Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1283: Sai lầm của thành Hỏa Chủng (1)

“Ai da…”

Nghe thấy Lục Tân nói ám hiệu này, những người khác cũng ngơ ra, thậm chí còn có người cảm thấy kinh hoàng.

Nhưng mấy người của câu lạc bộ Trăng Máu lại thả lỏng hơn rất nhiều.

Trên mặt mọi người vội vàng nặn ra nụ cười, tiến lên đón tiếp Lục Tân, tay bắt mặt mừng với anh, vừa rối rít nói ra danh hiệu của bản thân mình trong câu lạc bộ. Bầu không khí xung quanh vừa rồi vẫn bị đè nén, lúc này đã trở thành không khí của một buổi tụ họp bạn bè.

Trong những người tới đây, phần lớn Lục Tân đều từng gặp qua.

Coi như là chưa kịp giới thiệu với nhau, thì vừa rồi tấm mạng nhện mở ra do mượn năng lực của em gái cũng đã từng quét qua bọn họ.

Ví dụ như ở đây có Hồng Vũ Hài, đang để chân trần, tò mò đánh giá đôi giày múa đỏ của anh, hay như Phát Điều Tranh trên đầu còn đội một tấm mặt nạ. Còn có những con số nhỏ của Phát Điều Tranh, cả những người đang cõng từng bó giây cáp điện, còn có cả những đoàn kỵ sĩ chưa rõ thân phận…

“Cho này, cảm ơn giày của cô.”

Lục Tân từ từ lấy đôi giày múa màu đỏ bên cạnh đưa cho Hồng Vũ Hài.

Nếu như là bình thường, những chuyện như vậy anh thường không nhớ kĩ lắm, vẫn luôn quên mất. Nhưng chuyện lần này không thể quên được, thật sự nhìn đôi chân trần trắng như tuyết của Hồng Vũ Hài kia quá nhức mắt, muốn giả bộ không thấy cũng không được.

Hồng Vũ Hài tiện tay cúi xuống đeo đôi giày múa đỏ, vừa tò mò đánh giá những người bên cạnh.

Hồng Vũ Hài là một cô gái cực kì xinh đẹp xuất chúng, tuổi tác dường như không có tí tác dụng nào trên người cô.

Những người nhìn thấy cô sẽ không nghĩ là cô đã lớn tuổi như vậy, chỉ cảm thấy khí chất tao nhã và vẻ ngoài hấp dẫn của cô đến tận xương tủy, rõ ràng chỉ đứng chân trần ở nơi đó nhưng lại khiến cho người khác không thể rời mắt, tạo thành cảm giác cực kỳ phong tình vạn chủng.

Có điều Lục Tân biết rõ sự lợi hại của cô.

Anh đã từng thấy một người hệ năng lực võ giả, nhưng lại có chút khác với người phụ nữ này.

Người này, là dung nạp sinh mệnh vào trong dáng múa, vừa tuyệt vọng nhưng vẫn cố chấp phản kháng, đẹp đến đỉnh điểm, thu hút hồn người.

Hơn nữa, bản thân cô là một võ giả mạnh mẽ như vậy, trên chân còn luôn đeo một đôi giày đỏ nhuốm màu dục vọng, như vậy, thật sự Lục Tân rất khó tưởng tượng khi cô bắt đầu nhảy, liệu có ai có thể chống cự được vẻ đẹp này hay không.

Đôi giày cao gót này cũng coi như là vật phẩm ký sinh, cụ thể có năng lực gì anh cũng chưa kịp tìm hiểu.

Nhưng vừa rồi lúc hiến tế, dáng vẻ của nó lại cực kỳ phối hợp.

Hay như Phát Điều Tranh nhìn vẻ bề ngoài cực kỳ bình thường, thậm chí trên người anh ta còn không thể cảm nhận được chút chập chờn nào của người có năng lực.

Nhưng Lục Tân vẫn còn nhớ rõ bộ dạng vừa lái xe vừa rải tiền của anh ta, có một hảo cảm sâu sắc đối với loại hào phóng khó hiểu này của anh ta.

“Ai ya, huynh đệ, năng lực của anh là gì?”

“Những điều vừa rồi chúng ta thấy là thật à?”

“Năng lực của anh có phải là khiến cho người khác thấy được những hình ảnh không chân thật không?”

Lúc Lục Tân vừa đánh giá Hồng Vũ Hài mới quen và Phát Điều Tranh, những người khác cũng đang quan sát anh.

Cả lão Vương điên anh vừa gặp lúc trước, Cửu Đầu Xà, hoặc cả Dracula… Trong ánh mắt của tất cả mọi người đều là vẻ kinh ngạc, nghi ngờ.

Hoặc cả những người ở bên cạnh đi loanh quanh quanh Lục Tân, vừa đi vừa sợ nắn hai bắp thịt của anh.

Tất cả mọi người đều cảm thấy kỳ lạ, giống như là đang thưởng thức ngày cuối cùng bảo vệ động vật.

“Cái này…”

Lục Tân cũng hơi ngẩn người, ngượng ngùng nói: “Nghiêm túc mà nói, trên thực tế cá nhân tôi không làm gì cả.”

Vẻ mặt anh cực kì thản nhiên, nói: “Chỉ có đập Tàng Trượng Nhân mấy cái mà thôi.”

Một đám người trong câu lạc bộ Trăng Máu bị bộ dạng khiêm tốn thản nhiên của Lục Tân dọa sợ, từng tiếng từng tiếng nuốt nước bọt không ngừng vang lên.

Một hồi lâu sau mới có người nói: “Vậy anh làm sao mà đập được ông ta?”

“Hiến tế đó…”

Lục Tân trả lời: “Trong bộ luật của tổ chức Hộp Đen có ghi lại, sau khi hiến tế bảy loại vật phẩm có thể gặp được hắn ta.”

“Sau khi mà tôi thấy hắn ta, nhân dịp hắn ta không chú ý liền đập cho hắn ta một trận.”

Lục Tân vừa nói vừa tò mò nhìn những thành viên của câu lạc bộ một cái: “Điều này rất đơn giản, các người không làm được sao?”

Những thành viên câu lạc bộ xung quanh trố mắt nhìn nhau.

Mà càng những người ở vòng ngoài càng ngại ngùng, chỉ dám len lén nhìn Lục Tân, cả những điều tra viên tuyến trên cũng không dám tùy tiện tiến lên gần, những người khác nghe mặt cũng đầy mê man, chẳng lẽ năng lực của người trước mặt đã cao như vậy rồi sao, bọn họ có tiềm lực như vậy sao?

Chỉ có lão Vương điên nghe vậy thì giống như đang suy nghĩ điều gì đó: “Hóa ra là đơn giản như vậy.”

“Đội trưởng Đơn Binh…”

Đúng lúc này, Hạ Trùng nghiêm túc đi đến trước mặt Lục Tân, trầm giọng hỏi: “Đã giải quyết vấn đề rồi sao?”

Lục Tân ngẩn ra, vội vàng gật đầu một cái: “Ừ, giải quyết xong rồi.”

Dường như Hạ Trùng nghe vậy khẽ thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không yên tâm hỏi lại: “Tất cả vấn đề?”

“Ừ…”

Lục Tân trả lời theo bản năng, bỗng nhiên phản ứng lại, vội nói: “Không, không, còn có…”

Trong nháy mắt sắc mặt của Hạ Trùng lập tức thay đổi, hỏa tiễn trong tay cũng bừng lên, vội nói: “Còn có cái gì? Ở đâu?”

“Không phải cái này…”

Lục Tân vội vàng giải thích, nhưng nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Hạ Trùng, anh lại không biết phải mở miệng như thế nào.

Tất cả mọi người ở xung quanh đều đang trợn mắt dỏng tai lắng nghe, giờ mà ở trước mắt bọn họ nói ra chuyện một trăm triệu kia thì cũng không ổn lắm. Anh vội nghiêng đầu nhìn Dracula, chỉ thấy cô ta đang lén la lén lút nhìn xung quanh, không biết đang tính toán điều gì, chắc là suy nghĩ cũng đang giống anh. Tóm lại là anh muốn chi phí một trăm triệu, nhưng bây giờ không thể nói chuyện này ra trước mặt mọi người.

Dù sao những người vừa mới ra tay nhiều như vậy, nếu bây giờ phải chia ra thì anh còn có thể nhận được bao nhiêu chứ?

Dù gì anh cũng là quản lý trẻ tuổi nhất trong công ty ở thành phố vệ tinh số hai, chút đầu óc buôn bán này anh vẫn phải có.

Đáng thương nhất là những thành viên của câu lạc bộ, thậm chí bọn họ còn không biết đến chuyện một trăm triệu này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận