Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 907: Sửa sang cô nhi viện (1)

Sau khi trở về nhà, Lục Tân nghỉ ngơi vài ngày.

Cũng không biết tại sao, rõ ràng thời gian thực hiện nhiệm vụ thí nghiệm lần này được coi là ngắn, nhưng anh lại cảm thấy rất mệt mỏi.

Có cảm giác khi chứng kiến một sự kiện lớn xảy ra, về lý thuyết nên mừng cho nó, nhưng lại không vui như mong đợi.

Không chỉ có anh, lần này từ biển trở về, ngay cả người nhà cũng đều có vẻ hơi thần bí.

Trước đây, hầu như họ đều tổ chức họp mặt gia đình mỗi khi đi ra ngoài cùng nhau. Bây giờ, từ Thị trấn Vui Vẻ đến giai đoạn đầu của thử nghiệm Kế hoạch Thiên Quốc, đều có một số sự kiện lớn, có vẻ như cuộc họp gia đình lần thứ tư nên được tổ chức một cách hợp lý.

Nhưng đến nay vẫn chưa thấy ai nhắc đến.

Lục Tân cảm thấy nên tổ chức cuộc họp gia đình lần này, nhưng anh không muốn tự mình đề xuất, nếu gia đình đề nghị, anh sẽ đồng ý...

Nhưng hết lần này đến lần khác, gia đình không chủ động đề cập, như thể họ đang chờ anh nói ra.

Trong thời gian này mẹ lại bận rộn, đi sớm về muộn, hiếm khi nhìn thấy bóng dáng của bà.

Cha thì hình như trở nên hơi lén lút, sau khi trở về, thời gian trốn ở trong bếp càng ngày càng lâu.

Nhưng thời gian gần đây, ngược lại rất ít nghe thấy tiếng băm xương và hầm xương.

Thỉnh thoảng, khi Lục Tân tan làm về nhà, anh lại nghe thấy tiếng cắt thịt rõ ràng "xẹt xẹt xẹt xẹt" từ trong bếp truyền ra.

Thần thần bí bí, làm cái quái gì vậy...

Em gái dạo này cũng không bình thường, không còn thích bám riết lấy mình như trước nữa.

Hơn nữa, mỗi lần mà trước khi nói chuyện với mình, luôn nghiêng đầu trước, nhìn mình một lúc rồi mới bắt đầu nói.

Lục Tân không thích cảm giác này cho lắm.

Các thành viên trong gia đình nên tin tưởng lẫn nhau và giao tiếp trao đổi nhiều hơn.

Có lẽ, cuộc họp gia đình lần thứ tư thực sự nên được tổ chức, nhưng vừa nghĩ đến điều này... Lục Tân lại nản lòng, chờ thêm vậy.

Ngược lại, sau cuộc thử nghiệm lần này, khí tượng ở Thanh Cảng rõ ràng đã khác.

Những thay đổi bề ngoài dường như không lớn, nhưng mơ hồ có thể cảm nhận được tinh thần phấn chấn tự tin.

Là một quản sự nhỏ của một công ty kinh doanh, Lục Tân cũng có thể cảm nhận được một số khác biệt trong cuộc sống và công việc của mình.

Đầu tiên, bỗng nhiên có thêm rất nhiều mảng kinh doanh về mọi mặt, một số lượng lớn các mảng kinh doanh như xây dựng, vận tải, mua sắm được các cơ quan hành chính của các thành phố vệ tinh lớn liên tục tung ra, khiến các tập đoàn và xí nghiệp lớn nhỏ ở Thành phố vệ tinh số hai đều điên cuồng lao vào giành giật.

Ngay cả công ty kinh doanh nơi Lục Tân làm việc cũng đã thâu tóm một số doanh nghiệp vận chuyển vật liệu xây dựng rất béo bở.

Lục Tân ngược lại hiểu rõ điều này, Thanh Cảng hiện đang tu sửa Thành phố vệ tinh số sáu, đây tất nhiên là một dự án toàn diện.

Theo lý mà nói, cách tốt nhất để Thanh Cảng tiếp nhận cư dân của Hải Thượng quốc chính là phân nhỏ số lượng và phân bổ vào năm thành phố vệ tinh.

Tuy nhiên, vì cư dân của Hải Thượng quốc đã trải qua một số ô nhiễm mạnh trước đó, mặc dù nhiều dữ liệu khác nhau cho thấy những người này đã thực sự được chữa khỏi sau giai đoạn đầu của cuộc thử nghiệm Kế hoạch Thiên Quốc, nhưng vì thận trọng, vẫn nên tách ra thì tốt hơn.

Bây giờ kế hoạch của Thanh Cảng là xây dựng Thành phố vệ tinh 6 trước, tái định cư cho họ tạm thời, sau đó sẽ lên kế hoạch từ từ.

Hơn nữa, việc xây dựng Thành phố vệ tinh 6 cũng không chỉ vì Hải Thượng quốc.

Sau khi trải qua vụ việc "Truy tìm kho báu nơi hoang vu" do Giáo hội Khoa học và Công nghệ khởi xướng, trong những tụ điểm lớn nhỏ nằm rải rác xung quanh Thanh Cảng cũng mơ hồ có nỗi hoảng sợ lan tràn. Nỗi hoảng sợ này đã khiến một số người từng theo đuổi tự do, sống chậm lại và coi thường cuộc sống áp lực cao ở Thanh Cảng cũng bắt đầu thay đổi suy nghĩ. Thanh Cảng bây giờ cũng cần phải cân nhắc trước, chừa lại vị trí nhất định cho những người này.

Tất nhiên, cho dù là tiếp thu và tiêu hóa một cách vừa phải người dân từ Hải Thượng quốc, hay lên kế hoạch đưa các tụ điểm vùng hoang vào dưới sự chỉ huy của Thanh Cảng, đều là những công việc phức tạp và to lớn. Tất cả những điều này đều do người những có chuyên môn trong sở hành chính phụ trách, bản thân ngược lại không cần bận tâm.

Thay vì nghĩ về điều này, tốt hơn là nên nghĩ đến việc làm thế nào để thu được món lợi béo bở từ các dự án này...

Dù sao cũng có quá nhiều chỗ phải chi tiêu!

Hàn Băng trong khoảng thời gian này dường như không bận rộn lắm, cô ấy không chỉ giúp Lục Tân mua và sang tên xong xuôi căn biệt thự đã chọn trước đó, mà còn bỏ ra rất nhiều thời gian để cùng Lục Tân quét dọn và tu sửa trước khi chính thức dọn vào.

Trước đây Lục Tân thực sự không nghĩ rằng việc mua một căn biệt thự lại rắc rối như vậy.

Giao tiền đưa chìa khóa, vậy không phải được rồi sao?

Kết quả là Hàn Băng gần đây có vẻ không bận rộn lắm, bẻ ngón tay đếm từng chút một cho anh.

Căn biệt thự đã trở thành mình, có phải nên dọn dẹp một chút, tu sửa một chút và sửa sang lại một chút chỗ không hợp ý mình không?

Cần phải có tiền!

Mặc dù trước đó đã giúp Lục Tân đòi được một vài khung xoay và ván bập bênh, nhưng chỗ này còn lâu mới đủ...

Có phải cũng nên mang thêm một số thiết bị mới và sắp xếp nó hợp lý không?

Cần phải có tiền!

Nếu đã chuẩn bị cho trẻ em cô nhi viện, vậy thì có phải cũng nên bố trí ký túc xá cho trẻ em có được sắp xếp tốt không?

Vậy thì lắp giường chung hay là giường trên dưới?

Những đứa trẻ sau cô nhi viện có nên tiếp tục nhận không và có nên chuẩn bị thêm nhiều giường hơn không?

Vì vậy, cần phải xem xét có nên đập một số vách để thông phòng, làm khu tập thể diện tích lớn và mua thêm giường mới, với cả để làm phòng máy trò chơi, phòng chiếu phim, phòng đọc sách cũ các loại mà Lục Tân nghĩ về.

Cần phải có tiền!

Ngoài ra, phòng ngủ, phòng đọc sách và phòng làm việc chuẩn bị cho viện trưởng cũng cần được chuẩn bị chu đáo.

Còn phải suy tính đến vấn đề kêu gọi giáo viên khác trong tương lai, lại phải dành ra một số ký túc xá riêng và một văn phòng chung.

Khoản này không bao gồm phí tài sản và các hóa đơn điện nước cần phải trả trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận