Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1535: Cảm giác hủy diệt mọi thứ (1)

Cảm giác rất tự do.

Lục Tân nghĩ.

Anh bước đi trong vùng đất hoang vu này, nhìn những quỷ dị đó lộ ra biểu cảm sợ hãi.

Anh cảm thấy những ý nghĩ xấu xa của mình đang ra ra vào vào tòa nhà cũ, cắn nuốt hết từng con quái vật tinh thần mạnh mẽ.

Chỉ những con quái vật tinh thần mạnh mẽ mới đủ tư cách được nuốt chửng.

Nhỏ yếu không cần.

Con quái vật tinh thần yếu ớt sẽ bị tiêu diệt ngay khi trường lực xoắn của bản thân lan qua.

Tự do tự tại và không bị ràng buộc.

Đây là lần đầu tiên anh cảm thấy tự do, đó là một cảm giác đạt đến giới hạn và không ngừng vươn lên.

Anh chưa bao giờ cảm thấy như vậy trước đây...

Bởi vì lúc đó, anh còn chưa biết phân biệt đúng sai, nên mọi việc đều phải học theo người khác trong lo sợ bất an.

Sợ làm sai, bất cứ chuyện gì đều lo lắng có thể sẽ dẫn đến những hậu quả không đáng có.

Lúc đó, anh thậm chí còn không chắc mình có nên nghỉ làm sớm hơn hay không, lo lắng rằng sẽ có chuyện xấu xảy ra, thậm chí còn không biết liệu có dẫn đến hậu quả nghiêm trọng nếu cấp cho cô nhi viện ít tiền hơn một chút hay không, làm sao dám tùy tiện thi triển bạo lực chứ?

Nhưng bây giờ thì đã khác.

Bây giờ bản thân đã tìm thấy cốt lõi tinh thần, trái lại dám thi triển bạo lực.

Sai thì hủy diệt, đúng thì chịu đựng, đơn giản vậy thôi.

Huống chi, đây là một vùng đất hoang vu trống trải, đến cả một bóng người cũng không có, khai triển mạnh tay thì đã làm sao?

Em gái cũng rất vui.

Cô mang theo một chiếc ba lô nhỏ màu xám, trên tay cầm chặt cây bút máy, thỉnh thoảng vẽ trông không trung, hết sức phấn khởi nhìn mọi thứ xung quanh.

Lục Tân nhìn thấy tư thế cầm bút của cô không chuẩn chút nào, chợt sinh ra một ý nghĩ.

Em gái biết viết chữ sao?

Có nên nhân lúc bây giờ cô thích cây bút này, sau việc này cho cô đi học thêm, học viết chữ hay gì đó?

Tất nhiên, cân nhắc đến ý nghĩa thực tế có thể là không có tác dụng gì, nhưng nghĩ đến dáng vẻ khổ não của cô thì cảm thấy rất vui...

Đồng thời, càng tò mò hơn về chiếc ba lô mà cô đang mang.

Chiếc ba lô nhỏ này đã có khi đưa cô đi tìm tên trộm lửa.

Chiếc bút là trộm từ tên trộm lửa.

Vậy thì, trong ba lô của cô trước đó đã nhét tất cả những gì?

"Của em..."

Đang suy nghĩ, em gái chợt chú ý đến ánh mắt của anh, lập tức ôm chiếc ba lô trong lòng, dáng vẻ nghi ngờ anh muốn cướp.

"Đây..."

Lục Tân có chút lúng túng: "Anh cũng đâu muốn của em..."

“Có điều, em có thể nói cho anh biết, rốt cuộc có gì trong này không?

"Ừm..."

Em gái hiển nhiên đã suy nghĩ nghiêm túc, cảm thấy thái độ của Lục Tân không tệ, mới miễn cưỡng nói: "Có đồ chơi."

"Là đồ chơi có thể khiến em trở thành nữ vương trong tương lai."

Nói rồi cô ưỡn cái ngực nhỏ lên, nói một cách vô cùng kiêu ngạo: “Tương lai em muốn làm nữ vương.”

Lục Tân có chút không nói nên lời: Sao lại nghĩ tới chuyện làm nữ vương?

Nghiêm túc suy nghĩ một chút, thấy em gái không chịu nói tiếp, chỉ đành phải khuyên nhủ: "Làm nữ vương thì phải học..."

Em gái trợn mắt khinh bỉ: "Ai dám bắt nữ vương đi học?"

Đám người Tiến sĩ An cũng vừa mừng vừa sợ.

Họ bước nhanh hơn, tiến vào trường lực xoắn của Lục Tân, nhanh chóng tiến về phía trước trong kêu gào thảm thiết của một vùng quỷ dị.

Dường như cả người hiểu biết như cô ta cũng không ngờ sẽ thuận lợi như vậy.

Trước đó nhìn thấy nhiều quỷ dị vọt tới như vậy, lấy "Ti Ti" làm đơn vị lực lượng để tính toán, cô ta lập tức xác định rằng không thể chạy thoát được, cho dù cô ta biết một số bí mật của Lục Tân, nhưng cũng cảm thấy chắc chắn sẽ không thể chạy thoát được, cho nên mới có những suy nghĩ trước đó.

Nhưng cô ta cũng không ngờ rằng, thời điểm thực sự bắt đầu xông ra ngoài, mọi chuyện lại dễ dàng như vậy.

Theo tính toán của cô ta, xung quanh di tích viện nghiên cứu, hẳn là có không ít quỷ dị tiếp cận Lục Tân, thậm chí có cùng cấp độ với anh.

Tuy nhiên, chỉ đến khi lực lượng của Lục Tân được bộc lộ thực sự, cô ta mới nhận ra rằng không một kẻ nào trong số những quỷ dị đó có thể đến gần anh.

Dưới sự bảo vệ của trường lực xoắn của anh, họ chỉ cần bắn chết vài tên điên cuồng xông vào, vậy là đủ.

Hơn nữa, trường lực xoắn của Lục Tân, mặc dù không thể trực tiếp xóa sổ sạch sẽ kẻ điên giống như quỷ dị.

Nhưng những kẻ điên này rõ ràng cũng đã bị ảnh hưởng rất nhiều trong trường lực của anh.

Quả thực giống như tấm bia sống.

Ngoài sự ngạc nhiên vui mừng, trong lòng Tiến sĩ An thực sự có hy vọng chạy thoát.

Cô ta đột nhiên gọi Tiến sĩ Vương: "Đường kính hai trăm mét... Bây giờ trường lực xoắn đã mở rộng đến khoảng ba trăm mét."

"Một người có năng lực bình thường sử dụng 10 ngàn lượng cấp tinh thần để thi triển, có thể chống đỡ trong bao lâu?"

Tiến sĩ Vương ngẩn ngơ một hồi, ngẩng đầu nhìn đi, trong nháy mắt đã tính ra được.

"Nếu không ô nhiễm cho người khác, tức là dưới tình huống không được bổ sung lực lượng tinh thần, nhìn chung có thể chống đỡ... Ba giây."

Tiến sĩ An cũng không khỏi ngẩn ra, kinh ngạc nói: "Người bình thường đều ngắn như vậy sao?"

Tiến sĩ Vương vừa định gật đầu, đột nhiên nhận ra có điều gì đó không ổn...

Tiến sĩ Trương bên cạnh đã liếc xéo anh ta.

Trường lực lượng tinh thần khổng lồ mở ra, theo sự với chuyển động của Lục Tân, giống như một chiếc ô khổng lồ trong suốt.

Dưới tình huống mượn dùng năng lực của em gái, Lục Tân nhanh chóng lại trong vùng hoang dã và quỷ dị.

Bất cứ nơi nào đi qua, hai tay đều nhẹ nhàng lướt qua không trung, hạt đen khẽ vẽ thành những vòng cung dấu vết màu đen.

Dường như thực sự có một loại ảo giác rằng, các hạt đen trước giờ hoàn toàn không thể rời khỏi cơ thể anh, đều có thể hơi cách xa đầu ngón tay anh, mang theo một loại hào quang thâm trầm và tuyệt vọng, xóa bỏ từng con quỷ dị bị trường lực xoắn cố định trong không trung.

Đây gần như đã trở thành một trò chơi đi săn.

Nơi trường lực xoắn lan tới, mọi quỷ dị đều bị bao phủ trong đó, hầu hết đều bị xoắn và tan vỡ.

Một số quỷ dị mạnh mẽ cấp độ Lãnh Chúa Tinh Thần trong đó thì bị vô số Lục Tân quỷ dị xuất hiện trong tòa nhà cũ phía sau vồ bắt.

Mà một số khác, dù dùng phương pháp nào, sống sót trong trường lực xoắn, trong phút chốc đã bị Lục Tân lao tới trước mặt, tay phải bao phủ bởi các hạt đen, hoàn toàn không cần phân tích đối phương là quái vật gì đã trực tiếp hủy diệt.

Thỉnh thoảng xoay người, bàn tay trái tái nhợt xuyên qua hư không, nắm lấy tòa nhà cũ, tiến về phía trước một đoạn.

Nơi được đặt xuống, ngay lập tức lại có một số lượng lớn người suy giảm trí nhớ bị xóa sổ.

Cách đột phá vòng vây thô bạo lại hiệu quả bất thường này, gần như ngay lập tức đảo ngược cái nhìn của tất cả mọi người về chiến trường này.

Dù là nhìn từ xa, trong phạm vi rộng mười mét, dường như đều không biết có bao nhiêu quỷ dị vọt tới.

Chúng đều có ý nghĩ có thể đột phá vòng vây ra ngoài trong thời gian ngắn.

Thậm chí trong này, Lục Tân còn nhìn thấy có dây leo thô to từ dưới đất chui lên ở đằng xa và có tiếng khóc kinh quái vang lên.

Phán đoán từ âm thanh, ngay lập tức nhận ra rằng đó chính là con quái vật tinh thần đã trốn thoát trong khu rừng trước đó.

Do dự một chút, mới không có xông tới, trực tiếp giết chết nó.

Suy cho cùng, trong lòng anh hiểu rõ, nhiệm vụ quan trọng nhất của mình bây giờ là đưa mọi người rời khỏi nơi này trước.

Mặc dù, theo sự gia tăng của các hạt đen, xu thế muốn hủy diệt thứ gì đó trong lòng anh đã trở nên ngày càng mạnh mẽ hơn. Loại lực lượng tinh thần dị thường này dường như luôn đi kèm với cảm xúc hủy diệt và phẫn nội, sử dụng càng nhiều, thời gian càng dài, loại xung động này càng mãnh liệt.

Tuy nhiên, với cốt lõi tinh thần, bản thân đã có thể kiểm soát được sự thôi thúc này nhiều nhất có thể.
Bạn cần đăng nhập để bình luận