Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 480: Tiếng bước chân ưu nhã (1)

“Cho nên, hay là lần sau thả cha ra, chúng ta cần bồi dưỡng một chút cảm tình trước.”

Lục Tân mang theo áy náy, nói một tiếng với cha, đồng thời, anh tập trung lực chú ý của chính mình.

Bóng đen tản ra ở dưới chân anh bỗng nhiên xuất hiện thay đổi cực lớn, bóng đen này vốn rất to, bao trùm toàn bộ quái vật bộ não, nhưng vào lúc này, lại đang co rút kịch liệt, giống như một cái tay nải màu đen, lập tức bắt đầu thu hẹp. Co rút sức mạnh lại, dẫn đến việc trùng kích tinh thần tác động mạnh mẽ đến bộ não màu máu, đồng thời nhanh chóng lan tràn ra xung quanh.

“Đùng đùng…”

Đó là âm thanh của hai bên vách tường trên đường, cửa kính, đang bị trùng kích tinh thần quét trúng, trở nên rách nát, sụp đổ.

Quái vật bộ não gần như ảnh hưởng đến mọi thứ xung quanh.

Ngay cả Lục Tân đứng cách nó ba bốn mét, cũng bị sức mạnh trùng kích bỗng nhiên tăng mạnh này khiến cho trượt lùi về sau hơn hai thước.

Nhưng cũng ngay lúc này, bóng đen của Lục Tân, sau khi co rút lại, bỗng nhiên đánh về phía trước.

Loại thay đổi mạnh mẽ này khiến cho bóng đen ngưng tụ sức mạnh vô hạn, càng có một cảm giác khi phân cao thấp, trước vừa thu lại sức lực, sau đó lại thừa dịp ra đòn. Xoẹt một tiếng, bóng đen vọt đến phía trước của bộ não màu máu, bao trùm toàn bộ trùng kích tinh thần của quái vật bộ não, cắn xé tầng không khí vặn vẹo xung quanh nó, hoặc nói là lực trường ra một lỗ hổng…

Lỗ hổng này bị xé cực sâu, thậm chí tổn thương đến bản thể của quái vật bộ não.

Bộ não xuất hiện nhúc nhích rõ ràng, giống như cảm nhận được thống khổ, sau đó điện lưu bên ngoài bộ não nhấp nháy càng mạnh hơn.

Miệng vết thương nhỏ nhoi này, dường như không là gì đối với nó.

Hơn nữa có thể nhanh chóng chữa trị.

Nhưng Lục Tân đã bàn bạc với người nhà xong xuôi, lại thừa dịp cơ hội nho nhỏ này, bỗng nhiên cúi người xuống, anh kéo lấy con chó nhỏ không da đang vẫy đuôi ở bên cạnh cách đó không xa, sau đó dùng sức ném về phía trước, vừa mạnh lại chuẩn.

“Ngao…”

Chó nhỏ không da phát ra một tiếng hét thảm, sau đó từ vết cắt kia chui vào chính giữa lực trường của quái vật bộ não.

Máu thịt của quái vật bộ não nhúc nhích, theo bản năng muốn quấn lấy nuốt chửng nó.

Nháy mắt, chó nhỏ không da cũng bị cắn nuốt một nửa thân thể.

Nó sợ hãi hét lên, cảm nhận thân thể bị cắn nuốt, sau đó… Trên mặt lộ ra biểu cảm hưởng thụ.

Trên người bắt đầu thấm ra máu loãng, cùng quái vật bộ não đan vào nhau.

Tiếng đàn violon bỗng nhiên trở nên hỗn loạn.

Đó là một cảm giác khàn khàn mà hỗn loạn, giống như một người hoàn toàn không hiểu gì về âm nhạc đang kéo một cách lung tung.

Cùng lúc đó, kẻ điên xung quanh lao đến đây càng ngày càng nhiều, chúng nó vọt tới giống như dã thú, gào rống từ trong miệng tràn ra chất lỏng màu đen không biết tên, đồng tử tái nhợt co thành lỗ kim, trên mặt có một biểu tình điên cuồng mà lại tàn nhẫn cực điểm.

Hung hăng nhào về phía Lục Tân cùng Cao Đình với số lượng nhiều, gần như muốn bao phủ hai người bọn họ.

Nhưng tiếng đàn violon lại xảy ra sự thay đổi trong nháy mắt, những kẻ điên này cũng lập tức trở nên co rút tay chân, thân thể vặn vẹo ngã trên mặt đất.

Tiếng đàn violon hỗn loạn vẫn đang cực lực vang lên, càng thêm nóng nảy, cũng càng thêm loạn xạ, hoàn toàn không có trật tự.

Tiếng đàn như thể một loại bức xạ, từ quái vật bộ não lan về phía toàn bộ thành phố bỏ hoang.

“Hà hà…”

Vô số kẻ điên, lúc này đều đã điên cuồng ngửa mặt lên trời kêu to, có một số liều mạng lấy đầu đụng vào vách tường, một cái, hai cái.

Một số thì trực tiếp ôm lấy nhau, gặm cắn lẫn nhau.

“Ôi trời, đây… Đây là có chuyện gì…”

Trên một con đường gần thành phố bỏ hoang, đám người Lão Chu Tiểu Chu đang ôm súng muốn lao ra, nhìn cảnh hỗn loạn xung quanh không biết phải làm sao.

Vốn đối mặt với những quái vật điên cuồng này, bọn họ đã tính sẵn sẽ bỏ mạng, không ngờ chúng nó bỗng nhiên rối loạn.

Nếu phải diễn tả, đó chính là những kẻ điên này, điên rồi.

Còn điên rất lợi hại…

“Chẳng lẽ là đầu xe cùng cậu Lục đắc thủ?”

Lão Chu bỗng nhiên run giọng kêu lớn: “Hiện tại chúng ta…”

Kẻ điên hỗn loạn, khiến cho cảnh tượng xung quanh lại trở nên điên cuồng mà đáng sợ hơn.

Nhưng dù sao áp lực của bọn họ cũng nhỏ.

Những tài xế già khác cũng lập tức hiểu rõ suy nghĩ của lão Chu, nhìn thoáng qua nhau, dùng sức gật đầu.

“Đi, đi đón bọn họ trở về…”

“Không cần đi hết toàn bộ, xe thấp hơn ba năm tuổi vẫn xông ra ngoài, cần phải có người truyền tin tức của kẻ điên đến đây…”

“Những người khác, cùng tôi đi cứu đầu xe… Còn có em trai kia!”

“Xì xì…”

Tia lửa khắp nơi bắn ra xung quanh, dòng điện lưu ùa vào quái vật bộ não kia càng mạnh, nhưng quái vật bộ não đã xuất hiện hỗn loạn không cách nào hình dung, bề ngoài nó vẫn còn duy trì nguyên vẹn, thậm chí từ năng lượng đưa vào, sức mạnh của nó càng mạnh hơn, nhưng tiếng đàn của nó cũng đã hỗn loạn đến không chịu nổi, cùng lúc đó, lực trường vặn vẹo trên bề mặt thân thể của nó cũng xuất hiện một lỗ thủng.

Có chỗ, sức mạnh trùng kích tinh thần tăng mạnh, có chỗ lại xuất hiện một lỗ thủng cực lớn.

“Ai dà…”

Lục Tân thở phào, tới lúc này rồi, con quái vật này đã hoàn toàn không thành vấn đề.

Xử lý mấy thứ này, quả nhiên vẫn phải tìm đúng phương pháp.

“Răng rắc…”

Bóng hình của mẹ xuất hiện rất nhiều cái, hơn nữa đồng thời mở cái kéo ra.

Theo âm thanh thanh thúy mà dễ nghe kia, quái vật bộ não kéo dài những mạch máu đó ra, đồng thời bị cắt đứt đều đặn, sau đó nổ vang một tiếng, quái vật bộ não trực tiếp rơi xuống đất, giống như một động vật thân mềm cực lớn, run rẩy mấp máy trên mặt đất.

“Oa, đập chết mày…”

Em gái nắm chuẩn cơ hội, nhảy từ trên vai Lục Tân xuống, hung ác nhào tới, hai cánh tay nhỏ dùng sức đánh lên con quái vật.

Nơi hai tay cô đặt vào, bề mặt đỏ như máu của quái vật lập tức xuất hiện từng mảnh vặn vẹo, dòng điện vốn chảy qua các khe rãnh trên bề mặt của nó, cũng xuất hiện từng mảnh mạch ngắn, máu thịt màu đỏ tươi đều vào lúc này mà trở nên xám xịt mà khô khốc.

“Các con cứ làm chuyện ở đây…”

Trên mặt của mẹ rốt cuộc lộ ra nụ cười, nhẹ nhàng dặn dò Lục Tân: “Mẹ đi chỗ khác nhìn xem.”

Lục Tân không biết mẹ muốn đi đâu, nhưng vẫn gật đầu một cái.

Bóng đen dưới chân anh mở đôi mắt đỏ như máu ra, sau khi liếc nhìn mẹ một cái, truyền ra một tiếng cười lạnh trống rỗng, sau đó, bóng đen đột nhiên bạo trướng, giống như một trận thuỷ triều màu đen lao về phía con quái vật bộ não kia, lúc này, đã có những diện tích rộng lớn bị em gái làm cho biến dạng, hơn nữa bản thân trùng kích tinh thần của quái vật bộ não cũng xuất hiện vấn đề, căn bản không thể ngăn cản bóng đen.

“Phốc…”

Quái vật đại não nháy mắt đã bị chia làm vài miếng, máu đen bắn cao đến bảy tám mét, giống như suối phun.

Bên trong là máu thịt hư thối mà lại tanh hôi, chó nhỏ không da không đứng đắn nằm chổng vó, thẳng tắp, thân thể co rút lại.

Đầu lưỡi lè ra ngoài miệng, vẻ mặt hồi tưởng vô cùng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận