Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 223: Phương thức xử lý của mẹ (2)

Sau được vài giây, anh ta mới phản ứng lại, đó là bởi vì Lục Tân đột nhiên gào lên một tiếng.

Chính xác mà nói, tiếng gầm này phát ra từ cái bóng đen phía sau Lục Tân.

Cùng với tiếng gầm này, cái bóng đen kia, đang bành trướng to ra, vặn vẹo và bay lên như một đám mây hình nấm.

Ngay cả màn sương mỏng của thị trấn nhỏ này, cũng bắt đầu vỡ vụn ra một chút. Đó là bởi vì tiếng gầm, sức mạnh ẩn chứa trong cái bóng đen kia, đã ảnh hưởng đến trường năng lượng luôn giữ trạng thái ổn định bao trùm hơn 50 ki lô mét nơi đây, mới xảy ra sự thay đổi này.

Giờ khắc này, toàn thân Tần Nhiên run lên, tim gần như ngừng đập.

Anh ta biết đây là bởi vì bóng đen đằng sau Lục Tân đang dùng cách này để tuyên bố quyền sở hữu của mình đối với con mồi này.

"Con quái vật này đang khiêu khích Nữ Vương sao?"

Anh ta tựa như rơi vào một cơn ác mộng, hoàn toàn không biết điều gì sẽ xảy ra tiếp theo...

"Huỳnh huỵch huỳnh huỵch..."

Tiếng gầm rú của bóng đen, lập tức kích hoạt vô số chuỗi phản ứng.

Những cư dân thực sự của Thị trấn Vui Vẻ, đang đồng loạt đổ xô về phía cánh đồng hoa.

Còn đội quân đã bị thối rữa một nửa thân kia cũng đồng thời nâng vũ khí lên.

Trong biệt thự nhỏ trên núi, đôi mắt đen láy của vị Nữ Vương kia, không có một chút cảm xúc nào, chậm rãi tiến về phía trước một bước.

Trong không khí, sự bức xạ tinh thần khiến người ta khó chịu, trong phút chốc tăng lên.

Cũng vào ngay lúc này, tia sáng đỏ ngầu như máu trong mắt Lục Tân giảm bớt một chút, anh tỉnh lại.

Thực ra, lúc nãy khi Tần Nhiên nhắc đến mấy chữ "biệt hiệu bạo quân", anh đã tỉnh lại, chẳng qua ý chí của anh vẫn bị đè ép. Cho đến lúc này, khi cha bị “Nữ Vương” của thị trấn nhỏ thu hút sự chú ý, anh mới quay về bên trong cơ thể mình.

Trước tiên là nhẹ nhàng thở dốc hai tiếng, sau đó anh ngẩng đầu nhìn về phía biệt thự nhỏ trên đỉnh núi, trong ánh mắt có chút kinh ngạc.

Hình dáng của “nữ vương” kia khiến da đầu anh nhất thời tê rần.

Mà nhìn những người bước ra từ căn phòng, nhổ ra những chiếc kim đuôi sắc nhọn từ trong miệng họ, và cả những người bò ra từ trong lớp đất bùn thối rữa, cầm những khẩu súng rỉ sét trong tay như những cỗ máy, hàng này sang hàng khác nhắm thẳng vào người mình, Lục Tân cuối cùng cũng đem những cảnh tượng này đối xứng từng chút một với tư liệu mà lúc trước thành phố Thanh Cảng gửi sang cho anh....

Hèn chi đây là nơi một đi không trở lại, bởi vì những người đi vào, đều đã trở thành cư dân của thị trấn nhỏ này.

Chẳng qua là, họ đã gia nhập vào thị trấn, dưới bộ dạng những người đã chết.

Còn khi bản thân bước vào trong thị trấn, lại cảm thấy rằng nếu mở cửa những căn phòng trong thị trấn, sẽ phát sinh những chuyện không tốt.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản, trong những căn phòng này, nhốt những cư dân thực sự của thị trấn.

Bí mật của Thị trấn Vui Vẻ, thực ra rất đơn giản.

Nơi này đã sinh ra một vị Nữ Vương!

Kiến có kiến chúa, ong có ong chúa, thị trấn hạnh phúc cũng có một vị Nữ Vương.

Lục Tân không thể xác định được phải cần bao nhiêu sức mạnh tinh thần để đạt được mức ảnh hưởng lớn như thế này.

Nhưng anh ta có thể hiểu được logic bên trong, vị nữ vương đó đã ảnh hưởng đến toàn bộ thị trấn và thay đổi môi trường sống của thị trấn.

Tất cả những cư dân thị trấn, đều trở thành con dân của cô ta.

Kể từ đó, trung tâm của mọi thứ trong cuộc sống của họ đều bị chi phối bởi nữ vương này, cô ấy đại diện cho ý chí duy nhất.

Những cư dân của Thị trấn Vui Vẻ, trên mặt luôn nở nụ cười vui vẻ và hạnh phúc.

Nụ cười này là thật, bởi vì chỉ cần có thể hầu hạ nữ vương, bọn họ sẽ cảm thấy hạnh phúc.

Cũng khó trách cư dân Thị trấn Vui Vẻ, vì khi họ ra đường đổi lương thực lấy đồ đạc, chỉ cần đổi rất ít.

Có thể đối với bọn họ mà nói, bọn họ chỉ cần đổi lấy đủ vật dụng mà nữ vương cần là được, ngoài ra không có gì khác để yêu cầu.

Vào lúc này, một trong những sinh vật thần bí mạnh mẽ nhất, Nữ vương của Thị trấn Hạnh phúc, đã chằm chằm để mắt đến anh.

Nên làm gì bây giờ?

Khẽ ngẩng đầu, tầm mắt của anh trở nên rõ ràng, nhưng trong đầu lại có chút hỗn loạn.

Từ trên người của vị nữ vương kia, anh cảm giác được một áp lực chưa từng có, sự biến dạng của không khí xung quanh, những cơn mê man tác động vào tâm trí anh, kích thích anh như một luồng điện, ảnh hưởng của lực tinh thần khiến anh không ngừng nhìn thấy một vài hình ảnh huyễn hoặc, chúng đều đang nói cho anh biết sự đáng sợ của vị nữ vương này, vì vậy, ngay cả anh, vào lúc này cũng sinh ra một cảm giác vô cùng hãi hùng, cảm giác mà anh không thể nào phán đoán được.

Anh có chút không biết phải làm sao, thế là theo bản năng, nhìn về phía gia đình mình.

Sau đó anh nhìn thấy, mẹ anh cho tay vào chiếc túi nhỏ đeo quanh eo.

Em gái ưỡn người lên, nhe hàm răng sắc nhọn về phía Nữ Vương trên đỉnh núi.

Cùng lúc đó, anh cũng có thể nghe thấy, phía sau mình, cha mình phát ra tiếng cười trống rỗng và khô khốc...

Lục Tân phản ứng, anh muốn đứng cùng với gia đình mình…

Dù muốn hay không, trong những lúc quan trọng, cũng phải giữ thái độ giống với người nhà.

Thế là anh cũng đưa ra lựa chọn của mình.

Khẽ đứng thẳng người lên, ngẩng đầu nhìn thẳng về phía vị nữ vương đang tỏa ra vô số bức xạ lực tinh thần.

"Vù..."

Cảm giác méo mó trong không khí, dường như được nâng lên mức tối đa vào lúc này.

Sự gia nhập của Lục Tân, dường như không ảnh hưởng gì đến việc so sánh sức lực giữa hai bên, nhưng nó đã khiến thái độ của người nào đó xuất hiện thay đổi.

Toàn bộ thị trấn nhỏ, xuất hiện sự tĩnh lặng trong phút chốc.

Nữ vương đang chậm rãi đi về phía trước, đột nhiên dừng lại.

Trong đôi mắt đen thẳm và có phần trống rỗng của cô ấy, dường như lộ ra một cái nhìn hơi ngạc nhiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận