Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 501: Nếu có mẹ ở đây thì tốt rồi (1)

Cao Đình lập tức đồng ý với đề nghị của Lục Tân, cũng đã tìm được cách để giải quyết.

Cô ta trao đổi với khách sạn một lúc, đều đổi phòng cho tất cả mọi người lại cả.

Cái khách sạn này có cái giường chung lớn, bên trong chật ních, có thể vừa cho ba mươi, bốn mươi người nằm ngủ.

Ban đầu vốn có hơn nửa số tài xế đã ngủ trong cái giường lớn này, chỉ cần quay lại là có thể ngủ; nhưng bây giờ, bên trên cái giường lớn này lại có thêm mấy người lạ. Tuy nhìn ánh mắt của những người kia ai cũng rất ngây thơ, nhưng chị Cao cũng tìm ngay một căn phòng rộng khác cho đoàn xe, lập tức di chuyển.

Lúc đám lão tài xế đang thấp tha thấp thỏm cầm hành lý của mình đi vào căn phòng lớn có giường chung, thì tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, kìm nén đến mức nói không nên lời.

"Chẳng lẽ, có sát thủ lợi hại nào đó đến đây.... để giết đám bọn họ sao?"

"Nếu là sát thủ thì vẫn còn may đó, chỉ e rằng.... Chỉ e rằng là bị quỷ kéo đi mất rồi thôi?"

Dưới ánh đèn mờ nhạt, có người vẫn luôn căng thẳng nhìn xung quanh, họ đang sợ đột nhiên người bên cạnh mình lại biến mất nữa.

Và họ càng sợ mình sẽ trở thành người biến mất hơn.

Cũng có người không quản được miệng, thấp giọng bàn tán, nhưng cho dù có nói như thế nào cũng đều cảm thấy có chút không đáng tin.

"Lục... Anh Tiểu Lục... chuyện này..."

Hai người Lục Tân với đầu xe Cao Đình đứng ở cửa, cô ta hơi chần chừ hỏi.

Bình thường, cô ta là đầu xe nhất ngôn cửu đỉnh, là người có quyền lên tiếng nhất trong đội xe này, nhưng bây giờ, cô ta lại thấy mình chẳng thể làm được gì cả, tất cả đều phải hỏi Lục Tân, ít nhiều gì trong lòng cũng cảm thấy có chướng ngại... Chỉ là, dù sao trước đó, cô ta cũng đã từng chứng kiến cảnh tượng Lục Tân giải quyết con quái vật đầu não kia, còn nữa, ban đầu cô ta cũng đã phải nhận rất nhiều sự giúp đỡ của Lục Tân, cho nên vẫn phải hỏi.

"Tôi vẫn còn chưa tìm được nguyên nhân những người kia biến mất, bây giờ cũng chỉ có thể đưa ra một đề nghị cho cô mà thôi."

Đón nhận biểu cảm nghiêm túc của anh, lòng Cao Đình căng thẳng một chốc, vội nói: "Đề nghị gì?"

Lục Tân nói: "Báo cảnh sát!"

Sắc mặt của Cao Đình lập tức trở nên cổ quái.

Lục Tân chân thành nói: "Báo cảnh sát là đáng tin nhất. Thanh Cảng bọn tôi có người xử lý chuyện này, chắc chắn thành phố trung tâm cũng sẽ có, nếu như cô báo cảnh sát, nói không chừng sẽ kinh động đến người của bộ thanh lý đặc biệt thành phố trung tâm, có lẽ bọn họ có thể giải quyết được vấn đề này."

"Chuyện này..."

Mặc dù, Cao Đình không hiểu bộ thanh lý đặc biệt là cái gì cho lắm, nhưng vẫn dùng sức gật đầu: "Được."

Trên thực tế, những người xuất thân hoang dã như cô ta đây luôn luôn ý thức được việc không nên quá tin vào sảnh hành chính và sở cảnh vệ bên trong thành phố tường cao, dường như từ trong tiềm thức, cô ta luôn cảm thấy sở hành chính và sở cảnh vệ chắc chắn đều sẽ cùng phe với Triệu Hội kia, mình báo cảnh sát, không chừng sẽ tự chui đầu vào lưới nữa. Nhưng lúc này cô ta lại tin tưởng Lục Tân, cũng khẽ cắn răng, tiếp nhận đề nghị của anh.

Xảy ra chuyện quái dị như thế, cũng không thể nào yên tâm để người ta ra ngoài một mình, thế là hai người cùng chạy đến quầy lễ tân, tìm bà chủ mập mạp kia mượn điện thoại riêng gọi đến cho sở cảnh sát, và nhận được lời hứa chắc chắn bọn họ sẽ đến ngay.

Lúc này, đám người mới quay lại căn phòng có giường chung lớn để kiên nhẫn chờ.

Chỉ là, không biết nên nói sở cảnh vệ của thành phố trung tâm phản ứng quá chậm hay là thế nào, bọn họ đã chờ rất lâu nhưng lại chẳng có ai đến cả.

Bên ngoài, bóng đêm đã dần dần phủ xuống.

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Lại đi gọi điện thoại để thúc giục sao?"

"Gọi rồi, như sau đó chẳng có ai nhận cả, bằng không trực tiếp đến tìm người hỏi thôi?"

"Bây giờ đã như thế này rồi, còn ai dám ra ngoài nữa chứ?"

Đợi trái đợi phải, đợi rất lâu nhưng chẳng có một người nào của sở cảnh vệ đến, đám tài xế già cũng tránh không được mà cảm thấy căng thẳng.

Ban đầu, xảy ra chuyện này đã khiến cho lòng người bất an, nhưng bóng đêm lại cứ giáng lâm lần nữa.

"Hiệu suất làm việc của thành phố trung tâm thấp đến như vậy sao?"

Lục Tân trầm ngâm một chút, lắc đầu thầm nghĩ, Thanh Cảng của chúng tôi sẽ không như vậy đâu.

Anh đang suy nghĩ mình có nên trực tiếp đi tìm người của bộ thanh lý đặc biệt hay không, nhưng thứ nhất, nếu như mình rời đi, vậy sẽ không có cách nào bảo hộ vận mệnh của đội xe này, thứ hai, lúc người của Thanh Cảng bên kia liên hệ với mình cũng đã dặn dò, bảo mình cố gắng liên hệ với nhân viên bộ thanh lý đặc biệt của thành phố trung tâm. Trên một trình độ nào đó, "người có năng lực" của các thành phố tường cao, tiến vào các thành phố khác đều bị người khác cảnh giác.

Đặc biệt nhất, trong tay anh lại còn có một phần tài liệu liên quan đến quái vật tinh thần hình cái đầu lớn, vậy thì càng không nên để lộ.

"Mình phải chuẩn bị xử lý những việc này cho tốt...."

Lục Tân suy nghĩ một chút mới đưa ra một quyết định, anh nói với đám Cao Đình: "Trước tiên các người cảnh giác một chút, đóng chặt cửa sổ nhé."

"Đóng chặt cửa sổ... Có tác dụng sao?"

Đám tài xế già thể hiện sự nghi ngờ.

"Chắc chắn có tác dụng, trừ khi đối phương là quỷ..."

Lục Tân suy nghĩ một chút, lại nói: "Ngoài ra, để ổn thoả, có lẽ chúng ta cần dùng vài cách khác để bảo vệ bản thân cho ổn thoả, ví dụ như, đầu tiên, có thể dùng dây thừng buộc tay mọi người với nhau, để tránh bỗng nhiên lại thấy mất đi ai nữa...."

"Thứ hai, có thể ra ngoài đào một ít đất, vẩy vào xung quanh dưới đất để xem dấu chân...."

Đám người nghe anh nói, lập tức cảm thấy đáng tin, nhao nhao bật dậy, chia nhỏ nhóm người ra đi tìm dây thừng hoặc đào đất.

Lục Tân lẳng lặng nhìn bọn họ chuẩn bị kỹ càng, sau đó mới gật đầu, nói với Cao Đình:

"Trước tiên các người cứ ở đây đi, tôi ra ngoài một chút."

"Tôi cần một chút không gian riêng tư để suy nghĩ lại cho kỹ..."

"Không gian riêng tư?"

Cao Đình lập tức giật mình, lo lắng nhìn Lục Tân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận