục mạng người này nữa, Lục Tân cũng thoáng có cảm giác, chỉ trong một đêm thôi mà quá nhiều người chết.

Bản thân anh dù sao cũng chỉ là một người làm công ăn lương, giết người, thực sự vẫn tồn tại không ít áp lực đấy.

Thế nhưng bảo anh thả cho bọn họ đi mất?

Càng không thể!

Lục Tân không thích cái thái độ tùy tùy tiện tiện là có thể giơ súng lên giết người của bọn họ.

Cho nên, sau một lúc anh suy xét, cười cười nói: “Có thể thấy tuy rằng trên người của mấy người không đem theo mấy thứ như thẻ bài, nhưng rõ ràng đều là những người đã được hưởng huấn luyện bài bản, anh là người đứng đầu trong số bọn họ, tôi không tin ở phía sau không có hiệu lệnh của anh, bọn họ lại dám ở sau lưng nổ súng với tôi.”

“Cho nên, tuy rằng vừa rồi người nổ súng là người kia, nhưng người thực sự muốn giết tôi chính là anh.”

“Anh là người đã phạm phải sai lầm, đừng có tỏ ra vô tội như vậy.”

Tổ trưởng Long không có cách nào đưa ra câu trả lời.

Anh ta thậm chí cảm thấy, Lục Tân nói ra những lời như vậy, vốn dĩ chính là đang trêu chọc anh ta.

Anh ta cũng chỉ có thể hơi hơi khép đôi mắt mình lại, sau đó thì tuyệt vọng mở ra: “Vậy cậu, muốn xử lý tôi như thế nào đây?”

Lục Tân nói: “Đương nhiên là phải bắt anh trở về…”

Tổ trưởng Long vốn đã dần đi đến tuyệt vọng, lại bỗng nhiên mở trừng đôi mắt ra, trên khuôn mặt là vẻ kinh ngạc tột độ.

Lục Tân cười cười, nói: “Mấy người nổ súng ở phía sau lưng tôi, tuy rằng người nổ súng đã bị tôi phòng vệ chính đáng mà giết chết rồi, nhưng người làm chủ ở phía sau màn như anh lại cũng không thể cứ thế mà bỏ được. Tôi định là sẽ giao anh cho một người bạn của tôi, hỏi bọn họ một chút xem bọn họ có cần điều tra một vài điều trên người của mấy người không, nếu như bọn họ không cần, vậy tôi đây sẽ mang mấy người quay trở lại Thanh Cảng, còn về việc cuối cùng phải định tội như thế nào, hãy cứ để thẩm phán đưa ra quyết định đi……”

“Pháp… Thẩm phán?”

Toàn thân của tổ trưởng Long đều trở nên ngây ngốc, tam quan đều phải chịu sự tác động cực đại.

“Đúng vậy…”

Lục Tân quay đầu nhìn về phía anh ta, nghiêm túc nói: “Người có thể quyết định sống chết của người khác, chỉ có thẩm phán mà thôi, không phải sao?”

Tổ trưởng Long đã hoàn toàn rơi vào trạng thái ngơ ngẩn.

Một kẻ tồn tại mạnh mẽ giống như thần, bị bản thân anh ta trêu chọc, thậm chí có ý đồ đối kháng trực diện với anh, hơn nữa còn nổ súng ở phía sau lưng anh…

Quyết định của anh, vậy mà lại là đưa anh ta trở về giao cho thẩm phán sao?

Cho nên người đang đứng trước mặt anh đây, thực sự là một vị thần, kinh nhỉ?

Còn sau khi Lục Tân đã trả lời vấn đề của anh ta xong rồi, mới cười cười dò hỏi: “Hiện tại đã có thể nói những gì mà anh biết cho tôi nghe chưa?”

Tổ trưởng Long ngơ ngẩn ngẩng đầu, nhìn Lục Tân, hoàn toàn không biết phải trả lời như thế nào nữa.

“Hiện tại anh không chịu nói ra, tôi cũng có thể hiểu được.”

Lục Tân cười nói: “Tôi sẽ để em gái của tôi đến đây hỏi anh vậy.”

“Khả năng là anh cũng không biết được đâu, ở chỗ của chúng tôi ý mà, bọn họ đều nói là có bốn người thực sự vô cùng am hiểu chuyện thẩm vấn người khác.”

“Mà trong bốn người này, không có tôi.”

“Nhưng trên thực tế, tôi cũng là một tay thẩm vấn cừ khôi đấy nhé……”

“……”

Vừa nói như thế, anh vừa cười rất ôn hòa, nhìn về phía tổ trưởng Long, nói: “Anh có thể thử xem, có thể kiên trì được hay không.”

Em gái ở nơi xa nghe thấy anh nói như thế, cũng tức khắc ngẩn ra, vui vui vẻ vẻ mà chạy sang bên này.

Hai bàn tay nhỏ nhắn của cô còn đang ôm lấy một đứa nhóc nhựa, nhưng khi chạy đến trước mặt anh thì cô bèn ném xuống.

Nhìn dáng vẻ của cô bé dường như vẫn tương đối thích chơi.

“Không, không cần…”

Vị tổ trưởng Long này giật mình một cái, lập tức trả lời: “Cho dù… Cho dù ngài muốn hỏi tôi điều gì, tôi cũng… đều không dám giấu giếm.”

Anh ta đương nhiên có thể nghe ra được là người đang đứng trước mắt anh ta đây đang đe dọa mình, nhưng điều mấu chốt là, ngài thực sự không cần làm đến mức đấy…

Tôi còn cần phải uy hiếp sao?

Người này thật sự là một người ngoài nghề sao, anh thực sự không biết nên lấy lòng thần linh như thế nào à?

“Ừm, thế anh nói đi…”

Vừa nghe thấy tổ trưởng Long nói không cần thẩm vấn, cho dù là Lục Tân, hay là em gái đều cảm thấy có chút thất vọng.

Em gái nhặt đứa nhóc con nhựa vừa bị ném xuống đất lên, lưu luyến mỗi bước đi, uể oải quay trở về.

Nhìn thấy dáng vẻ không vui là bao của anh, tổ trưởng Long càng thêm luống cuống.

Cái người vừa thần bí vừa mạnh mẽ này đến tột cùng là ai vậy hả, nếu như nói anh là thần, vậy chắc chắn cũng không thể là một vị thần đứng đắn gì rồi…
Bạn cần đăng nhập để bình luận