Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1159: Mạng nhện hình người (2)

"Những ký sinh trùng này đều rất giỏi..."

Lục Tân ném đồng hồ cát sang một bên, hoàn toàn không chú ý tới những hạt cát đáng thương trong đồng hồ cát còn lại rất ít.

Khi thấy công ty Hỏa Chủng ngăn cản ngày càng kịch liệt, số người được điều động ngày càng nhiều, Lục Tân cảm thấy rất phấn khích.

"Ai nha, bọn họ cứ ngăn cản như vậy, lúc nào mới phát triển được?"

Ngoài miệng Lục Tân oán giận nhưng vẻ mặt lại tươi cười.

"Anh, anh thay đổi rồi..."

Vẻ mặt em gái ủy khuất, hình như còn có chút thương tâm.

Lục Tân lập tức chột dạ hỏi: "Thay đổi chỗ nào?"

Em gái nói: "Trước kia anh đều để em vui vẻ trước, bây giờ anh lại đem tất cả niềm vui ấy cho người khác..."

Lục Tân không biết nói gì, nói với cha ngồi sau: "Cha xem, đây có phải là rất kỳ cục không?"

"Ha ha..."

Người cha chỉ cười lạnh một tiếng, không tham gia vào đề tài này.

Con quái vật bằng thép liên tiếp xông vào mấy cửa, theo màn đêm buông xuống, chậm rãi biến mất trên con đường thẳng tắp.

Cùng lúc đó, bên trong đội chấp pháp mạng lưới giao thông Hỏa Chủng cũng bị vô số báo cáo khẩn cấp nhấn chìm. Khắp nơi đều là báo cáo về chiếc xe việt dã cải tiến đột nhập vào mạng lưới giao thông nội bộ, cùng với hiện tượng quái dị mà cậu ta mang đến:

"Đã xác định, người xông vào là một người có năng lực không rõ lai lịch."

"Đội chấp pháp cấp C mang theo máy kiểm tra tinh thần, khi đối phương xông tới đã xuất hiện hiện tượng bức xạ tinh thần."

"Trước mắt có thể xác định, cậu ta có khả năng làm nhiễu loạn ý chí của người khác, ngụy trang, thay đổi vị trí với một vật nào đó trong một khoảng cách nhất định, thông qua âm thanh quái dị nào đó làm cho người trong phạm vi ảnh hưởng không thể tập trung chú ý trong thời gian ngắn..."

"Cấp bậc cảnh giới tăng lên cấp B, báo cáo cho công ty mời họ xuất động cấp hai..."

"Không, bộ đội phản ứng cấp một."

“Báo cáo tổng bộ, muốn bắt kẻ đột nhập này phải là người có năng lực ít nhất là cấp ba..."

Đại đội trưởng bảo vệ mạng lưới giao thông nội bộ không có quyền này.

Khi anh ta nhìn thấy cảnh tượng điên cuồng trong đoạn video giám sát, một con quái vật bằng thép vẫn kiên trì chạy về phía trước trong vô số hỏa lực thì lập tức phân tích, thông qua kết quả đưa ra quyết định.

Quyền hạn của anh ta cũng chỉ có thể nhờ bộ đội phản ứng cấp hai Hỏa Chủng trợ giúp.

Nhưng với nhiều năm kinh nghiệm làm trong hệ thống làm cho anh ta sinh ra cảnh giác, lúc này không thể bảo thủ.

Anh ta nói quá sự việc lên gấp mấy lần, xin bộ đội phản ứng cấp một ra tay.

"Ô ô ô..."

Trong khi các báo cáo và mệnh lệnh trong Hỏa Chủng được tiến hành, Lục Tân lại tận dụng tối đa thời gian.

Anh nhanh chóng đi trên con đường lớn thông thẳng với Hỏa Chủng, nhân lúc yên tĩnh tăng tốc.

Mặc dù dọc đường cũng gặp phải nhiều sự ngăn cản, nhưng nhờ mấy ký sinh trùng càng ngày càng hiểu chuyện đã bắt đầu chủ động ra tay giúp nên cũng không ảnh hưởng đến anh. Ngoại trừ việc Hỏa Chủng cho nổ tung con đường này thì không ai có thể ngăn được anh.

Anh chạy băng băng trên đường, số người ngăn cản cũng ít đi.

Cứ đi như thế này trong một giờ cũng không có người nào ngăn cản nữa.

Ngay cả những con đường xung quanh, vừa rồi còn có lẻ tẻ vài chiếc xe nhưng lúc này như hoàn toàn biến mất.

Nhưng ở phía sau, mơ hồ có thể thấy được hai chiếc trực thăng đang duy trì khoảng cách với mình.

Việc đối phương không ngăn cản anh nữa đại diện cho cái gì?

Sẵn sàng để anh đi qua?

Lục Tân cũng không tin điều này, anh tĩnh tâm lại, càng đạp nhanh tốc độ, chạy về phía trước.

Rất nhanh, anh đã đi tới nơi cách thành phố Hỏa Chủng trên bản đồ mấy chục ki-lô-mét.

Ngồi trong xe nhìn về phía trước, xa xa dưới trăng máu xuất hiện ánh đèn rực rỡ, con đường lớn trước mắt cũng thẳng tắp hơn rất nhiều. Những con đường lớn song song khác cũng dẫn về phía ánh đèn rực rỡ kia, chắc chắn đó là thành phố Hỏa Chủng.

Cũng vào lúc này, Lục Tân mơ hồ cảm nhận được cái gì đó.

"Sao vậy?"

Em gái ngẩng đầu lên, cái đầu nhỏ vươn ra cửa sổ xe, tò mò nhìn về phía trước.

Trên ghế sau, cha cũng ngẩng đầu, trên khuôn mặt ẩn hiện trong bóng tối, màu đỏ trong mắt mơ hồ trở nên sâu sắc.

"Chuyện vui đến rồi..."

Lục Tân không cảm ứng nhanh nhạy như bọn họ, nhưng cũng có thể cảm giác được đường phía trước, trong bóng tối màu đỏ sậm kia đang hội tụ một áp lực tinh thần rất khó hình dung, như quái thú đang ẩn nấp trong bóng tối, lẳng lặng chờ đợi.

Quả nhiên Hỏa Chủng đã sắp xếp người chờ anh...

“Đây là lực lượng cao cấp nhất của Hỏa Chủng sao?”

Trong lòng Lục Tân phán đoán: "Có thể cảm nhận được áp lực mơ hồ ở khoảng cách xa như vậy..."

Vừa nghĩ, anh vừa gia tăng tốc độ.

Con quái vật bằng thép cô độc mà yên tĩnh trên con đường dưới ánh trăng đỏ, hai ánh đèn sáng như tuyết xé rách bóng tối phía trước.

Sau khi lái xe gần nửa giờ, Lục Tân nhìn thấy, đường phía trước xuất hiện một cái trạm canh gác khổng lồ giống như trục cần cẩu bằng thép cắt con đường này thành hai nửa. Mà ở trên lẳng lặng treo một tấm lưới rất lớn.

"Mạng nhện?"

Lục Tân hơi ngạc nhiên, giảm tốc độ, đồng thời nhìn xung quanh.

Đèn xe quét qua khiến Lục Tân kinh ngạc.

Kể cả em gái trong xe, cũng hưng phấn, nhẹ nhàng cảm thán một tiếng.

Lục Tân nhìn thấy toàn bộ tấm lưới kia.

Tấm lưới cao chừng bảy mươi tám mét, treo trên trạm canh gác bằng thép giống như tòa nhà hình tháp, không khác gì mạng nhện.

Nhưng tấm lưới kia là do con người dệt thành.

Những người này, trái với lẽ thường mở rộng tứ chi của mình, nắm lấy cổ tay hoặc cổ chân của nhau, trải rộng trên không trung, tạo thành không gian giống với "mạng nhện"...

Những người đó vẫn còn sống, dưới ánh đèn chiếu họ thậm chí còn chớp mắt.

Ở giữa mạng nhện là một người phụ nữ tóc đỏ, ánh mắt có chút lười biếng nhìn anh.

"Két két..."

Xe của Lục Tân chợt dừng lại, anh vươn đầu ra, thưởng thức kỳ quan hiếm có này.

Làm thế nào họ có thể dệt được một mạng lưới người sống?

Điều này có được thông qua khả năng của hệ thống nhện không?

Cấp hai? Hay là cấp ba?

"Thật lợi hại..."

Khuôn mặt nhỏ nhắn của em gái dán vào kính chắn gió, nhìn đến ngây người: "Em thích cái này..."

Trong giọng nói mơ hồ có thể cảm nhận được sự hưng phấn khi tìm được đồ chơi mới.

"Cái này không đứng đắn đâu..."

Lục Tân nhịn không được quay đầu lại dặn dò em gái: "Không được học."

Em gái không để ý đến anh.

Lục Tân nhìn ngắm một lúc rồi cũng về vị trí, chậm rãi cầm vô lăng, không biết nên xông qua hay như thế nào.

Nhưng cũng vào lúc này, người phụ nữ trên mạng nhện kia, nhìn thấy con quái vật bằng thép dừng lại, vẻ mặt lười biếng nhét một cây kẹo mút vào miệng, trên má hơi phồng lên. Sau đó cô ta từ từ bò xuống đất, mái tóc vàng cũng chuyển động theo. Cô đứng dậy, ưỡn ngực đi về phía trước.

Gió đêm thổi qua làm bay mái tóc màu vàng của cô ta làm lộ ra cái mặt nạ mắt màu đen đeo trên mắt trái.

"Anh..."

Cô ta từng chút một tiến về phía trước, không khí xung quanh cũng mơ hồ trở nên đậm đặc.

Tay Lục Tân đã đặt trên vô lăng, hơi nheo mắt, thông qua kính chắn gió nhìn người phụ nữ quái dị này.

Khi người phụ nữ càng ngày càng gần, cơ thể anh cũng hơi căng thẳng, chuẩn bị xông tới.

Người phụ nữ tóc vàng kia bỗng nhiên biến mất, rồi xuất hiện ở vị trí cửa sổ xe của Lục Tân.

"Hả?"

Trong lòng Lục Tân cảnh giác, muốn làm gì đó.

Nhưng đúng vào lúc này, người phụ nữ kia bỗng nhiên nói nhỏ: "Thiên vương Cái Địa Hổ?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận