Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 645: Triệu hồi người ẩn nấp (1)

Có Hạ Trùng đi cùng, từng chốt giao thông then chốt đều bật đèn xanh cả, Lục Tân với Trần Tinh, họ chỉ dùng hơn một tiếng đã trở lại được khách sạn họ ở trước đó.

Lúc này, Bích Hổ đã trở về, đang ngồi trong nhà ăn để ăn cơm với Lệ Cương trú ở thành phố trung tâm Thanh Cảng và mấy nhân viên công tác khác, bốn luật sư và bọn người tiến sĩ Mạc đội tóc giả, từ xa đã nghe được một tràng cười vang lên.

"Người có năng lực của thành phố trung tâm, tôi nói với các người này, năng lực... Vẫn thật sự không tệ nha."

"Thế nhưng, tinh anh đều là quý tinh bất quý đa..."

"Đừng thấy lần này thoáng cái họ đã phái ra bảy tiểu đội, còn có không dưới ba ngàn bộ đội vũ trang, nhưng trong việc xử lý nhiệm vụ lần này, tôi, còn có tiểu đội trưởng đơn binh, còn có đội trưởng Trần Tinh, thật sự có thể gọi là ân nhân lớn giúp đỡ bọn họ rồi..."

"Vướng hiệp nghị bảo mật nên tôi không thuận tiện nói với mọi người chuyện đã từng xảy ra."

"Nhưng các người cũng có thể tưởng tượng một chút về công việc mà ba chúng tôi làm."

"Tiểu đội trưởng đơn binh của chúng ta có biểu hiện không tệ..."

Giọng nói của Bích Hổ vừa thận trọng vừa thần bí: "Còn tôi à, ha ha."

"Lúc nguy hiểm nhất, là do tôi cứu mạng tất cả mọi người..."

"Ồ, lợi hại, lợi hại nha..."

"Ha ha, người anh em Bích Hổ này, tôi mời anh một ly..."

"Khách sáo, khách sáo rồi, ông anh Lệ này, tôi nghe nói thành phố trung tâm là một nơi vô cùng phồn hoa, không biết có gì thú vị không?"

"Ai dà, đừng nói như vậy, chúng tôi một lòng làm việc, nào biết mấy thứ này chứ..."

"Có điều ban đêm có một quán ăn khuya vô cùng ngon, tôi dẫn anh đi."

"Có thể ghi sổ kế toán không?"

"Ha ha, tiếp đãi vài đồng nghiệp từ Thanh Cảng đến mà, chút tốn hao này sao phải cần ghi sổ kế toán chứ?"

"Vậy thì được, vậy thì được, cùng đi thôi, cùng đi thôi..."

"Nhất định mấy luật sư lớn phải đi đấy, không có các người đi cùng, chúng tôi không nỡ chơi đâu..."

Lúc Trần Tinh đẩy cửa đi vào, trông thấy biểu cảm trên gương mặt của từng người đều cứng lại.

Nhất là Lệ Cương đang vừa quàng vai bá cổ với Bích Hổ vừa ngửa mặt lên trời cười to, cơ thịt trên mặt dường như cũng căng ra.

"Tôi đến sắp xếp công việc một chút."

Sau khi nói xong, ban đầu cô ta đã muốn đi, bỗng nhiên lại dừng lại, quay đầu nhìn về hướng Bích Hổ rồi bảo: "Quả nhiên hệ nhện khác biệt, tinh lực rất dồi dào nhỉ, nếu đã như vậy, anh lại giúp mấy luật sư xử lý vài tài liệu liên quan đi, vốn dĩ chúng ta cũng phải để những thứ này ở thành phố trung tâm một tuần lễ, được từ từ xử lý, nhưng bây giờ tôi yêu cầu các người tối nay phải xử lý xong đấy."

"Ngày mai... đúng tám giờ sáng chúng ta sẽ rời khỏi thành phố vệ tinh."

"Bốp..."

Bích Hổ cũng đen mặt: "Sáng ngày mai phải đi rồi, dù đêm nay tôi không ngủ cũng không làm kịp đâu?"

"Cũng không liên quan gì nhỉ?"

Trần Tinh nhìn chằm chằm vào gã một lúc lâu mới nói: "Dù sao, hệ nhện các người cũng dồi dào tinh lực mà..."

Bích Hổ một mặt không phục, lén thoáng liếc trộm Lục Tân một cái.

Trần Tinh cũng quay đầu nhìn sang Lục Tân, ánh mắt lập tức trở nên dịu dàng hơn một lát, cô ta lách nửa người ra, đẩy Lục Tân vào phòng rồi bảo: "Anh ở đây ăn vài thứ đi, nghĩ xem muốn gọi món gì, sau đó... nghỉ một ngày, nghỉ ngơi cho khoẻ lại chút đi."

"A..."

Lục Tân có hơi xấu hổ: "Vừa rồi, nghe cô bảo có rất nhiều việc mà, bằng không tôi cũng giúp bận rộn một chút nhé?"

"Không cần đâu."

Trần Tinh bảo: "Đều là vài chuyện nhỏ thôi mà, để cho người dồi dào tinh lực làm là được rồi."

Bích Hổ ở bên cạnh trợn tròn mắt.

Những người khác ở trong phòng cũng có hơi hoang mang, họ nhìn vị đại tá Trần bình thường lúc nào cũng mang vẻ mặt lãnh khốc này.

Trong lòng họ đều nghĩ, đấu đá nội bộ trong bộ thanh lý đặc biệt đã nghiêm trọng như vậy rồi sao?

"Cô có muốn cùng ăn chút gì không?"

Lãnh đạo cũng đã lên tiếng rồi, Lục Tân đành phải rất bất đắc dĩ đi đến, sau đó ân cần nhìn Trần Tinh một cái..."

"Không cần."

Trần Tinh khoát tay áo, bảo: "Tôi sẽ gọi đồ vào phòng nhé, sau khi xử lý xong vết thương thì ăn đi nhé."

Bích Hổ oan ức đến mức miệng cũng đều méo.

Sau khi Trần Tinh rời đi rồi, bầu không khí trong phòng mới hoà hoãn xuống, ai ai cũng đều nhìn vào vẻ mặt khóc không ra nước mắt của Bích Hổ, lại chuyển đề tài bắt đầu tiếp tục trò chuyện, Lục Tân nghe là có thể ghi sổ kế toán, cũng vô cùng yên tâm gọi đến mấy phần bò bít tết nướng than mà vài luật sư đang ăn...

Đương nhiên là hương vị chẳng ra sao cả rồi, nhưng là nghĩ đến giá tiền của phần bò bít tết nướng than này, vô hình anh lại tôn kính nó nhiều thêm mấy phần.

Mà đối với Bích Hổ đang trưng vẻ mặt buồn nản ra, Lục Tân cũng có hảo tâm khuyên gã: "Không có gì không có gì, tôi có thể làm cùng cậu."

"Anh có thể giúp tôi sao?"

Bích Hổ vui vẻ nhìn xa xăm ra bên ngoài, âm thầm tính toán một chút, nếu như Lục Tân tình nguyện vượt qua sóng gió với mình, vậy đội trưởng sẽ...

"Đúng vậy."

Lục Tân thản nhiên đồng ý: "Tôi có thể xử lý văn kiện cùng cậu."
Bạn cần đăng nhập để bình luận