Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1076: Mặt nạ sáu mắt (2)

Thời điểm Lục Tân di chuyển lên đỉnh xe cũng là lúc vị tổ trưởng Long kia ngã người xuống khỏi đỉnh xe, phía sau lưng còn chưa có chạm vào mặt đất, Lục Tân cũng đã đột ngột duỗi tay ra muốn bắt, loại xe được trang bị chuyên dụng cho những vùng hoang dã như thế này vốn có sàn xe cao, thân xe cũng cao, cách mặt đất chừng hai mét, tổ trưởng Long ngã xuống phía dưới, cho dù vẫn còn chưa rơi xuống đất, nhưng khoảng cách với Lục Tân cũng đã nhiều hơn 1 mét rồi, chiều dài của một cánh tay, vốn dĩ không bắt được anh ta.

Thế nhưng cánh tay mà Lục Tân vươn ra bắt người kia, vậy mà lại tự dưng được kéo dài ra một cách quỷ dị, sắp chộp lấy được bờ vai của anh ta rồi.

“Ha hả…”

Vị tổ trưởng Long kia phát ra một tiếng cười nhẹ, thân hình bỗng nhiên vút lên một cái kỳ lạ, thân thể đột nhiên giống như một viên đạn vút lên cao.

Như là có một sợi tơ đang lôi kéo thân thể anh ta, đột ngột xoay phương hướng.

Hệ Rối Gỗ!

Lục Tân vừa thấy như thế, không khỏi hơi hơi tò mò.

Người có năng lực hệ Nhện, có thể khai phá thân thể của chính mình đến mức tận cùng.

Nhưng cho dù là bọn họ, cũng không thể nào dưới tình huống đang ở trong không trung mà mượn lực thay đổi phương vị được, vị tổ trưởng Long này lại bắt được một sợi tơ trong hư không, nương theo sợi tơ lôi kéo, trong nháy mắt thay đổi phương vị, tránh thoát được cánh tay đang vươn ra bắt lấy anh ta của anh.

Đây là năng lực hệ Rối Gỗ.

Một người sao lại có thể từ người thường, cải biến thành người có thể thi triển hai loại năng lực được?

Trong lòng Lục Tân ít nhiều gì cũng có chút kinh ngạc, nhưng anh không kịp nghĩ nhiều, thì đã cảm nhận được một trận gió lạnh ở đằng sau lưng.

Tổ trưởng Long mặc đồ Đường màu trắng dựa vào năng lực hệ Rối Gỗ, đã bay tới phía trên chỗ sau lưng của Lục Tân, sau đó thì biến thành chân chạm đất ở chỗ phía sau lưng anh, trên mặt hiện lên một tia tàn nhẫn, thân thể vừa động một cái, vừa nhanh vừa chuẩn hạ con dao găm màu đen đang nằm trong tay trái lên trên lưng Lục Tân.

Lục Tân nhanh chóng xoay người, bàn tay vươn ra đột ngột đến cực độ.

Trước đó là do không có cách nào hình dung ra cảnh tượng đó, lần này, anh vừa lúc chộp tới cổ của người thanh niên mặc đồ Đường kia.

Trong đôi mắt nằm dưới mặt nạ của tổ trưởng Long dường như hiện lên một tia kinh ngạc và nghi hoặc, có điều ngay sau đó, anh ta bỗng nhiên phát ra một tiếng cười lạnh.

Thân thể anh ta bị Lục Tân siết chặt ở giữa không trung, bỗng nhiên biến mất sạch sẽ, giống như chỉ là ảo ảnh.

Cùng lúc đó, một ánh dao màu đen lạnh, đột ngột từ dưới tiến lên, chọn nhắm vào cổ họng của Lục Tân.

Đằng sau của ánh dao kia, là khuôn mặt đang đeo một chiếc mặt nạ dầu với hai thứ mực đen trắng quỷ dị của vị tổ trưởng Long kia.

Vặn vẹo thị giác.

Vừa rồi hình ảnh mà Lục Tân nhìn thấy ở giữa không trung của anh ta, rõ ràng là anh ta sau khi đã được vặn vẹo thị giác rồi.

Thoạt nhìn thì là anh đang bay ở trên không trung, trên thực tế lại là đang thấp người đột ngột tiến lên, một đao đâm về phía cổ họng của Lục Tân.

Ở dưới tình huống cận chiến mà cả hai bên đều có những động tác di chuyển cực kỳ nhanh và kỳ dị như thế này thì một sai lầm trong việc phán đoán vị trí của đối phương chính là một sai lầm rất lớn mà không thể sửa được, mắt thấy con dao găm kia sắp sửa đâm vào cổ họng của Lục Tân rồi, thậm chí anh còn không kịp tránh né.

Lục Tân thậm chí có thể thông qua hai cái lỗ trên cái mặt nạ kia, nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo mà quái dị đến tột độ của thanh niên mặc đồ Đường kia.

Vì thế anh thở dài, bỗng nhiên dùng một chân đá anh ta ra ngoài.

“Phanh!”

Một cước này của anh rất mạnh, phát ra một tiếng vang rất lớn, bàn chân Lục Tân còn cảm nhận được một loại xúc cảm mềm mại, là do bàn chân và cẳng chân của anh va chạm với chỗ xương ngực cứng rắn của anh ta, một tiếng vang nặng nề vang lên ở dưới chân.

Thanh niên mặc đồ Đường lăn lộn bay ra ngoài.

Đây là một kiểu xoay tròn của con quay bị bơm đầy không khí rồi ném lên không trung, thân bất do kỷ.

Trực tiếp bay ra xa hai ba mét, trực tiếp đụng vào một loạt những binh lính vũ trang đứng đó, khiến cho bọn họ ngã rạp ra sau.

Trong toàn bộ quá trình, ngoài miệng Lục Tân thậm chí còn ngậm thuốc lá cuốn, khói thuốc hun khiến cho mắt trái anh không khỏi nheo lại.

“Những thứ hoa hòe hoa sói lòe loẹt thì rất nhiều, nhưng anh không biết tinh thần lượng mạnh mẽ rồi là có thể phóng thích năng lượng vặn vẹo hay sao?”

Trong lòng Lục Tân nghĩ, chậm rãi bước về phía trước.

Đôi mắt đánh giá tổ trưởng Long bị đá ngã lăn trên mặt đất, nửa ngày không bò dậy nổi kia, dường như có chút tò mò.

Đó là một tấm mặt nạ giống như trong kinh kịch vậy, được gắn đầy những vệt sáng không tên.

Trên bề mặt được phác họa những hoa văn màu đen, từ trên xuống dưới, trái phải đối chiếu, có cùng hoa văn cùng loại với sáu con mắt.

Lục Tân còn nhớ rõ, vừa rồi khi anh vừa liếc mắt nhìn thử một cái vào anh ta, tình trạng của mấy con mắt trên tấm mặt nạ này, đã có ba con hiện lên ánh sáng màu đỏ.

Mà vị tổ trưởng Long này, vừa rồi trong lúc giao thủ trên không trung kia, đã thi triển ba loại năng lực.

Cuối cùng sau khi chịu ảnh hưởng từ năng lượng vặn vẹo của mình, mới bị anh dùng một chân đã văng ra ngoài.

Bản thân anh ta không phải là người có năng lực.

Cho nên, tấm mặt nạ này có thể giao cho người thường năng lực?

“Cậu…”

Vị tổ trưởng Long mặc bộ đồ Đường kia, mãi cho đến lúc này, thân thể mới run rẩy mà nhận ra, gắt gao nhìn chằm chằm Lục Tân, thanh âm nặng nề mà kinh ngạc, giận dữ, chỉ là vừa mới nói một chữ, đã phát ra một tiếng nôn rất nhỏ, dường như đã bị một cước kia đá cho bị thương, máu cũng đã vọt tới bên miệng rồi.

“Cậu như này là vật phẩm ký sinh sao?”

Lục Tân không để ý đến anh ta, chỉ nắm lấy điếu thuốc, búng búng khói bụi đi, sau đó nhìn mặt nạ của anh ta, nói:

“Cho tôi mượn xem thử được không?”

“Anh yên tâm, tôi cũng không cần nó, nhìn thử rồi sẽ trả lại cho anh……”
Bạn cần đăng nhập để bình luận