Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1324: Đôi mắt trên bầu trời, ý nghĩa mặt chữ (2)

Trần Tinh ngẩng đầu nhìn về phía giáo sư Bạch.

Mọi chuyện đã rất rõ ràng, những việc này, hoặc là bắt buộc phải đơn độc dò hỏi đồng chí Đơn Binh, hoặc là bắt buộc có sự phê chuẩn cho điều tra của bộ phận thông quan đặc biệt.

Trước kia cũng là bộ phận thông quan đặc biệt kêu ngừng điều tra về phương diện này.

Hiện tại nếu như muốn biết được đáp án, vậy không chỉ phải khởi động lại kế hoạch, hơn nữa còn phải điều động cả những người có năng lực tham gia vào trận điều tra này mới được.

“Trước tiên cứ làm đo lường kiểm tra về phương diện tâm lý cho cậu ta đi đã!”

Giáo sư Bạch nhẹ giọng nói, sau đó ánh mắt nhìn về phía ngài Tô: “Nếu như ngay cả đồng chí Đơn Binh cũng không thể nói rõ được chuyện này, vậy thì bắt buộc bộ phận thông quan đặc biệt chúng ta phải thành lập một tổ nhỏ chuyên môn điều tra đào sâu vào chuyện này, đương nhiên, điều mà trước tiên chúng ta phải chuyển bị cho thật sẵn sàng là, điều này sẽ rất xa vời, hơn nữa rõ ràng khi một chuyện xưa đã bị người ta cố tình hủy diệt giấu vết được khai quật ra, cũng thường thường đại biểu cho nguy hiểm đang buông xuống.”

“Đương nhiên, nếu như đồng chí Đơn Binh tỏ vẻ tín nhiệm đối với chúng ta, vậy cũng sẽ khiến cho chúng ta đỡ phiền toái đi rất nhiều.”

Nói tới đây, ông ta dừng một chút, sau đó mới hơi hơi cười khổ, nói: “Còn về hiện tại, chuyện mà chúng ta nên suy xét lại là một chuyện khác.”

Bộ trưởng Thẩm và ngài Tô nghe thấy vậy, đều ngẩng đầu nhìn về phía ông ta.

Giáo sư Bạch cười nói: “Lần này đồng chí Đơn Binh tự nguyện phối hợp với chúng ta làm kiểm tra sức khoẻ, cũng là có yêu cầu riêng của cậu ta……”

“Cậu ta hy vọng chúng ta có thể giúp cậu ta phân tích năng lực của bản thân, cũng nói cho cậu ta biết, hẳn là nên đi như thế nào mới chính xác……”

“Đơn giản mà nói, cậu ta hy vọng có được sự dẫn đường và trợ giúp của chúng ta…”

“Đùa kiểu gì vậy?”

Nghe thấy vậy bộ trưởng Thẩm thiếu chút nữa nhảy dựng lên: “Cậu ta còn cần chúng ta dẫn đường và trợ giúp?”

Ngài Tô cũng phát ngốc một chút, lẩm bẩm nói: “Xem trọng chúng ta đến như vậy sao?”

“Nên giúp thì vẫn phải giúp…”

Giáo sư Bạch ắt cũng là có chút bất đắc dĩ mà cười cười, khẽ thở dài: “Ai bảo trên hợp đồng là viết như thế chứ?”

“Tuy rằng là nói như thế, ngay từ đầu chúng ta ký cái bản hợp đồng này, cũng chỉ là mong muốn chiêu mộ đồng chí Đơn Binh thôi, ai có thể ngờ đến chứ? Cậu ta là người như thế, vậy mà lại từ đầu đến cuối nghiêm khắc tuân thủ phần hợp đồng này, điều này ngược lại đẩy chúng ta vào thế bị động nhất từ trước đến giờ…”

Nhìn vẻ mặt hoảng sợ của bộ trưởng Thẩm và ngài Tô, ông ta nhẹ nhàng lắc đầu, nói:

“Vẫn may, trong quá trình chúng ta hợp tác với Oa Oa thực hiện kế hoạch thiên quốc, vốn dĩ cũng đã tích lũy rất nhiều kinh nghiệm.”

“Hơn nữa, không phải là đồng chí Đơn Binh đã phối hợp với chúng ta làm kiểm tra đo lường sao?”

“Thân là một nhân viên nghiên cứu, tiến hành phân tích và phỏng đoán đối với số liệu nghiên cứu, cũng tiến hành phỏng đoán thực nghiệm, đó là chức vụ của chúng ta phải không?”

“Đương nhiên, chỉ hy vọng cuối cùng khi chúng ta đưa ra sự trợ giúp, sẽ có thể không làm thất vọng sự tin tưởng của đồng chí Đơn Binh.”

Trong phòng hội nghị lập tức trở nên có chút an tĩnh.

Chẳng sợ sau khi nghe thấy giáo sư Bạch nói như vậy, bọn họ vẫn còn cảm thấy, bộ phận thông quan đặc biệt đi trợ giúp một người như đồng chí Đơn Binh vậy, có chút cổ quái.

Thậm chí còn có chút không thể hiểu được, người thì cũng đã đạt tới giai đoạn thứ năm rồi, vậy mà lại tin tưởng chúng ta đến thế?

Thanh Cảng chúng ta có tài đức gì cơ chứ, lại có thể có được sự tín nhiệm này của anh…

Ngay cả giai đoạn thứ tư chúng tôi vẫn chưa hoàn toàn hiểu rõ đâu đấy…

……

“Ai, ông mới là chuyên gia, tri thức và độ chuyên nghiệp đủ sâu sắc, hơn nữa có thể am hiểu lừa dối lòng người……”

Cuối cùng, vẫn là ngài Tô thấp thấp thở dài: “Cho nên, chuyện này vẫn là để cho ông quyết định đi!”

“Cho dù có là như thế nào, chỉ cần là có lợi đối với Thanh Cảng, lại có thể khống chế được nguy hiểm, tôi đều sẽ không có ý kiến.”

“Nếu lúc này đây tiến hành kiểm tra đo lường đối với đồng chí Đơn Binh, đã phát hiện rất nhiều vấn đề, cũng ý thức được tiềm lực của thứ hạng sức mạnh của cậu ta đã vượt xa sự tưởng tượng của chúng ta, vậy cho dù là chúng ta có thể giúp được cậu ta hay là không đi chăng nữa, đều sẽ không thể thay đổi sự thật rằng hiện giờ đồng chí Đơn Binh đã mạnh mẽ đến mức gần như biến thái.”

“Như vậy, điều mà hiện tại tôi quan tâm, thật ra chỉ có một vấn đề……”

Tạm dừng một chút, ông ngẩng đầu nhìn thoáng qua về phía trước một cái.

Ở phía trên chính là trần nhà.

Nhưng trong văn phòng, tất cả mọi người biết rất rõ ông ta đang nhìn về nơi nào.

Bộ trưởng Thẩm nói: “Nếu như đồng chí Đơn Binh và Oa Oa bắt tay với nhau, có hay không khả năng đối kháng với cái thứ ở trên kia?”

Trong văn phòng, bầu không khí bỗng nhiên trở nên áp lực hơn rất nhiều.

Ngay cả ngài Tô cùng với Trần Tinh, cũng đều theo bản năng mà nhìn thoáng qua về phía cửa sổ.

Dường như là đang sợ bị thứ gì đó nghe thấy.

“Vấn đề này…”

Giáo sư Bạch muốn nói lại thôi, cuối cùng vẫn chỉ có thể đưa ra một đáp án khiến cho người ta thất vọng: “Tôi cũng không biết.”

Đón nhận lấy ánh mắt của mọi người, ông ta trầm thấp thở dài, nói: “Bởi vì chúng ta thậm chí còn không biết thứ kia rốt cuộc là cái gì…”

Khi thảo luận về vấn đề này, ông ta nhướng mắt một cái về phía Trần Tinh.

Trần Tinh lập tức hiểu ý, lấy ra một phần tư liệu khác đến đây, đặt ở trước mặt giáo sư Bạch.

Giáo sư Bạch mở ra, chỉ thấy đây là một phần báo cáo cực kỳ ngắn gọn, ở bên trong thứ nhìn thấy nhiều nhất chính là vài tờ biểu đồ phân tích dao động tinh thần phóng xạ, thậm chí còn có một trang tốc ký, mà nội dung của trang tốc ký kia, lại còn là một đôi mắt thoạt trông vô cùng đơn giản, chỉ có duy nhất một con mắt.

“Chúng ta thậm chí còn không biết thứ đồ này, đã xuất hiện từ trên không trung từ bao giờ…”

Giáo sư Bạch lần thứ hai thấy được bản báo cáo này, vẫn thực sự nhịn không được mà nhíu mày một chút, nói:

“Một tháng trước, nhân viên quan sát lần đầu tiên phát hiện trên không trung của Thanh Cảng xuất hiện một số năng lực dao động không rõ từ đâu tới, không biết loại sức mạnh này đã xuất hiện bao lâu, hẳn là vào thời điểm sau khi sức mạnh tinh thần của Oa Oa tiến thêm một bước trong việc gắn định với Thanh Cảng, khiến cho sức mạnh tinh thần của của toàn thể cư dân Thanh Cảng biến thành một chỉnh thể, cũng xuất hiện ranh giới cực độ rõ ràng với những sức mạnh tinh thần tới từ nơi khác, mới bị người ta phát hiện ra.”

“Chúng ta không thể nào quan sát được toàn bộ hoàn chỉnh, cũng không có cách nào phán đoán được bản chất của loại sức mạnh tinh thần này.”

“Tài liệu duy nhất và cũng là dễ hiểu nhất, cũng chỉ là bản vẽ mà sau khi Oa Oa cảm ứng được với loại tinh thần này vẽ ra mà thôi… Đôi mắt này!”

Giáo sư Bạch nhíu mày, nói: “Ở trong cái nhìn của Oa Oa, đôi mắt này vẫn luôn ở trên bầu trời, nhìn trộm Thanh Cảng.”

“Cũng đúng là bởi vì như vậy, chúng ta đã hủy bỏ hết những chuyến bay trực thăng không quá cần thiết cùng với những lần tác nghiệm trên không trung, chỉ muốn cách nó xa một chút.”

“Nhưng trên thực tế, chuyện mà chúng ta làm, dường như không hề có ảnh hưởng gì đối với nó.”

“Cặp mắt kia cũng chỉ ngấm ngầm ở nơi đó, lẳng lặng nhìn vào Thanh Cảng, không biết từ khi nào đã bắt đầu, cũng không biết đến khi nào mới kết thúc……”

Trần Tinh nói thêm: “Đồng chí Đơn Binh sở hữu năng lực có thể trực tiếp nhìn thấy quái vật tinh thần.”

“Nhưng cậu ta cũng không phát hiện ra đôi mắt này.”

Giáo sư Bạch nhẹ nhàng gật đầu, nói: “Trong dự kiến của tôi, đồng chí Đơn Binh dù sao cũng không phải biết hết hoàn toàn.”

“Những chuyện hiện nay chúng ta có thể làm, cũng chỉ là tăng cường việc kiểm tra đo lường cùng với việc chuẩn bị cho tốt các hạng mục, xác định xem có phải đôi mắt này đang thực sự tới gần hay là không.”

“Mặt khác, tôi đã gửi đề nghị xin giúp đỡ về viện nghiên cứu rồi, hy vọng sẽ có được tin tức chi viện từ phía bọn họ.”

“Còn về những chuyện ở hiện tại thì…”

Ông ta bỗng nhiên nở một nụ cười thật tươi, nhẹ nhàng ngả người về phía sau một chút, dựa lưng vào ghế, nói: “Tôi mong muốn rằng chúng ta cần thực hiện một buổi thảo luận với đồng chí Đơn Binh trước đã.”

“Cho dù có thể giúp đỡ được cậu ta bao nhiêu đi chăng nữa, chuyện mà chúng ta có thể làm nhất, chính là cố gắng hết sức mình.”

“Cố gắng hết sức làm mỗi một chuyện cho thật tốt, sau đó chuẩn bị cùng những kẻ ngồi trên chiếu bạc không biết tên kia, ganh đua cao thấp.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận