Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1314: Kiểm tra sức khoẻ là một chuyện lớn (2)

Nhưng cũng bởi vậy, ở trên bàn tiệc kia, ông ta đã nghe thấy cái tên anh Tiểu Lục cực kỳ nổi bật trong câu chuyện của mấy người đó.

Cái gì mà dẫn theo một đám người đi bắt thằng nhóc hư hỏng xem phim điện ảnh không lành mạnh ở trong phòng ngủ, đấu súng với ông chủ công trường này, sau đó còn dẫn theo hầu như toàn bộ cảnh vệ của phòng Cảnh vệ thành phố Vệ Tinh đi bắt những đôi tình nhân đi thuê phòng không trong sạch lại, tất cả đều là những sự tích quang vinh.

Giữa lời nói của bọn họ, luôn lọ ra sự khâm phục và tán thưởng, quả thực không cách nào hình dung.

Đặc biệt là một người tên là Tiểu Mạnh, cả người quấn đầy băng vải, nghe nói là bị cha của cậu ta tự mình lấy gậy đánh cho một trận.

Thế nhưng vẻ mặt của cậu ta lại cực kỳ tự hào, thời điểm nói hăng say quá mức, ngay cả cây nạng chống cũng ném đi.

“Anh Tiểu Lục thực sự rất là lợi hại đấy, em đã coi anh ấy là thần tượng của mình rồi…”

“Em nói cho mọi người hay, đừng nói là cha em đánh gãy một chân của em, dù ông ấy có đánh gãy cả hai chân này, em cũng không hối hận lần đó đã thi theo anh ấy đâu!”

“Cha em đúng là không biết tính toán, dù ông ấy có đánh em thì có sao chứ?”

“Không phải là vẫn nhanh chóng gọi điện thoại yêu cầu bác sĩ bằng giá nào cũng phải chữa khỏi cho em hay sao?”

Sau bữa tiệc lần này, giám đốc Lưu sinh ra tò mò cực lớn đối với Lục Tân, người này rốt cuộc là có bối cảnh như thế nào chứ?

Truyền miệng của người khác đối với cậu ấy ngày càng giống thần.

Cho dù có nói cậu ta cũng chỉ là giả mạo mà thôi, nhưng có thể giả mạo đến mức độ này được, vậy thì cũng có thể xem là cái đùi lớn mà người bình thường ôm không nổi…

Giám đốc Lưu là một người cực kỳ cẩn thận, quan sát lâu như vậy, mới quyết định muốn tới ôm thử một chút.

Đương nhiên, trước khi ôm đùi, thư ký cũng đã từng khuyên ông ta rồi, người như vậy không nên có liên hệ gì, không chừng ngày nào đó sẽ phạm tội.

Nói không chừng hôm nay mới vừa nói xong chuyện hợp tác, ngày hôm sau đã bị phòng Cảnh vệ mang đi điều tra rồi.

Giám đốc Lưu không tin những lời này, chẳng sợ có chút nguy hiểm, cái đùi vừa lớn vừa tốt như vậy lắc lư ở bên cạnh, còn có thể không sáp lại gần nâng lên sao?

Ôm loại ý tưởng này mà ông ta và Lục Tân ăn một bữa cơm bàn việc vô cùng vui vẻ.

Hơn nữa lúc ở trên bàn ăn ông ta còn trong tối ngoài sáng làm sáng tỏ rằng, hiện trạng phát triển không ngừng của công ty, tuyệt đối có một phần công lao của trưởng phòng Lục.

Sau này bao lì xì sẽ càng lớn hơn.

Dù sao chúng ta cũng đã vì công ty mà đổ máu đổ mồ hôi, công ty cũng không thể nào ủy khuất chúng ta được đúng không?

Khi mọi người đều đã cơm no rượu say đi ra, chuẩn bị đi lên lầu tiếp tục vì công ty mà đổ máu đổ mồ hôi, lại xuất hiện một cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi.

Bỗng nhiên có mấy chiếc xe cảnh sát hú còi chạy thẳng đến đây, sau đó đồng loạt dừng ở bên đường, sau đó một người phụ nữ với tóc ngắn, trên người mặc chế phục cảnh sát, vẻ mặt tàn khốc đến mức làm cho người ta không dám nhìn thẳng bước xuống từ trên xe, lập tức đi tới bên người Lục Tân, nói: “Đi thôi?”

Lục Tân ngẩn ra một chút, có chút chột dạ mà liếc nhìn đám người giám đốc Lưu một cái: “Đi đâu?”

Người phụ nữ tóc ngắn nhíu nhíu mày, nói: “Anh nói xem?”

“À à!”

Lục Tân bừng tỉnh đại ngộ, rất phối hợp mà chui vào xe jeep.

Một loạt xe cảnh sát cùng với các nhân viên vũ trang rời đi, để lại đám người giám đốc Lưu ở lại với gió bụi tứ tung ngơ ngác.

“Đây là có chuyện gì?”

Thư ký đứng bên cạnh giám đốc Lưu đầy mặt hoảng sợ.

“Nhìn thế trận như thế này…”

Giám đốc Lưu cũng phát ngốc, thịt mỡ trên mặt không ngừng run run: “Nếu như không phải là thân phận của cậu ta lớn đến mức không có cách nào tưởng tượng……”

“Vậy thì chính là cậu ta đã phạm phải tội lớn đến không thể tưởng tượng nổi rồi…”

“Chỉ là một buổi kiểm tra sức khoẻ mà thôi, không cần như vậy náo loạn lớn như vậy đâu chứ?”

Sau khi Lục Tân đi lên xe, nhìn thấy trận thế tiền hô hậu ủng như thế này, ít nhiều gì cũng cảm thấy có chút chột dạ.

“Anh chỉ xem đây là một buổi kiểm tra sức khỏe cực kỳ bình thường……”

Trần Tinh vừa lái xe, vừa nói: “Nhưng những nghiên cứu viên và các giáo sư của Thanh Cảng lại không nghĩ như vậy đâu…”

Lục Tân kinh ngạc: “Vậy bọn họ xem lần này thành cái gì vậy?”

Trần Tinh suy nghĩ một hồi, mãi mới tìm được một từ ngữ phù hợp nhất: “Ăn tết?”

Lục Tân không hiểu sao tự dưng lại nhớ đến cái cảm giác lúc ăn tết, mọi người vui vui vẻ vẻ treo thịt heo lên mái nhà ăn dần dần.

Anh nhịn không được mà phát run run một chút: Bản thân anh chắc không phải chịu loại đãi ngộ này đâu nhỉ?

Đoàn xe lập tức hộ tống Lục Tân đi đến trạm tàu cao tốc, sau đó vây quanh Lục Tân tiến vào một cái thùng xe đặc thù.

Sau đó tàu cao tốc trực tiếp khởi hành, đi về phía thành chủ của Thanh Cảng.

Lục Tân rất tò mò, không phải những sự kiện càng bảo mật chặt chẽ, sẽ điều động trực thăng chạy qua bên đó hay sao?

Làm sao mà bây giờ tự dưng lại muốn đi tàu cao tốc thế này?

Có điều Trần Tinh đang rơi vào trạng thái cực kỳ khẩn trương, đối với nghi vấn này của anh cũng không giải thích nhiều.

Đi tàu cao tốc tới chủ thành, lại thông qua con đường đặc thù trực tiếp tiến vào, không hề đi qua con đường tràn ngập mấy thứ xấu xí kia, cũng không bị ánh mắt của chó trông cửa dò qua xét lại một lần nào nữa, Trần Tinh mang theo Lục Tân, trực tiếp ngồi vào bên trong chiếc ô tô đã đỗ sẵn ở cạnh trạm cao tốc, sau đó dưới sự hộ tống của mấy chiếc xe chạy trước sau, lập tức chạy về phương hướng bộ phận thông quan đặc biệt, quả thực như là đang áp tải món bảo bối trân quý nào đó vậy…

Sau khi tới bộ phận thông quan đặc biệt, nghênh đón anh chính là giáo sư Trần Lập Thanh, tiến sĩ Mạc chuyên gia lĩnh vực tinh thần dị biến, chuyên gia tâm lý học Giả Mộng Di, chuyên gia thần bí học Viên Cần Cần, chuyên gia y học Bì Tư Văn, ngài Chu chuyên gia phân tích tâm thần…, sáu vị chuyên nghiệp nhất của Thanh Cảng hoàn toàn hội tụ.

Ngoài ra, còn có viện trưởng viện nghiên cứu ô nhiễm đặc thù Thanh Cảng, giáo sư Bạch, bộ trưởng Thẩm bộ phòng thủ thành phố, ngài Tô của phòng Hành Chính tổng đang chờ.

Những vị có quyền lên tiếng nhất của Thanh Cảng cũng đã hội tụ đầy đủ.

Khung cảnh trước mặt khiến cho Lục Tân cũng có chút mềm chân.

Những người này vậy mà đều là lãnh đạo.

Một đám lãnh đạo đưa Lục Tân vào trong một gian phòng thí nghiệm kiểu mới đã sớm được chuẩn bị sẵn trong bộ phận thông quan đặc biệt …… Không đúng, là phòng y tế.

Tấm biển tên phòng đã sớm được đổi mới.

Vốn là để tạo ra một bầu không khí như đi khám sức khỏe bình thường, tuyệt đối không phải dùng để nghiên cứu gì đó.

Sau đó vào thời điểm trước khi chính thức bắt đầu bắt kiểm tra, họ lại tiến tới tiến hành một hồi đối thoại trước với Lục Tân, dò hỏi xem anh có yêu cầu đặc biệt gì hay không, vân vân.

Lục Tân vốn dĩ không có yêu cầu gì cả.

Chỉ là kiểm tra sức khỏe một chút mà thôi thì có yêu cầu gì cơ chứ?

Thế nhưng nhìn vào đám nhà nghiên cứu với nụ cười tủm tỉm trên môi, ánh sáng sắc lạnh lóe lên qua thấu kính kia, rõ ràng là đang vô cùng hưng phấn kích động.

Anh vẫn phải nuốt nước miếng cái ực một cái, nói: “Cái khác thì chưa nói đến, nếu như mấy người muốn cắt lát tôi ra mà nghiên cứu, vậy tôi nhất định sẽ trở mặt với mấy người đấy!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận