Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 260: Hoàn thành cấp độ “B” (2)

Nhìn khuôn mặt tươi cười của Lục Tân, biểu tình của Lý Mộng Mộng hình như có chút phức tạp.

Cô hơi thấp đầu, nói: “Nếu gặp lại vấn đề như vậy, anh còn đến bảo vệ tôi không?”

Lục Tân cười nói: “Vậy phải xem sắp xếp của lãnh đạo chúng tôi…”

“… Cũng có khả năng sẽ là đồng nghiệp khác của tôi tới đây bảo vệ cô.”

Lý Mộng Mộng nghẹn một chút, trên mặt vẫn lộ ra nụ cười: “Mặc kệ là như thế nào, cảm ơn anh…”

“Không sao.”

Lục Tân cũng thành thật mà cười, nói: “Tôi lãnh tiền lương mà.”

Ông trời hình như cũng không biết nên nói như thế nào, mà Lý Mộng Mộng cũng không biết nên tiếp câu này ra sao.

Một lát sau, cô giống như cố lấy dũng khí thật lớn, dùng sức ngẩng đầu lên: “Tôi còn cảm thấy…”

Chưa đợi cô nói xong, bỗng nhiên “cách” một tiếng, một cái che đầu bằng kính chụp lên đầu cô.

Câu nói kế tiếp cũng lập tức không còn rõ ràng.

Sắc mặt Lục Tân có chút cổ quái, nhìn sang hai vị thành viên trong tiểu độ chi viện bên cạnh cô.

Hai vị thành viên trong tiểu đội chi viện đó cũng có chút ngốc, anh nhìn tôi, tôi nhìn anh, chợt áy náy nhìn Lục Tân:

“Nếu không… Chúng tôi lại lấy xuống cho cô ấy?”

“Không cần.”

Lục Tân cười với bọn họ, sau đó xua xua tay, đi ra khỏi khách sạn.

Bên trong khách sạn, Lý Mộng Mộng vẫn luôn ngẩng đầu nhìn, mãi đến khi một nhân viên trong đội chi viện trùm bộ phòng hộ lên cho cô rồi nâng cô lên.

“Tôi về sở cảnh vệ trước.”

Ngồi trên xe máy, Lục Tân thở phào nhẹ nhõm.

Nghĩ đến toàn bộ quá trình của nhiệm vụ bắt giữ lần này, anh ít nhiều cũng cảm thấy có chút hoang đường cùng không chân thật.

Nhưng cũng may, đã giải quyết êm đẹp.

“Được, tôi sẽ giúp Đồng chí đơn binh chỉnh lại đơn xin thù lao, quay lại và nộp nó với báo cáo công việc của anh lên…”

Trong kênh nói chuyện, Hàn Băng vui vẻ nói.

“Cảm ơn cảm ơn, đúng rồi, còn có chuyện khác có thể làm, giúp tôi nhìn xem…”

Lục Tân vui vẻ nói, thấy em gái đã bò lên tay lái ngồi, nói với Hàn Băng một tiếng, khởi động xe.

Đối diện với gió mát đánh úp, sau đó lái đi rất xa, Lục Tân bỗng nhiên nghĩ tới gì đó: “Em gái…”

Em gái ngồi trên tay lái lập tức quay đầu lại nhìn anh.

Trong kênh nói chuyện, Hàn Băng giống như làm đổ ly trà, một lát sau, nhỏ giọng trả lời một tiếng: “Ai dà…”

Mặt Lục Tân có chút hồng, nhưng tới lúc này, đành phải tiếp tục nói: “Vừa rồi tôi có phải rất đẹp trai hay không?”

“Lêu lêu lêu……”

Em gái trực tiếp làm mặt quỷ với Lục Tân… Cô làm cũng rất giống.

Mà trong kênh, Hàn Băng còn vui vẻ nở nụ cười: “Tuy tôi chưa nhìn thấy quá trình…”

“… Nhưng đặc biệt đẹp đó!”

“Xử lý không tệ, chỉ mất chưa đến hai giờ…”

Khi Lục Tân lái xe máy, rời khỏi hiện trường, khoảng cách này vẫn đang trong khu vực phong tỏa, họ vẫn đang tiến hành kiểm tra xung quanh lần cuối. Có một chiếc xe thương vụ đơn giản, bên trong có ba vị nhân viên công tác ăn mặc thường phục đang ở trong xe, đối diện với một hàng máy tính trước mắt, cùng với số liệu không ngừng đổi mới trên máy tính, vì nhiệm vụ “bắt quỷ” của Lục Tân mà đang tổng kết.

“Chính xác mà nói, từ lúc anh tiếp xúc với mục tiêu, đến thực hiện bắt giữ, chỉ dùng một giờ không bốn phút.”

Một vị nhân viên công tác khác bổ sung nói: “Đương nhiên, thời gian chuẩn bị không có tính vào trong đó. Mà ở trong nhiệm vụ bắt giữ, mượn tạm quân tuần thành 200 người, tiểu đội chi viện 50 người, sử dụng mười bộ ức chế năng lực, 500 bộ quần áo phòng hộ đặc biệt, bao nhiêu chiếc xe…”

“Ảnh hưởng đến quần chúng 132 người, bị thương năm người, trọng thương hai người…”

“Đội y tế gửi đến thông tin mới nhất, hai người trọng thương kia không nguy hiểm đến tính mạng, vậy thêm một phần.”

“…”

Sau khi bọn họ tính tất cả các số liệu một lần, sau đó nhìn nhau, cho ra đánh giá mà mình cho rằng hợp lý:

“Cấp B.”

Một người trẻ trung trong đó có khuôn mặt thoạt nhìn hơi non nớt, có chút kỳ quái nói: “Chỉ cấp B thôi sao? Thật ra tôi cảm thấy rất tốt, cái loại người có năng lực… người có năng lực sống ở bên trong não người khác, quả thực rất đáng sợ, anh ấy có thể không có sự nhắc nhở của chúng ta, lập ra phương án này, chỉ dùng một tiếng đồng hồ đã thành công bắt được người có năng lực, đã rất tốt rồi mà?”

Hai vị nhân viên công tác khác nhìn người thanh niên này, trên mặt lộ ra nụ cười.

“Trước đây chúng tôi đi theo đội trưởng Trần làm việc, anh biết nếu cô ấy ra tay, sẽ làm như thế nào không?”

Một nhân viên công tác có chút mũm mĩm trong đó suy nghĩ một chút, cười nói: “Mặc dù tôi không giúp ích được gì, nhưng theo tôi đoán, sau khi đội trưởng Trần khóa chặt mục tiêu âm hồn đó, thông qua tiếp xúc bí ẩn, thôi miên mục tiêu này, cô ta sẽ dụ tên “âm hồn” kia, sau đó dẫn đối phương tới trước mặt chính mình, hoặc là nơi vòng vây nào đó không có người khác, trực tiếp thực hiện bắt giữ.”

“Mà nếu bộ phòng thủ của thành phố ra tay, thì có thể từ trong nhân viên cấp D, chọn ra con mồi thích hợp, rải khắp thành, như vậy cho dù âm hồn kia theo dõi mục tiêu nào, khi bọn họ hoan ái, con mồi có thể bắt đầu công kích điện giật chế ngự âm hồn.”

“… Đương nhiên, cũng có khả năng trực tiếp chọn ra bao phủ hỏa lửa tầm xa…”

“Nói như vậy, căn bản không cần sử dụng quân tuần thành, thương vong cũng nhiều nhất chỉ có hai người.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận