Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1189: Am hiểu nhiệm vụ lẻn vào nhất (2)

Lục Tân thản nhiên nhìn cô ấy, tỏ vẻ mình không sợ nguy hiểm.

“Không phải, có lẽ là anh vẫn chưa hiểu rõ…”

Hạ Trùng thấp giọng giải thích, nói: “Ba người chúng tôi, một người bị trọng thương, một người bị ô nhiễm nghiêm trọng.”

“Cho dù là có bộ đội Phụ Linh, nhưng những gì họ giúp được cho chúng ta rất ít. Cho nên nếu chúng ta có ý định hoàn thành nhiệm vụ này trước, thì phải chuẩn bị tâm lý sẽ cực kỳ mạo hiểm.”

“Nếu chúng ta thất bại sẽ khó giữ được mạng, mà quan trọng hơn là…”

Cô ấy hơi im lặng, rồi nói: “Sẽ rút dây động rừng, phá hủy chút hy vọng hoàn thành nhiệm vụ vốn không nhiều lắm này.”

Nghe giọng nói nặng nề của cô ấy, trong lòng Lục Tân cũng trở nên nặng trĩu.

Anh có thể nhịn ra Hạ Trùng nói cực kỳ nghiêm túc, cô ấy đã suy nghĩ cặn kẽ và rất thành thật.

Cô ấy không lo lắng bản thân mình sẽ ra sao nếu không hoàn thành nhiệm vụ, mà lo lắng nếu hành động nông nổi sẽ làm hỏng việc lớn.

Nói như vậy…

Vì thế Lục Tân rất nghiêm túc suy nghĩ chưa đến một giây, nói: “Nói cho tôi biết kế hoạch ban đầu của mọi người.”

Anh đã nghĩ kỹ, cho dù anh thế nào thì cũng đáng tin cậy hơn Dracula nhỉ?

Một người mà trong lúc chấp hành nhiệm vụ trị giá một trăm triệu, còn keo kiệt dùng tiền giả!

Có lẽ là bị ánh mắt thành khẩn trong mắt Lục Tân đả động, hoặc có thể nói bị sự kích động thình lình xuất hiện trên người Lục Tân làm kinh ngạc.

Hơn nữa, trong nhiệm vụ tiến hành bắt giữ sứ giả địa ngục lúc trước, đúng là Lục Tân đã hoàn thành nhiệm vụ không tệ, sau một lúc bối rối, Hạ Trùng ôm thái độ thử một lần, nói ra kế hoạch tác chiến ban đầu của bọn họ:

“Thật ra kế hoạch của chúng tôi ban đầu cực kỳ đơn giản, đó là xâm chiếm cao ốc Hỏa Chủng.”

Cô ấy nhìn về phía Lục Tân, rồi giải thích cẩn thận tỉ mỉ: “Chúng tôi không biết địa ngục ở đâu, thậm chí không biết nó tồn tại với hình thức nào, nhưng có thể xác định địa ngục có quan hệ với thành phố Hỏa Chủng, mặt khác, cho dù địa ngục có ở đâu, thì trong thực tế nó sẽ có liên hệ với một thứ gì đó. Chúng tôi không thể nào truy tìm một thứ tồn tại trong hư vô, nhưng sẽ tìm được nó trong hiện thực.”

“Nếu địa ngục là do Hỏa Chủng thiết kế, vậy nó sẽ có mối liên hệ với hiện thực, và tất nhiên có quan hệ với Hỏa Chủng.

“Mà tất cả bí mật của Hỏa Chủng đều giấu ở bên trong tòa nhà Bộ Tư Lệnh của bọn họ.”

“Cho nên, chỉ cần chúng ta vào cao ốc Hỏa Chủng, rất có thể sẽ phát hiện ra manh mối quan trọng…”

“...”

Nghe Hạ Trùng dùng biểu cảm nặng nề thuật lại, Lục Tân im lặng một hồi lâu.

Sau đó vẻ mặt cực kỳ quái lạ: “Chỉ như vậy?”

Nhiệm vụ không khó khăn như anh nghĩ, mà quá đơn giản so với tưởng tượng của anh…

Nếu đã xác định được bí mật nằm bên trong Hỏa Chủng, vậy thì còn ở đây đau khổ suy nghĩ làm gì?

“Nói thật, tôi cảm thấy mình có thể thử một chút...”

Lục Tân dùng vẻ mặt thành khẩn, không cho người khác phát hiện ra anh đang kích động, nói: “Lẻn vào tòa nhà được phòng vệ nghiêm ngặt đúng là có hơi khó, nhưng tôi đã từng có kinh nghiệm, là từ lần chúng tôi đến thành phố Hắc Chiểu, trong lúc đó cần một chứng cứ quan trọng, là do tôi một thân một mình trà trộn vào bên trong tòa căn cứ được bảo vệ nghiêm ngặt, thuận lợi lấy được…”

“Từ đầu đến cuối thậm chí không bị ai phát hiện ra…”

Hạ Trùng thấy hơi bất ngờ, liếc nhìn Lục Tân: “Thì ra anh còn có tài năng về mặt này…”

Lục Tân gật đầu: “Đúng vậy.”

“Nhưng mà xin anh hãy tin tưởng tôi, giữa hai bên vẫn không giống nhau.”

Hạ Trùng suy tư một chút, nghiêm túc nói: “Hỏa Chủng là thế lực lớn cấp thế giới, nằm giữ một ít… thậm chí là kỹ thuật công nghệ cao có thể sánh với viện nghiên cứu, lại có nguồn tài chính và tài nguyên khổng lồ hỗ trợ, qua sự chế tạo của bọn họ, nơi đó tập hợp những tòa nhà sở hữu khoa học kỹ thuật mới nhất, có thể nói trên thế giới này thì nơi này chính là nơi có hệ thống an ninh mạnh nhất, hoàn hảo nhất, và khó trà trộn vào nhất.”

Hạ Trùng dừng một chút rồi nghiêm túc nói: “…Đương nhiên, khoa học kỹ thuật này với tôi mà nói là vô dụng.”

“Tôi có thể sử dụng bất kỳ cánh cửa nào để đi thẳng vào tòa nhà lớn đó.”

Lục Tân cảm thấy khá ngạc nhiên: “Nếu vô dụng, vậy sao cô lại không làm gì?”

“Nhưng vấn đề cũng nằm ở đây.”

Vẻ mặt Hạ Trùng có hơi mất mát, nói: “Bây giờ đồng đội của tôi đều bị thương, bởi vì nguyên nhân bản thân bộ đội Phụ Linh nên không thể nào tiến vào vực sâu, cho nên nếu muốn thông qua vực sâu để vào tòa nhà lớn kia thì phải vứt bỏ sự giúp sức của bộ đội Phụ Linh.”

“Và vấn đề quan trọng nằm ở đây…”

Cô ấy im lặng một chút rồi khẽ nói: “Tuy rằng tôi không có ý định trà trộn vào, nhưng cũng từng đến quan sát.”

“Cho dù bên trong vực sâu thì cao ốc Hỏa Chủng luôn được một sức mạnh thần bí nào đó bảo vệ…”

“Lúc tôi vào trong đó, chỉ có thể đứng nhìn từ rất xa.”

“Chỉ liếc mắt một cái đã làm tôi nảy sinh một dự cảm, nếu cứ cắm đầu tiếp cận thì tôi sẽ phải chết...”

“Tôi nghi ngờ đó là sức mạnh của cận Thần…”

“Cận Thần?”

Cảm nhận được nỗi sợ hãi thoáng qua trong lòng Hạ Trùng, Lục Tân hơi im lặng, rồi ngẩng đầu nhìn về phía cô ấy.

Trên khuôn mặt lộ ra nụ cười xán lạn làm người khác an lòng: “Lúc nào thích hợp để chúng ta xuất phát?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận