Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1204: Cạm bẫy Hộp đen (1)

Nhớ lại một màn quỷ dị kia, trong nháy mắt, trong lòng Lục Tân lóe đến một khả năng khó có thể tưởng tượng được.

Sau một khắc, bên tai anh lại vang lên giọng phẫn nộ, bực tức của cha: “Loại chó mèo gì cũng có thể đến đây, ra oai, tỏ uy phong hay sao?”

Cùng lúc đó, chiếc bóng phía sau giống như một dòng nước lũ thật lớn, nghiền nát ba người bọn họ.

Lục Tân cũng lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ, không ngăn cản cha tức giận.

Anh đã không còn là người mới lúc mới vào đội Đặc nhiệm, biết tầm quan trọng khi chiến đấu với người có năng lực.

Thoạt nhìn năng lực quỷ dị hơn nữa, đều sẽ tuân thủ nguyên tắc vật lý ở một mức độ nào đó.

Năng lực của đối phương quả thật quái dị.

Nhưng trong lúc nghĩ Lục Tân cũng đã nghĩ đến, đối phương trộm được lực công kích của mình, chẳng lẽ là vô hạn sao?

Trong quá trình hắn trộm cắp, chẳng lẽ hắn lại không cần phải trả giá cái gì?

Cho nên, để mặc cha nổi giận, xem hắn có thể trộm được bao nhiêu...

Quả nhiên, khi dòng nước lũ màu đen vọt về phía trước, vị tế tự mặc áo màu đen kia rõ ràng cũng lắp bắp kinh hãi, vị tế tự có khả năng lấy trộm lực công kích kia không có ý đồ lấy trộm lực công kích như thủy triều kia của cái bóng, ngược lại lại cùng một người khác cùng lui về sau.

Mà lại có một người không lui về sau, người này lại duỗi chân ra, vẽ một vòng trên mặt đất, hai tay tạo thành hình hỏa diễm ở phía trước ngực.

Sau một khắc, trong vòng tròn hắn vẽ, bỗng nhiên có một con quái vật tinh thần khổng lồ, giống như ác khuyển, từ bên trong thò đầu ra.

Đôi mắt to như bóng rổ mở ra, gắt gao nhìn về phía trước...

Chỉ là sau một khắc, tinh thần quái vật này, đã bị thủy triều đen của cha bao phủ.

Thân thể từng chút từng chút trở nên cứng ngắc, hóa thành một bức tượng, đứng ở trong văn phòng.

Mà Hạ Trùng ở bên kia cũng không nhàn rỗi, trong khi Lục Tân ra tay đối phó với ba vị tế tự mặc áo màu đen đáng sợ này, bắp chân cô ta đã lạch cạch bước ra, sải bước vọt về phía cửa phòng phía sau, muốn thông qua cánh cửa này tiến vào trong thang máy kia.

Bắt nhà thiết kế Địa Ngục và thực hiện kế hoạch B.

Tuy rằng chạy như vậy dưới sự uy hiếp của ba vị tế tự mặc áo bào đen rất không an toàn, nhưng cô ta tin tưởng Lục Tân.

"Ba..."

Chỉ là hai người Lục Tân và Hạ Trùng cũng đều không nghĩ tới.

Ba vị tế tự kia bị Lục Tân bức đến bên tường thủy tinh, nhưng không có nửa điểm bối rối, phảng phất như tất cả đều nằm trong dự liệu của bọn họ.

Ba người đồng thời giơ tay lên, dùng lực vỗ lên thủy tinh phía sau, lực lượng tinh thần đan xen hiện ra, tạo ra một lực tác động cường đại vào tường thủy tinh, sau một khắc, bức tường thủy tinh phía sau, ào ào một tiếng nát bét, từng mảnh rơi xuống hố sâu.

"Xào…xào…xào"

Cùng lúc đó, tiếng xé gió vang lên, xen lẫn tiếng động cơ.

Trong hố sâu phía dưới, nơi có vô số cây cơ giới được bảo vệ bởi cơ thể con người tạo thành ba xúc tu cơ giới giống như rắn kéo dài tới.

Phía trên bọc từng tia mạch máu cùng mô cơ, kết rắn chắc, cắm vào gáy bọn hắn.

"Cạch…cạch…cạch..."

Lúc ba cây xúc tu cơ giới này cắm vào gáy bọn hắn, lại không hề có âm thanh của thịt bị đâm thủng và máu bắn ra.

Ngược lại lại có âm thanh giống như đầu cắm đang cắm vào lỗ cắm vậy, làm cho cả ba vị tế tự ngẩng đầu lên cùng một lúc.

Dưới mũ trùm đầu, là những khuôn mặt tái nhợt.

Trong đôi mắt đầy tơ máu, đồng tử đồng thời phóng đại, chiếm cứ toàn bộ hốc mắt.

Sau một khắc, trước người bọn họ bỗng nhiên có rối loạn, từng tia lực lượng tinh thần giống như đang bùng phát lên.

Trong nháy mắt đã sinh ra niệm lực đủ để ảnh hưởng đến hiện thực, dán lên sàn nhà vọt tới phía trước, đem từng khối gạch men sứ màu trắng xé thành mảnh nhỏ, bao bọc trong đó, lại hình thành thêm từng luồng loạn lưu hỗn loạn, phảng phất như quái vật vô hình, cùng chiếc bóng màu đen của cha chạm vào, cuồng bạo, mạnh mẽ.

"Ừm?"

Lục Tân hơi cả kinh, mạnh mẽ ngẩng đầu lên.

Trước mắt đã thấy lực lượng tinh thần của cha đánh về phía trước, thế nhưng lại bị ba vị tế tự kia ngăn cản, thậm chí bắn ngược trở về.

Trong nháy mắt, lực lượng tinh thần của đối phương cơ hồ bành trướng, tràn ngập toàn bộ không gian.

Không chỉ mình anh ngay lập tức cảm giác được áp lực như thủy triều dâng lên trên người, ngay cả Hạ Trùng ở bên kia cũng bị lực lượng tinh thần gần như thực chất kia nhìn chằm chằm, phảng phất như vô số bàn tay điên cuồng mà quái dị, sắc bén mà lạnh lẽo đang ở phía sau lưng cô bắt lấy.

Có thể tưởng tượng, trong nháy mắt bị loại lực lượng tinh thần này bắt được, sẽ bị chúng nó xé rách thành mảnh nhỏ không chút lưu tình...

"A!"

Lục Tân không kịp suy nghĩ kỹ, khẽ kêu một tiếng: "Em gái..."

Vươn tay ra, nắm lấy tay em gái, thân hình vặn vẹo tạo thành góc độ quái dị, trong nháy mắt lại nhào ra.

Cuối cùng, trước khi lực lượng tinh thần quái dị kia phản công lại về phía mình và Hạ Trùng, Lục Tân đã nhào tới trước người Hạ Trùng, đưa cô ta vào khu vực bảo hộ của mình.

Lực lượng tinh thần điên cuồng bắt đầu phun trào, trong nháy mắt liền đến.

Cho dù là bóng đen, rõ ràng lúc này cũng bị vây trong trạng thái bị áp chế. Tuy rằng Lục Tân đang bảo vệ Hạ Trùng, nhưng cũng cảm giác được, phía trước và phía sau mình, xung quanh, tất cả đều là loại lực lượng tinh thần vặn vẹo đến cực điểm, lại mang theo ác ý vô cùng.

May mà vóc người Hạ Trùng thấp bé, bằng không lần này cũng không thể bảo vệ chu toàn.

"Gọi ai là em gái đấy?"

Được Lục Tân bảo vệ ở phía dưới, giọng của Hạ Trùng cũng lo lắng vang lên.

Cùng lúc đó, cô dùng sức vặn tay nắm cửa một vài cái.

Ngay sau đó, sâu trong mắt lại truyền ra tiếng "rầm rầm" lật sách dồn dập.
Bạn cần đăng nhập để bình luận