Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1439: Đi dạo trong Vực Sâu (2)

“Đây chính là giai đoạn thứ hai của người năng lực, mở rộng đặc chất.”

Mẹ nhẹ giọng giải thích rõ ràng: “Ở giai đoạn thứ hai, người năng lực đã có thể mở rộng đặc chất tinh thần của mình đến những cơ thể tinh thần khác, đồng thời cũng có năng lực đồng hóa họ. Trên thực tế, người đó đã làm ‘ô nhiễm’ một người khác, nhưng xét trên mặt tinh thần, người đó thật ra chỉ đồng hóa tinh thần lực lượng của đối phương, khiến cho về mặt tinh thần, hai người đã trở thành một thể thống nhất.”

“Tất nhiên, trong quá tình này, nó cũng biết sợ.”

“Bởi vì đồng hóa càng nhiều, ý thức của bản thân người đó cũng sẽ càng bị hòa tan, đánh mất chính mình.”

“Nếu một người nào đó đánh mất bản thân mình trong quá trình đồng hóa thì họ sẽ trở thành một nguồn cơn ô nhiễm bình thường.”

“Vì vậy, người có năng lực bình thường thường sẽ cố tình tiến hành lọc ô nhiễm.”

“Mượn tinh thần lực lượng của những cơ thể khác để hoàn thành mục tiêu của chính mình, sau đó nhanh chóng khôi phục trạng thái ban đầu của bản thân.”

Lục Tân nghiêm túc lắng nghe những lời này, mặc dù đã biết rõ phần nhiều.

Mẹ dẫn Lục Tân đi thật xa trong Vực Sâu, cuối cùng cũng tìm được một vòng xoáy có màu đỏ nhạt. Lục Tân nhìn thấy trong tàn tích vô tận trước mặt dường như đang có một con quái vật vô hình, nó giống như một đám mây màu đen nhưng lại luôn để lộ ra một cánh tay người, hoặc là một gương mặt từ đám mây ấy, nó cất tiếng gào tuyệt vọng, vang dội khắp nơi, nhưng lại vô hình bị trói buộc lại.

“Trên thực tế, đây là một phòng thí nghiệm đặc biệt của Bộ phận thông quan đặc biệt Thanh Cảng.”

Mẹ giải thích với Lục Tân: “Trong này hiện đang bắt giữ một nguồn cơn ô nhiễm đã mất đi ý thức.”

“Nếu như được giải thoát, nó sẽ điên cuồng chiếm đoạt tất cả tinh thần lực lượng ở xung quanh, khiến cho tất cả những tinh thần thân thể mà nó gặp được đều sẽ trở nên giống như nó, hệt như một dịch bệnh đang bị lan truyền, mà đây cũng chính là nguồn gốc của bốn chữ ‘Dịch bệnh tinh thần’…”

“Về bản chất, đây chỉ một người năng lực ở bậc thang thứ hai đã bị mất khống chế mà thôi.”

“Nhưng nếu trong quá trình bị nhiễm ô nhiễm quá nhiều, người năng lực ở bậc thang thứ hai vẫn có một đặc chất tinh thần ổn định, lại có đầy đủ ý chí, giữ vững ý thức không bị tinh thần lực lượng khổng lồ ấy nhấn chìm, vậy thì người đó sẽ có thể tự động phát ra bệnh dịch tinh thần, khiến cho đặc chất của bản thân không ngừng mở rộng và lớn mạnh, mà đây chính là bậc thang thứ ba, đặc tính ô nhiễm vô hạn.”

“Tất nhiên, bậc thang thứ ba rất nguy hiểm.”

“Đối với mỗi người năng lực, dù cho có một tinh thần ổn định, ý thức mạnh mẽ thì trên người họ vẫn có những giới hạn nhất định.”

“Một khi phá vỡ giới hạn ấy, người đó sẽ bị mất khống chế, trở thành nguồn cơn ô nhiễm.”

“Năm đó, rất nhiều vật thử nghiên cứu lý luận bảy bậc thang đều bị mắc kẹt ở bậc thang này, không thể tiến bộ tiếp.”

Nghe mẹ giải thích, Lục Tân nặng nề gật đầu một cái.

Bậc thang thứ ba thật sự là nơi dễ xuất hiện người điên, tạo nên một lượng lớn người phá hủy mọi thứ nhất.

Năm đó, cũng vì muốn vượt qua vấn đề này, Bàn Đen mới tiến hành nhiều thí nghiệm kinh khủng đến vậy.

“Vấn đề của bậc thang thứ ba là không thể vượt qua, người năng lực chỉ có thể dựa vào chính mình.”

Mẹ từ từ giải thích, tỉ mỉ hết sức có thể: “Dù vậy, dù có vượt qua nhờ thí nghiệm cấm kỵ gì đó cũng được, hoặc là vượt qua nhờ nhân tố bản thân hoặc nhân tố may mắn cũng không có vấn đề gì, chỉ cần có thể ổn định ở bậc thang thứ ba, vậy là cuối cùng cũng đã có hi vọng để có thể tiến thêm một bước.”

“Đây chính là lãnh chúa tinh thần.”

“Đến bước này, ý chí kiên cường của bản thân mới phát huy tác dụng quan trọng nhất, cung điện tinh thần bước đầu được tạo thành.”

“Một khi đã có cung điện tinh thần, dù chỉ mới ở dạng hình bóng thì ý thức và ý chí của bản thân cũng đã được bảo đảm an toàn, đồng thời cũng có toàn quyền khống chế đối với tinh thần lực lượng xung quanh. Vì vậy, người năng lực ở cấp lãnh chúa tinh thần có thể tự do điều chỉnh độ ô nhiễm của mình đối với những người xung quanh như cao, vừa hay thấp, đồng thời cũng có thể tùy ý phát ra hoặc thu hồi ô nhiễm.”

“Có thể lấy bản thân làm trung tâm, xây dựng nên một khu vực tinh thần.”

“Chính trong khu vực ấy, những tinh thần lực lượng khác đến xâm phạm người đó đều sẽ bị ngăn cản và chống lại, thậm chí còn bị hòa tan và chiếm đoạt.”

“Ngoài ra, người đó cũng có thể thu nhận trợ thủ, gia tăng đẳng cấp năng lực cho bọn họ, giúp bọn họ gánh vác nguy cơ bị mất khống chế.”

“Vì vậy, lãnh chúa tinh thần chính là cực hạn của phàm nhân.”

“Việc này đã có thể ví như thần linh đi dạo ở nhân gian.”

“Lợi hại như vậy sao?”

Suy nghĩ về lời của mẹ, Lục Tân không kiềm được kinh ngạc, sau đó lại nghĩ kĩ hơn.

Sau khi trải qua chuyện ở thành phố Hỏa Chủng, liệu mình đã có chút không tôn trọng và kinh sợ lãnh chúa tinh thần không?

“Sau lãnh chúa tinh thần chính là sức mạnh mà con đang nắm giữ.”

Mẹ khẽ cười một cái, nói: “Hẳn là con rất rõ sức mạnh của tầng này. So với lãnh chúa tinh thần, đây đã là một cấp bậc hoàn toàn khác, dù có là lãnh vực của lãnh chúa tinh thần thì cũng vẫn có thể bị thâu tóm dễ như trở bàn tay, ngoài ra cũng có thể thay đổi tính chất ở nơi đó, khác với việc mượn đặc chất để làm vặn vẹo tinh thần lực lượng của những người khác như lãnh chúa tinh thần, sức mạnh ảo tưởng thậm chí còn có thể trực tiếp thay đổi hoặc xóa đi đặc chất của một người năng lực.”

“Tất nhiên, xóa đi thì dễ, nhưng nếu muốn thay đổi nó thành một loại đặc chất khác thì cần phải hiểu rõ về loại đặc chất ấy.”

“Sức mạnh ảo tưởng còn có công dụng như vậy sao?”

Lục Tân cau mày, mới đầu thì có chút rối loạn, nhưng sau khi đổi cách suy nghĩ, anh đã hiểu ra vấn đề.

Chẳng hạn như một con thằn lằn hệ nhện, thật ra thì anh có thể biến nó thành một người bình thường, hoặc thậm chí là đổi thành cả hệ công chúa?
Bạn cần đăng nhập để bình luận