Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 350: Tiến vào quỷ vực (2)

"Được."

Nghe được Trần Tinh nói như vậy, Lục Tân cũng lập tức cảnh giác, hạ giọng đồng ý.

"Các anh đi theo tôi đi."

Dựa theo sự dặn dò của Trần Tinh, anh quay sang nói thẳng với đội trưởng đội đặc công đang canh giữa ở cửa ra vào.

Đồng thời, nhìn thoáng qua gã mập đang ôm đầu ngồi xổm: "Mang theo ông ta."

"Ta không biết chuyện gì hết. . ."

Gã mập nghe thấy thế vội vàng ngẩng đầu lên, vừa khóc vừa nói.

"Không sao. . ."

Thấy gã căng thẳng như vậy, Lục Tân đành phải an ủi gã: "Bây giờ ông chỉ là… bị trưng dụng thôi.”

Trong tình huống Trần Tinh làm chuyên viên phân tích thông tin kiêm chuyên viên điều hành, Lục Tân rất nhanh thấy được năng lực phản ứng của thành chính.

Khi anh đi xuống lầu, xe của anh và Oa Oa đã được chuẩn bị kỹ càng. Mặt khác, có ba chiếc xe việt dã màu đen đỗ ở bên cạnh. Phía xa, hai tiểu đội của Sở Cảnh vệ đang đi đến, bọn họ sẽ cùng người của tổ chi viện phong tỏa tòa nhà này.

Mặc dù người lạ thường đã khống chế và dẫn đi, nhưng những người còn lại cũng phải thông qua sự kiểm tra nghiêm khắc.

Chiếc xe có gắn còi khẩn cấp nên cả quãng đường rất thông suốt, chạy thẳng đến giảng đường thứ hai.

Lục Tân đi lên lầu, sau đó chỉ cần liếc mắt đã chỉ ra trong phòng học có ba người có quái vật tinh thần kí sinh trong cơ thể.

Chiến sĩ vũ trang không nói hai lời, lập tức đi lên bắt bọn họ lại.

Cũng giống như lúc ở tòa nhà thứ nhất, trực tiếp phong tỏa cả tòa nhà sau đó đi đến chỗ tiếp theo.

Ở giảng đường thứ ba, Lục Tân phát hiện bốn người có quái vật tinh thần.

"Vì sao có nhiều người có vấn đề như vậy?”

Sau khi liên tục bắt được những người này, bất kể là Trần Tinh hay Lục Tân đều cảm thấy có chút không đúng.

Lục Tân cũng dựa vào màn hình âm thanh trên xe tải nhìn thấy cuộc thẩm vấn Lưu Mập truyền đến từ chiếc xe đằng sau.

Trần Tinh vẻ mặt nghiêm trọng thẩm vấn anh: "Loại tâm lý phụ đạo này có phải xảy ra vấn đề hay không?"

“Sao lại như thế được?”

Gã mập đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, tí tách chảy xuống: "Thật sự không phải vậy. Tất cả chúng ta đều là hợp pháp…”

Trần Tinh trầm giọng nói: "Đây không phải lúc để ông kêu oan. Nói cho tôi biết, bình thường các ông sẽ sắp xếp chương trình học như thế nào?”

"Đều là. . . đều là thông qua phê chuẩn của Sở Làm sạch ô nhiễm đặc biệt và Bộ Bảo vệ thành phố…”

Gã run rẩy trả lời: "Chính là một số phổ cập khoa học liên quan tới các loại bệnh tinh thần, một số bài tập nhỏ giúp giải tỏa áp lực tinh thần. Mặt khác, cũng ta cũng cổ vũ học viên trao đổi, thổ lộ với nhau… À, đúng rồi! Một số thời điểm, bọn họ còn. . ."

"Còn thế nào?"

"Sẽ còn tụ tập cùng một chỗ, uống rượu rồi mắng người gì đó. . ."

Trần Tinh nghe vậy, lông mày cau lại: "Các ông cổ vũ học viên mắng chửi người?"

Gã mập gần như sắp rớt cả nước mắt: "Nói bằng lương tâm, còn có cái gì có thể giải tỏa áp lực bằng việc chửi rủa sau lưng người khác?”

Trần Tinh không hỏi gã mập nữa, chỉ là vẻ mặt hơi trầm trọng.

Trên thực tế, lúc này trái tim tất cả mọi người đều đang trong trạng thái căng thẳng. Không biết những chỗ tiếp theo sẽ có bao nhiêu người…

Cũng đúng lúc này, Lục Tân chợt hô một tiếng: "Chờ một chút."

Lòng bàn tay của tài xế phía trước vã mồ hôi, vội vàng dừng xe.

"Két", "Két", "Két "

Một hàng xe phía sau đều dừng lại, trong xe, vô số tầm mắt căng thẳng nhìn về chiếc xe phía trước.

Lục Tân mở cửa xe, từ trên xe đi xuống, lúc này, anh đang ở trên một con đường lớn xe cộ đông đúc.

Quay đầu nhìn về phía trước, đã thấy ở một bên của con đường lớn, bên ngoài trung tâm thương mại có đặt bàn ghế, trong đó có một cô gái đang nói chuyện với chàng trai đối diện. Trên đỉnh đầu của cô có một bông hoa ăn thịt người đẹp rực rỡ.

Một bên khác, một người công nhân vệ sinh đang cầm cây chổi bảo vệ môi trường trên người có những cục thịt mỡ rủ xuống từ từ kéo lê trên mặt đất.

Có một chiếc xe ô tô chạy ngang qua người anh, bên trong xe, một người đàn ông có hai cái miệng đang tham lam nhìn về người phụ nữ bên cạnh.

Trong phòng bảo vệ, một nhân viên bảo vệ có cơ thể bị chia làm hai nửa đang tươi cười mở một đầu của chốt bảo vệ ra.

Mỗi một con quái vật này đều làm Lục Tân có cảm giác choáng váng, dường như ánh nắng cũng trở nên chói chang,

Anh thậm chí không biết, mình đã đi vào thành chính, tiến vào quỷ vực.

"Đã xảy ra chuyện gì?"

Đã nhận ra Lục Tân không đúng, một vị đội trưởng đội trưởng đội đặc công đi từ trên xe xuống, căng thẳng nhìn anh.

Lục Tân bị giọng nói của anh ta gọi trở về hiện thực, sau khi trầm tư một lúc, anh nhẹ nhàng chỉ về phía xa, nói: “Cô gái mặc quần xanh lam đang ngồi ở quán cà phê đối diện, công nhân quét rác ở bên ngoài ba mươi mét, người tài xế lái chiếc xe biển xanh 874XX SUV vừa với chạy qua, còn có người bảo vệ của khu chung cư cao cấp đang hút thuốc trong phòng bảo vệ kia…”

Dừng một chút, anh mới nói: "Tất cả bọn họ đều có vấn đề."

"Đây là. . ."

Đội trưởng đội đặc công nghe xong câu nói này đã bị choáng váng.

Đến Trần Tinh trong kênh nói chuyện cũng yên lặng một lúc, sau đó cô ta cắn răng: "Bắt hết lại!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận