Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 370: Oa Oa tiến công (1)

“Hả?”

Lục Tân ít nhiều cũng có chút ngoài ý muốn, không ngờ Trần Tinh lại nói để Oa Oa ra tay.

Hơn nữa còn để chính mình yêu cầu Oa Oa ra tay.

Trần Tinh nói chuyện rõ ràng lạ thường, mặc dù tốc độ nói chuyện rất nhanh, nhưng mỗi một chữ đều đọc rất rõ ràng:

“Đối với cuộc tập kích lây nhiễm đặc thù do Hải Thần Quốc mang đến, giáo sư Bạch cùng Bộ phân tích thông tin đã phân tích sơ bộ đối với chuỗi logic cùng hình thái lây nhiễm, xác định bây giờ những người đột biến phân tán trong thành phố là một phần quan trọng của cuộc tập kích lần này.”

“Điều chúng ta cần làm bây giờ là giải quyết vấn đề của những người đột biến ở khu cách ly, miễn cho sinh ra hậu hoạn.”

“Oa Oa có năng lực khống chế tình cảnh hỗn loạn lớn như thế.”

“Nhưng điều tiếp theo tôi muốn nói, vấn đề tương đối phức tạp, không chắc rằng nếu trực tiếp đưa ra thỉnh cầu với Oa Oa, cô ấy có thể hiểu hay không.”

“Cho nên, tôi cần anh đưa ra thỉnh cầu với Oa Oa.”

Lục Tân nghe hiểu lời Trần Tinh nói, lập tức gật đầu: “Được.”

“Thứ nhất, đó là để Oa Oa khống chế người trong khu cách ly này, khiến cho bọn họ không tìm cách tấn công.”

Trần Tinh nói rất nhanh, hơn nữa lại rất cẩn thận.

Bởi vì chuyện quan trọng, cô ta nói không đủ cẩn thận, sẽ không chắc chắn Lục Tân có thể chuyển đạt chuẩn xác hết hay không:

“Căn cứ vào báo cáo của bộ phân tích thông tin:

“Mục đích của những người đột biến này, rất có khả năng gây lây nhiễm đến những người khác, mở rộng diện tích cùng số lượng lây nhiễm.”

“Hải Thần Quốc thông qua chuyện liên tiếp phát ra phương pháp của nghi thức cầu nguyện cùng nguyền rủa, lặng lẽ chế ra rất nhiều người đột biến ở thành Thanh Cảng, người đột biến như vậy, ẩn trong đám người, trước khi đột biến, thủ đoạn thông thường rất khó phát giác, cho nên chỉ có anh có thể phát hiện chúng nó.”

“Khi người có năng lực cấp S ở Hải Thần Quốc gây ảnh hưởng, những quái vật tinh thần đó cũng sẽ thật sự thức tỉnh.”

“Sau khi chúng nó thức tỉnh, sẽ bị người có năng lực cấp S của Hải Thần Quốc, hấp dẫn quái vật tinh thần với biệt hiệu là “sứ đồ áo đỏ”.”

“Có hai đặc điểm, một là không màng tất cả lao về phía “sứ đồ áo đỏ”. Còn thứ hai là trong quá trình lao về phía “sứ đồ áo đỏ”, lây nhiễm những cư dân ở thành Thanh Cảng bị chúng bắt gặp ở ven đường, hoặc tiếp cận trong phạm vi nhất định của chúng.”

“Bọn họ vốn trốn giữa những người bình thường ở Thanh Cảng, một khi đột biến sẽ gây ra sự lây nhiễm lan tràn ở mức độ rất lớn.”

“Bởi vì chúng ta đã phản ứng kịp thời, cho nên phần lớn người đột biến được đưa vào khu cách ly trước, bởi vậy tránh được sự lây nhiễm ở diện tích lớn. Nhưng chuyện này cũng đã tạo ra địa điểm tập trung đông đảo của quái vật tinh thần ở khu cách ly.”

“Một khi những quái vật tinh thần này vọt ra, sẽ gây ra mối đe dọa cho toàn bộ thành phố.”

“Mức độ đe dọa này thậm chí sẽ vượt qua “sứ đồ áo đỏ”.”

Nói đến đây, giọng cô ta trở nên nặng nề: “Cho nên, nhất định phải để Oa Oa khống chế được những người đột biến ở khu cách ly.”

“Thứ hai, đó là để Oa Oa khơi ra sức mạnh tinh thần ở trong thân thể của những người này, tiêu diệt quái vật tinh thần đang thành hình.”

“Những quái vật tinh thần này tiếp xúc với “sứ đồ áo đỏ”, có khả năng gây ra sự thay đổi đáng sợ về số lượng…”

“Ngăn cản chúng nó tiếp xúc, tương đương chặt đứt phần chuỗi logic của “sứ đồ áo đỏ”!”

“Nói như vậy…”

Dưới sự miêu tả chi tiết tỉ mỉ như vậy, Lục Tân rất nhanh tiếp thu ý của Trần Tinh.

Lập tức quay đầu nhìn về phía Oa Oa, nghênh đón ánh mắt của anh, Oa Oa cũng lập tức ngẩng đầu lên.

“Em có thể khống chế những người này không chạy loạn nữa được không?”

Lục Tân cố gắng làm cho lời mình nói dễ hiểu hơn, còn chỉ về phía đám người ở khu cách ly.

Oa Oa nhìn theo phương hướng anh chỉ, nhẹ nhàng gật đầu một cái.

Lục Tân lại nói: “Bây giờ trên người bọn họ có rất nhiều quái vật, nhưng những nguồn lây nhiễm đó đang dung hợp, trở nên lớn hơn…”

Năm ngón tay hướng xuống dưới, tư thế khoa tay múa chân về phía con quái vật đang chạy phía trước, lại nói: “Em có thể tiêu diệt bọn họ không?”

Đôi mắt Oa Oa hơi có tiêu điểm, nhìn về một chỗ.

Thông qua tiêu điểm như thế, rất khó phân biệt cô bé đang nhìn cái gì.

Nhưng Lục Tân lại theo ánh mắt cô bé lập tức hiểu rõ, lúc này cô bé đang nhìn một con rắn mặt người.

Con rắn kia có chút giống với con rắn trên người của mẹ kế Tiêu Viễn mà Lục Tân nhìn thấy lúc trước, vốn được cấu thành từ một cái xương sống, cùng với một gương mặt người, nhưng bây giờ, con rắn này đã dung hợp với tinh thần lực của rất nhiều người khác, bởi vậy thoạt nhìn càng giống như trên người được khảm từng gương mặt của mãng xà.

Vì thế Lục Tân biết Oa Oa hiểu đúng, gật đầu nói: “Chính là chúng nó.”

“Có thể làm được không?”

Trên mặt Oa Oa lộ ra nụ cười, dùng sức gật đầu: “Có thể.”

Trong trẻo lanh lánh, hơn nữa còn tự nhiên.

“Lại trả lời một lần nữa…”

Hàn Băng cùng Trần Tinh trong kênh đều nghe được tiếng của Oa Oa, tâm tình cũng hơi động đậy.

Lục Thật không có để ý đến phản ứng này của các cô, chỉ thở phào nhẹ nhõm, nói với Oa Oa: “Bắt đầu đi.”

Oa Oa dùng sức gật đầu một cái, ngẩng đầu nhìn về phía trước, đồng thời thân thể nhẹ nhàng di động.

Cô bé mặc một chiếc váy màu đen vừa dày vừa nặng, mép váy dường như bị cơn gió vô hình lay động, lắc lư vô cùng xinh đẹp, mà ở trong ánh mắt của cô bé, có hai miếng kính sát tròng trong suốt bay ra, giống như được một bàn tay vô hình nâng đỡ, nhẹ nhàng đưa đến bên cạnh Lục Tân.
Bạn cần đăng nhập để bình luận