Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1085: Sứ giả địa ngục (1)

“Anh đang chờ người?”

Nhìn thấy ánh sáng âm u trong đôi mắt lạnh lẽo của tổ trưởng Long, Lục Tân cũng phải ngẩn ra một chút.

Sau đó anh mất một lúc sau mới hiểu được, đám người mà anh ta nhắc đến, chính là chỉ những thứ mà hiện tại đang tới đây?

Dáng vẻ dương dương đắc ý như đã thực hiện được ý đồ của mình hiện tại kia, là bởi vì mục đích anh ta nói những lời đó với mình, chính là để kéo dài thời gian sao?

Tên nhóc này không phải bởi vì phát hiện ra không thể đánh lại mình, lại lo lắng bản thân anh không phân rõ phải trái đúng sai lập tức giết chết hắn, cho nên mới cố ý nói lên những đề tài mà mình cảm thấy hứng thú, một mặt là để thử thân phận của anh, một mặt khác chính là nương nhờ vào những chủ đề này để kéo dài thời gian?

Chuyện này quả thực mưu mô của mấy người này, làm sao mà lại nhiều đến thế cơ chứ?

Ôm trong lòng cảm giác bất đắc dĩ vì bị người ta tính kế, Lục Tân quay đầu lại nhìn về phía phương Bắc.

Chỉ thấy từng đoàn sức mạnh tinh thần hỗn loạn kéo dài không thấy điểm cuối đang tiến dần lại đây, ngay cả ánh sáng của Mặt Trăng Đỏ cũng như phải chịu ảnh hưởng, hình thành từng tia từng tia cực kỳ hỗn loạn, mà dưới những cột sóng tinh thần luân chuyển ấy, không khí tựa như là một bức tranh thông tin không ổn định, đang trong trạng thái lập loè nhảy lên.

Sau khi tầm nhìn của anh cuối cùng cũng đã ổn định lại, Lục Tân đã nhìn thấy, trên vùng hoang dã ở phía Bắc, có một người mặc áo đen đang bay tới.

Người kia cực gầy, cực cao, ít nhất cũng phải cao hơn ba mét.

Trên người khoác một cái áo choàng vừa dài vừa rộng đến tột độ, ở vị trí đầu có đeo mũ choàng rất to.

Bởi vì chiếc áo choàng này dường như đã bao phủ lên toàn bộ cơ thể nó, cho nên không thể nhìn thấy được diện mạo của nó, thậm chí còn không thể nhìn rõ tay hay là chân, chỉ có thể thông qua cái áo choàng màu đen to lớn kia mà phán đoán ra nó hẳn là có dáng vẻ vừa gầy vừa cao, cực kỳ quái dị.

Nhưng điểm kỳ quái nhất đó chính là, tuy rằng không thể nhìn thấy dáng vẻ của nó được, anh lại có thể nhìn thấy, ở dưới lớp mũ choàng của nó, cùng với ở dưới cái tay áo vừa dài vừa rộng kia, thậm chí là ở dưới những nếp uốn trước ngực chiếc áo choàng màu đen, và cổ áo, đều thấy loáng thoáng có mấy gương mặt nhợt nhạt đang chui ra.

Trên những gương mặt ấy đều là những ý cười cực kỳ cổ quái, chúng nó lén bò ra từ dưới lớp áo choàng, tò mò mà đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Điều này mang đến cho người ta một loại cảm giác, dường như nằm dưới lớp áo choàng màu đen to rộng kia, là vô số người đang thập thò lén lút.

……

“Nó là……”

Lục Tân nhìn còn quái vật tinh thần kia, bỗng nhiên như nghĩ tới cái gì, vẻ mặt có hơi nao nao.

Cùng lúc đó, thời điểm mà Lục Tân thấy được con quái vật tinh thần kia, thì còn quái vật tinh thần ấy, cũng đã nhìn thấy Lục Tân.

Hoặc nói đúng hơn, là những khuôn mặt nằm trên người con quái vật ấy, nhìn thấy Lục Tân.

Trong khoảnh khắc nhìn thấy Lục Tân, đồng thời nó tất nhiên là cũng nhìn thấy được hoàn cảnh máu thịt tung tóe xung quanh, sau đó vẻ mặt của chúng nó có hơi dại ra.

“Tao cũng đã nói với mày rồi, dù sao thì mày cũng không thể bừa bãi như thế……”

Ở lúc Lục Tân nhìn vào con quái vật tinh thần kia, còn quái vật cũng đang nhìn Lục Tân, song khi vẻ mặt của nó thoáng ngây ra, tổ trưởng Long lại mang vẻ mặt cực độ hưng phấn.

Anh ta thậm chí còn đang kêu to: “Sứ giả đã đã đến, vận mệnh nằm ở tương lai phía trước của mày, chính là bị biến thành tế phẩm tươi sống mà thôi…”

“Mày đã chuẩn bị nhiều vật phẩm ký sinh như vậy, nhưng làm sao có thể đối kháng với sứ giả tinh thần cực kỳ cường đại được cơ chứ?”

Trong tiếng la hét của anh ta, Lục Tân bỗng nhiên đứng lên, nhìn về phía phương Bắc, trong ánh mắt có những hạt màu đen đang chậm rãi chuyển động.

Trên mặt anh, là vẻ khẩn trương và hơi hơi kinh ngạc.

“Cậu ta quả nhiên đã không rảnh lo đến mình nữa…”

Trong lòng tổ trưởng Long tràn đầy sự mừng rỡ như điên, người này, vậy mà còn muốn ra tay với sứ giả địa ngục hay sao?

Anh ta thậm chí cảm giác chuyện này thật nực cười.

Anh ta dường như đã gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy vẻ sợ hãi và tuyệt vọng xuất hiện trên khuôn mặt của Lục Tân…

…… Sau đó anh ta lại thấy được một cảnh tượng cực kỳ quỷ dị.

Khi Lục Tân đứng lên, nhìn chính diện về phía con quái vật đang mang theo những tiếng lẩm bẩm vô hạn cùng với năng lượng tinh thần phóng xạ ở dưới lớp áo choàng đen đằng kia, thì con quái vật ấy dường như cũng đã nhận ra được điều gì đó rồi, nó thình lình giật mình một cái. Sau đó tất cả những khuôn mặt lộ ra trên người nó, từ góc áo, cổ áo, trong tay áo đều đồng loạt xuất hiện vẻ hoảng sợ tột độ, soạt một cái lui hẳn về phía sau lớp áo choàng, như những con chuột toan lùi về góc tường vậy.

Sau đó, nó co rúm lại lui về phía sau hai bước, bỗng nhiên quay đầu, nhanh chóng bay về phía xa xăm.

Nó chạy cực kỳ nhanh, góc áo phiêu lên, dáng vẻ kia, vậy mà lại có chút giống với một cô chủ nhỏ đang níu góc váy chạy trốn.

Mà một lần phiêu đi này của nó, cũng đồng thời mang đi những thứ mà nó mang lại lúc đến đây, dẫn theo những tiếng lẩm bẩm không ngớt, tinh thần phóng xạ hỗn loạn, thậm chí mang đi cả sự ảnh hưởng của chúng nó lên bầu không khí, xung quanh lập tức trở nên an an tĩnh tĩnh, không khí quỷ dị, thậm chí còn mang theo chút…

Xấu hổ!

“Chuyện này…”

Tổ trưởng Long lập tức cảm thấy giật mình không hiểu gì, chớp chớp mắt.

Vô số biểu cảm ở trên khuôn mặt, cuối cùng chỉ hội tụ thành một dấu chấm hỏi cực kỳ lớn, hiện lên ở phía trên đỉnh đầu.

Tình huống dường như có chút không hợp lý nha?

“Đừng có chạy…”

Lục Tân cũng nhanh chóng phản ứng lại, vội vàng cao giọng kêu to.

Những hạt nhỏ trong đôi mắt anh, trong nháy mắt cũng trở nên càng thêm nồng đậm.

Thế cho nên trường lực vặn vẹo bên cạnh anh, cũng lập tức xuất hiện sức mạnh từ hư không, mỗi một tia không khí đều xuất hiện áp lực trầm trọng, bóng dáng màu đen lấy chân anh làm điểm bắt đầu, lập tức mở rộng ra xung quanh, giống như ở dưới chân anh bỗng nhiên xuất hiện một cái hồ nước đen ngòm.

Sự kinh ngạc và khẩn trương trên khuôn mặt của Lục Tân là sự thật.

Điều làm anh kinh ngạc chính là, vậy mà thời điểm con quái vật tinh thần kia chạy đến đây, chính bản thân anh cũng chưa chuẩn bị sẵn sàng.

Điều làm anh khẩn trương chính là, con quái vật tinh thần này, đến dưới tình huống không hề phòng bị, khoảng cách trong tưởng tượng với bản thân anh cũng gần hơn, cho nên vào lúc cả hai bên phát hiện lẫn nhau, khoảng cách chưa đến một trăm mét, chuyện này cũng dẫn tới, sự kinh sợ mà con quái vật tinh thần kia phải chịu đựng cũng lớn hơn trong dự tính của anh rất nhiều.

Nó vậy mà lại không có quay về đường cũ, mà là hướng về phía Tây Bắc mà bỏ chạy.

Đây là hoảng sợ đến mức không chọn được đường?

Bản thân anh không thể làm cho nó hoảng sợ đến mức không chọn đường được, nó không chọn đường, kế hoạch của đám người Hạ Trùng bên kia sẽ phải ngâm nước nóng mất…

Vì thế dưới tình huống vừa kinh ngạc vừa nghi hoặc, Lục Tân vội vàng giơ tay chộp về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận