Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1409: Bí mật ban đầu và kế hoạch cuối cùng (2)

Ông ta chậm rãi giải thích nụ cười trên mặt cũng dần dần biến mất giọng nói cũng tăng thêm lực Độ

"Các người đã sớm dữ liệu được vầng Trăng máu sẽ hạ xuống, hoặc là nói…"

“Vầng trăng máu hạ xuống, chính là do các người thao túng.”

“Ầm!”

Số bảy ở bên cạnh nghe được đối thoại của hai người bọn họ, trong lòng bỗng nhiên chìm xuống.

Cô ta bỗng nhiên ngẩng đầu, không phát ra bất kỳ âm thanh nào, nhưng trong đầu giống như có tiếng sấm vang lên không ngớt.

Sự kiện vầng trăng máu xảy ra như thế nào, ngọn nguồn ban đầu là cái gì…

Bất kể ai cũng từng nghĩ đến vấn đề này.

Hôm nay cô ta lại nghe được hai người này nói đến sự thật trong câu chuyện này, trong lòng không nhịn được mà sợ hãi.

Rõ ràng là cô ta mới là người có năng lực!

Nhưng trước mặt hai người này, cô ta lại luôn có cảm giác bất lực không thể khống chế được.

Mà họng súng trong tay người kia nhắm thẳng mặt lão viện trưởng, im lặng một hồi lâu sau, mới từ từ nói:

“Với tình hình hiện tại, đặc biệt là trong nghiên cứu của những người thế hệ thứ hai như các người, thực ra đây không phải là một bí mật.”

“Ông có thể phát hiện được rất bình thường.”

“Đứa trẻ năm đó nhảy từ trên lầu xuống, chắc là cũng phát hiện ra chuyện này, cho nên mới đưa ra sự lựa chọn như vậy.”

“Chẳng qua là có chút đáng tiếc, nó thật sự rất tốt.”

Nghe được sự thừa nhận của đối phương, con người của lão viện trưởng cũng hơi co rút.

Dưới khuôn mặt già nua của ông ta dường như có một cảm xúc kỳ lạ nào đó đang dâng trào, rất nhiều câu hỏi muốn bật thốt ra.

Nhưng ý chí mạnh mẽ của ông ta khiến ông ta kiềm chế được những suy nghĩ không đáng có đó, trong lòng nhanh chóng sắp xếp lại, tìm được những vấn đề ông ta đang quan tâm nhất, lúc này từ từ mở miệng hỏi: “Người tiến hành thí nghiệm đối với số chín là các người?”

Người cầm súng không trả lời.

Im lặng vài giây sau, ông ta mới nhẹ giọng nói: “Chúng ta quả thật bố trí và điều chỉnh một vài chỗ quan trọng trên người nó.”

Sắc mặt của lão viện trưởng trở nên lạnh lùng lạ thường, bỗng nhiên nói: “Vì điều gì?”

Mặc dù đã cố gắng khống chế suy nghĩ, lúc ông ta hỏi ra vấn đề này giọng nói vẫn trở nên nặng nề.

“Đương nhiên…”

Đối phương từ từ ngẩng đầu lên, thản nhiên đối mặt với lão viện trưởng nói: “Là vì cái kế hoạch ban đầu kia rồi.”

Cơ thể lão viên trưởng không nhịn được khẽ động đậy, số bảy ở bên cạnh nhất thời cũng trở nên sốt ruột.

Người cầm súng cũng lập tức dùng sức nắm chặt cò súng, hơn nữa giống như là đã bắt đầu, sẽ không có bất kỳ giấu giếm gì mà nói tiếp.

“Cho dù là ông hay là viện nghiên cứu bây giờ, hoặc những nghiên cứu viên khác, chắc hẳn cũng đã phát hiện ra một vài vấn đề.”

“Sự xuất hiện của rất nhiều chuyện, đúng là có nguyên nhân.”

“Vầng trăng máu sẽ không đột nhiên xuất hiện ở không trung như vậy, ô nhiễm tinh thần cũng sẽ không đột nhiên tập kích thế giới này.”

“Tất cả những chuyện này luôn sẽ có một ngọn nguồn.”

Nói đến chỗ này ông ta hơi dừng lại, sau đó nhẹ giọng trả lời: “Tôi có thể nói cho ông biết, quả thật đúng là như vậy.”

“Bí mật ban đầu và kế hoạch cuối cùng quả thật đều tồn tại.”

“Suy đoán của các người cũng không có sai!”

“Ông…”

Lao viện trưởng thấy hắn bình tĩnh trả lời, chợt ngẩng đầu nhìn lên, con ngươi co rút.

Trong cánh đồng hoang, gió đêm không ngừng thổi qua cả không khí nức nở giữa bọn họ.

Lão viện trưởng giống như muốn nói cái gì đó nhưng lại nhịn được, cuối cùng chỉ nhìn họng súng đen ngòm của đối phương, nhíu chặt chân mày.

“Đây cũng là nguyên nhân tôi tìm đến ông.”

Nhìn khóe mắt co giật của lão viện trưởng, người cầm súng hơi dừng lại, nhỏ giọng nói: “Sau khi chúng tôi rời đi, trên thế giới có rất nhiều nghiên cứu viên mất đi ràng buộc của chính bản thân mình, cuống cuồng thử những suy nghĩ của bọn họ. Tuy nhiên cũng có người lập được thành tích, đứa bé nhảy xuống từ trên lầu kia cũng khiến cho mọi người một bất ngờ, ngay cả ông cũng khiến cho tôi cảm thấy bất ngờ.”

“Nhất là bây giờ ông đã đạt đến trình độ, nếu như chúng tôi không đến chiêu mộ ông, thì ông sẽ trở thành uy hiếp đối với kế hoạch của chúng tôi.”

“Cho nên, tôi tới đây để hỏi, ông có hứng thú đi cùng chúng tôi không?”

Nói đến chỗ này, cánh tay của ông ta dường như bởi vì phải giơ quá lâu mà hơi run lên một cái, khẽ thở dài.

“Cầm súng uy hiếp ông đúng thật là không tốt, giơ súng mãi như vậy tôi cũng rất mỏi.”

“Nhưng nếu như ông từ chối lời mời của tôi, tôi cũng chỉ có thể…”

“Ngón tay của ông ta đặt trên cò súng, giống như có thể dùng lực bất cứ lúc nào.”

Mà gương mặt của lão viện trưởng đã trở nên u ám cực kỳ, ông ta chỉ im lặng đứng ở chỗ đó, lại giống như tạo thành uy hiếp cực lớn cho đối phương,

Số bảy im lặng không nói gì, hơi quay đầu nhìn về phía lão viện trưởng.

Mặc dù những lời nói vừa nghe được lão viện trưởng khiến cho cô ta cực kỳ không thoải mái, nhưng cô ta vẫn luôn nghe lời lão.

Thậm chí trong nội tâm cô ta còn đang mong đợi lão viện trưởng sẽ đột nhiên ra mệnh lệnh cho mình.

Nếu như mang theo một chút thỉnh cầu thì tốt hơn.

Cho dù đối phương khiến cô ta có cảm giác rất nguy hiểm, cô ta cũng không do dự ra tay với ông ta, giải vây giúp lão viện trưởng.

Điều cô ta không ngờ tới là, sau khi lão viện trưởng im lặng rất lâu, bất chợt gật đầu một cái, lộ ra một nụ cười: “Được!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận