Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1646: Hai lần buông xuống (2)

“Được rồi, tiểu đội bảo mẫu vừa báo, Oa Oa đã trở về, không xảy ra chuyện gì.”

“Đơn binh đâu, kết nối đến đơn binh…”

Lúc đi tới phòng họp ở tầng sáu của Đặc Thanh Bộ, Lục Tân thấy Trần Tinh đang bước nhanh đi tới từ một hành lang khác, bên cạnh là Mê Tàng mặc một bộ tây trang màu hồng phấn đang ôm một chồng tài liệu, giống như vừa mới in xong. Một bên nó dùng xúc tu của mình chia ra làm hai mảnh xúc tu nhỏ khác, dùng tốc độ cao rút điện thoại ra gọi, sau đó bất thình lình ngẩng đầu, chợt nhìn thấy Lục Tân.

Nó bị hù đến nỗi tài liệu trong tay rơi hết xuống đất, rồi vội vàng ngồi chồm hổm trên mặt đất để nhặt lên.

Đồng thời, một cây xúc tu của nó nhẹ nhàng chọc lên đùi Lục Tân.

“A?”

Trần Tinh cũng thình lình ngẩng đầu một cái, chợt nhìn thấy Lục Tân, cảm giác hơi thất thần.

“Đơn binh trang điểm à?”

Cô cũng không biết, bây giờ là hơn nửa đêm, rốt cuộc là đơn binh làm cái gì thế, giờ này lại còn trang điểm đậm như vậy, có điều, có sao nói vậy, đơn binh trang điểm lên thì bộ dạng dễ nhìn hơn trước một chút, thế mà lại còn sinh ra một chút lực hấp dẫn đối với cô…

Mình nghĩ chuyện này để làm gì?

Sau một khắc, Trần Tinh bỗng nhiên phản ứng lại, thậm chí bởi vì suy nghĩ của bản thân mà cảm thấy xấu hổ.

Cô thở dài một hơi ngay lập tức, ngẩng đầu nhìn đơn binh, lo lắng nói: “Nhanh, mau đi theo tôi.”

Lục Tân cũng không biết trong một khắc vừa rồi, ánh mắt Trần Tinh biến hóa là vì lý do gì, còn cho là bản thân anh xuất hiện đột ngột, dọa đến cô.

Anh vội vàng gật đầu, đi theo cô đến phòng họp, đồng thời không nhịn được tò mò mà hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì vậy?”

“Hiện tại vẫn chưa biết…”

Trần Tinh trả lời với tốc độ cao: “Thế nhưng, vừa nãy, bỗng nhiên tất cả dụng cụ phóng xạ tinh thần ở ngoài thành Thanh Cảng đã xuất hiện đường cong biến hóa phức tạp, số liệu chênh lệch đến mức đáng sợ, giống như xung quanh Thanh Cảng đang bị bao vây bởi quái vật tinh thần, thế nhưng… Tôi vừa hỏi qua bên phòng, cũng không phát hiện bất kỳ dấu vết tới gần đây của quái vật tinh thần.”

“Như thế này có thể chỉ rõ…”

Cô ta còn chưa nói hết, chợt một bên hành lang khác, đèn cảnh giới màu đỏ bỗng nhấp nháy điên cuồng.

“Trấn Hắc Thủy, thị trường thuốc lá, thôn sương mù…Thành Khí Thủy…”

“Nhiều điểm tụ tập có quan hệ hợp tác với Thanh Cảng, thậm chí là tường cao đều phát báo cáo yêu cầu cứu viện khẩn cấp….”

“Đang chịu một trận ô nhiễm tinh thần mạnh mẽ…”

“Không rõ thuộc loại ô nhiễm nào…”

Tại thời khắc này, Trần Tinh đang cùng với Lục Tân bước vào phòng họp.

Bản báo cáo bất thình lình này làm cho cô ta giật nảy cả mình, trên mặt cũng xuất hiện biến hóa.

Tại sao lại có nhiều nơi đồng thời yêu cầu cứu viện như vậy?

“Chuyện này chỉ chỉ rõ một điều…”

Cùng một lúc, trong phòng họp, trên chiếc màn hình ở vị trí cao nhất bỗng nhiên sáng lên, giáo sư Bạch xuất hiện trên màn hình. Thoạt nhìn, ông ta giống như vừa từ trên giường ngủ dậy, trên người vẫn mặc áo ngủ tơ lụa, còn đội thêm một chiếc mũ méo mó.

Nhưng nét mặt ông ta lại cực kỳ nghiêm trọng: “Bị ảnh hưởng không chỉ có một mình Thanh Cảng…”

Ông ta vừa nói, vừa nhanh tay cầm chiếc điện thoại lên, nhanh chóng ra lệnh: “Để cho bộ phòng thủ thành phố khởi động hệ thống tình báo khẩn cấp.”

“Tôi cần biết, mấy nơi này đang xuất hiện chuyện gì.”

Quyết định của giáo sư Bạch cũng gây ảnh hưởng đến Trần Tinh, thậm chí cô ta còn không kịp nói nhiều với giáo sư Bạch mà đã ở trong phòng họp, gọi đi mấy cuộc điện thoại. Thanh Cảng bây giờ và lúc trước đã khác nhau, nội tình hùng hậu, lực lượng mạnh mẽ, đối với phạm vi chịu ảnh hưởng bởi lực phóng xạ của mình, cho dù là sự kiện mang tính đột phát thì cũng có thể điều tra được tròn thời gian ngắn.

Mà trong lúc không khí bối rối, bận rộn có thứ tự, Lục Tân lại là người ngồi lên ghế phòng họp trước tiên.

Anh đang suy nghĩ, suy nghĩ đến những hình ảnh bản thân vừa mới thấy.

Một dòng điện đáng sợ đánh xuống gốc cây cổ thụ quái dị, cùng lúc đó, lòng bàn tay mình xuất hiện cây đinh gây cảm giác đau đớn kịch liệt.

Điều này thể hiện cái gì?

Vì sao, bỗng dưng bản thân sinh ra cảm giác run rẩy?

Bản thân vừa được bộ phận lực lượng Ban đầu bảo vệ, cái gì mới có thể tạo cho mình cảm giác khủng hoảng như thế?

“Tình báo viên đặc thù các nơi đã khởi động, tiếp nhận tin tức…”

“Tính chất thực hư vẫn chưa rõ, quái vật tinh thần cấp độ Lãnh chúa tinh thần xuất hiện ở thị trấn Hắc Thủy…”

“Thị trường thuốc lá đang xuất hiện sự kiện ác mộng tập thể, lan tràn với tốc độ cực nhanh…”

“Đoàn tàu U Linh thần bí đang đi qua thành Khí Thủy, đang làm cho lượng lớn dân cư vào trong ga, đẳng cấp chưa đánh giá được…’

Cùng một thời gian, trong vòng năm phút đồng hồ ngắn ngủi đã có một lượng lớn tình báo truyền về từ từng phạm vi phóng xạ bên trong Thanh Cảng, tất cả tin tức đều hết sức thô ráp, thậm chí ngắn gọn chỉ có đôi ba câu, bởi vì thời gian quá gấp rút nên cũng không có cách nào làm thành báo cáo chính thức.

Nhưng những tin tức này đã làm rõ khả năng của rất nhiều chuyện.

Giáo sư Bạch kéo mũ xuống, mái tóc bạc trắng hơi rối bời.

“Chẳng lẽ là…”

Giọng của ông ta giống như được truyền ra từ hầm băng, tản ra sự u mịch, sợ hãi: “Đúng nghĩa là hai lần buông xuống?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận