Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1285: Buổi tụ họp của câu lạc bộ Trăng Máu chính thức bắt đầu (1)

Nếu như không phải người đại diện thu của anh ba ngàn tệ tiền lộ phí đi đường, anh chắc chắn sẽ không tự ý xông vào cửa chứ?

Nếu như không xông vào cửa, anh sẽ nghiêm túc đi tới thành Hỏa Chủng tìm một nhà nghỉ nhỏ để nghỉ ngơi chờ đến khi bắt đầu tụ họp, như vậy chắc chắn sẽ không gặp phải Dracula sớm như thế. Nếu không gặp phải Dracula, anh cũng sẽ không phải vì chuyện dùng tiền giả mà bị đội chấp pháp đuổi khắp thành. Dracula thật sự quá vô sỉ… Nếu như không bị đuổi bắt, anh cũng sẽ không phải lưu lạc tới trường hợp đầu đường xó chợ đúng không?

Không đầu đường xó chợ cũng sẽ không gặp phải quân đoàn Địa Ngục. Không gặp phải quân đoàn Địa Ngục, sẽ không gặp phải Hạ Trùng. Không gặp phải Hạ Trùng, sẽ không phải tiến vào cao ốc Hỏa Chủng, sẽ không gặp được Nhị Hào, không phải tiến vào giấc mộng của Thần, không hiểu được kế hoạch của Hỏa Chủng…

…Càng không khiến Lục Tân cảm thấy kỳ lạ.

Nếu như không hiểu được kế hoạch của Hỏa Chủng, không đúng lúc xuất hiện tại chỗ có nghi thức, thì cũng chỉ coi đó là một phong tục ở Hỏa Chủng này mà thôi.

Có lẽ tất cả mọi chuyện này sẽ không xảy ra.

Dĩ nhiên xung đột của mẹ đối với Tàng Trượng Nhân, còn có cả bàn tay tái nhợt, hai bên có va chạm là điều tất nhiên.

Nhưng ít nhất cũng sẽ không khiến cho nhà thiết kế Địa Ngục này có hiểu lầm lớn như vậy.

Trong lòng anh suy luận như vậy, Lục Tân cảm thấy điều này rất đúng, rõ ràng chính là Hỏa Chủng ra tay trước.

Nhưng nhìn ngọn lửa nhiệt liệt trong mắt của nhà thiết kế Địa Ngục, Lục Tân không nói ra được điều này.

Dù sao cũng chỉ là ba ngàn tệ.

Anh cũng cần phải có thể diện, trực giác của anh nói, nếu như nói ra chuyện này có thể sẽ khá là mất mặt.

Ngoài ra, nếu suy nghĩ sâu hơn một chút, cái phẩm chất nhỏ nhoi của Hỏa Chủng này, so với những hỗn loạn ở phạm vi xung quanh, vốn dĩ không được tính là gì.

Điều này nói đơn giản là, một hệ thống đặc vụ cũng giống như một tên cướp vậy. Tên cướp đó sẽ luôn luôn xác định rằng sẽ đi lừa gạt một người khác, người bị lừa gạt nhất định sẽ không cam lòng với khuất phục như vậy. Việc anh xông vào mạng lưới giao thông nội bộ của Hỏa Chủng đã là định trước.

Cho nên điều này gọi là điều tình cờ tất nhiên xảy ra?

Là số mệnh đã định trước của Hỏa Chủng?

Nhưng anh chỉ nhẹ nhàng nói một câu, sau đó giống như suy nghĩ gì đó, ngậm chặt miệng không nói ra. Điều này rơi vào trong mắt của nhà thiết kế Địa Ngục, lại trở thành một biểu hiện khác.

Đầu tiên hắn ta có chút nghi ngờ, sau đó tức giận, cuối cùng hắn ta bất chợt tỉnh ngộ.

Nhà thiết kế Địa Ngục thở dài một tiếng, cười khổ, tự nhủ: “Cũng đúng. Cậu không cần thiết phải nói hết ra, chỉ cần nhắc nhở tôi một câu đã hiểu rồi.”

“Nếu như sau khi tôi được cậu nhắc nhở, vẫn không nghĩ ra là thua ở nơi nào, sao có tư cách làm đối thủ của cậu?”

Vừa nói, hắn ta vừa luyến tiếc thở dài một tiếng, sau đó thản nhiên nhìn về phía Hạ Trùng, dáng vẻ mặc cho các người làm thịt.

Rõ ràng Hạ Trùng cũng không nghĩ ra được chuyện sẽ đến mức này, nhìn Lục Tân một cái, sau đó nhìn về phía đội Phụ Linh.

Lập tức có hai người của đội Phụ Linh tiến lên phía trước, dùng năng lực ức chế nhà thiết kế Địa Ngục, sau đó dùng còng tay còng vào cổ và tay hắn ta. Toàn bộ quá trình này, nhà thiết kế Địa Ngục quả nhiên không có chút chống cự nào, ngay cả quân đội võ trang đằng sau lưng hắn ta cũng không có ý định ngăn cản.

“Là người của viện nghiên cứu sao?”

Nhưng mà sau khi nhà thiết kế Địa Ngục bị bắt, một ông lão trên người mặc ba bộ âu phục, chống gậy, bước đi rất nhanh từ phía chiếc xe quân sự phía sau, rất nhanh đã tiến lên phía trước. Ông ta đi nhanh như vậy, cơ thể cũng hơi run rẩy, thư ký bên cạnh vội vàng chạy theo nhưng cũng không đuổi kịp ông ta. Sau đó ông ta đứng trước mặt Hạ Trùng, thở hổn hển nó: “Ai ya, cuối cùng các người cũng tới.”

Nói xong, trên mặt hình như đã bắt đầu rơi lệ, gõ cộc cộc cây gậy về phía nhà thiết kế Địa Ngục, nói: “Hỏa Chủng của chúng ta bị ông ta hại chết…”

“Tất cả những thứ này đều là tà giáo của ông ta giở trò kỳ quái, chúng tôi có quá nhiều lời muốn nói…”

Nói xong ông ta lại nhìn về phía Lục Tân, cố ý hỏi lại: “Cái này, bên này… chúng ta, ai là người phụ trách?”

“Là tôi!”

Giọng nói của Hạ Trùng vang lên từ phía dưới.

Chỉ thấy một cô gái lạnh lùng, mặt mũi không chút cảm giác, hình như lời nói đối với ông ta cũng cực kỳ giận dữ, cũng không có ý định nghe ông ta nói tiếp, trên mặt lạnh lùng nói: “Bây giờ không cần phải vội nói những lời này.”

“Tôi chỉ muốn hỏi ông, đối với ô nhiễm đặc thù ở thành Hỏa Chủng bây giờ, thái độ của các người như thế nào?”

“Thái độ…”

Ông lão hung hăng gõ gõ cây gậy: “Đương nhiên là toàn lực phối hợp với các người, hoàn toàn thanh trừ hết tất cả…”

“Rất tốt.”

Hạ Trùng nghiêm nghị gật đầu một cái, sau đó lùi về sau mấy bước, nói với Lục Tân: “Đội trưởng Đơn Binh, bây giờ tôi cần phải tiến hành đàm phán với cao tầng của Hỏa Chủng. Mặc dù kế hoạch Địa Ngục đã bị ngăn cản, nhưng những chuyện sau này nên xử lý như thế nào, tôi vẫn chưa nhận được chỉ thị, việc cần gấp bây giờ đó chính là mượn toàn bộ lực lượng võ trang của Hỏa Chủng, sau đó để bọn họ ngồi xung quanh thành phố. Anh có muốn đi cùng tôi hay không?”

Lục Tân hơi ngẩn ra, biết rõ những chuyện sau này sẽ cực kỳ phức tạp.

Anh biết bản thân mình không giỏi cái này, vì vậy hơi trầm ngâm, sau đó chỉ hỏi một vấn đề: “Bọn họ có phải chịu trừng phạt không?”

Hạ Trùng khẽ thấp giọng nói: “Một người cũng không thể chạy được.”

Lục Tân lúc này mới yên lòng trả lời: “Vậy thì tốt rồi, tôi còn phải tham gia tụ họp, không đi qua nữa.”

Hạ Trùng nghe vậy cũng gật đầu, xoay người muốn rời đi.

“Cái đó…”

Lục Tân bỗng nhớ tới thứ gì đó, hơi chần chừ, nhỏ giọng mở miệng.

Hạ Trùng lập tức quay đầu lại, nhìn về phía anh.

Những người xung quanh cũng lập tức nhìn về phía anh, nhưng trước mặt nhiều người như vậy, Lục Tân lại không thể không biết xấu hổ mà nói ra.

Đúng lúc này, bỗng nhiên vạt áo của anh giật giật một cái, quay đầu lại, nhìn chỉ thấy Thủ Thuật Đao đang cố gắng nháy mắt với anh.

Lục Tân vội vàng đưa anh ta đến cạnh lỗ tai mình, nghe thấy anh ta yếu ớt mở miệng nói: “Yên tâm, tôi vẫn nhớ chuyện một trăm triệu kia.”

Lục Tân kinh ngạc ngẩng đầu, sau khi trao đổi với Thủ Thuật Đao một ánh mắt, lập tức hiểu ra, nhất thời vừa mừng vừa lo.

Nhưng nghĩ đến Dracula, vẫn không thể yên tâm được.

Thủ Thuật Đao nắm chặt tay anh, tiến tới nói nhỏ: “Chúng ta mới là cùng một đội mà…”

Trong lòng Lục Tân nhất thời thông suốt.

Thủ Thuật Đao vừa nói câu đầu tiên đã khiến cho anh hoàn toàn yên tâm, Dracula thì có tính là gì…

Bên phía chúng ta cũng có người mà…

Tâm trạng trở nên tốt hơn rất nhiều, lập tức khoát tay với Hạ Trùng, ngỏ ý bảo cô yên tâm đi đi.

Hạ Trùng cũng không biết bọn họ nói cái gì, nhưng suy nghĩ sau này trở về có thể hỏi Thủ Thuật Đao, cũng không nhiều lời nữa, đưa theo đội Phụ Linh và cả Thần Thú Sư, cả Thủ Thuật Đao đang bị nằm trên băng ca cứu thương, vội vàng xoay người đi về phía trước.

Em gái ở bên cạnh vách tường nhìn theo bóng dáng Thủ Thuật Đao, sau đó lại nhìn dáng vẻ vui vẻ của Lục Tân, hơi tò mò vội vàng nhảy xuống bên cạnh.

“Em gái cẩn thận…”

Lục căn sợ cô bé đập phải Thủ Thuật Đao đang bị trọng thương, lập tức mở miệng nhắc nhở.

Hạ Trùng dừng bước, hơi cứng ngắc xoay người lại, trên gương mặt bụ bẫm bỗng xuất hiện chút đỏ ửng: “Biết rồi.”

Cô cưỡng ép bản thân mình bình tĩnh gật đầu một tiếng, sau đó sải bước đi về phía trước.
Bạn cần đăng nhập để bình luận