Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 123: Chú Tửu Quỷ (2)

Sắc thái đen trắng kích thích Lục Tân hai mắt mãnh liệt, anh cảm giác hơi choáng váng.

"Đây là cái gì vậy?"

Lục Tân quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện em gái không còn ở bên cạnh mình nữa.

Anh không biết rốt cuộc đã có tình huống gì xảy ra, cũng không biết tại sao mình có thể đi tới một thế giới kỳ lạ như vậy, da đầu hơi tê dại.

"Đồng chí, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

Giọng nói của Hàn Băng từ trong kênh nói chuyện truyền ra, có vẻ hơi sốt ruột.

"Tôi đột nhiên tiến vào một địa phương rất kỳ lạ..."

Lục Tân bất giác hỏi thăm: "Cô có thể thấy không?"

Hàn Băng vội nói: "Nhìn từ chỗ tôi, tất cả đều rất bình thường... Thế giới kỳ lạ thế nào?"

Lục Tân đang muốn miêu tả chỗ này, lại nghe cách đó không xa vọng tới một giọng nói kỳ quái: "Này, anh..."

Anh ngẩng đầu lên, nhìn thấy một ông chú đầu trọc, mặc áo ba lỗ màu trắng, quần cộc, đang cầm một cốc giữ nhiệt đi về phía anh, vẻ mặt vô cùng kỳ quái: "Thằng nhóc, vừa rồi cậu không bị lây nhiễm, sao lại bước vào thế giới này của tôi?"

"Lây nhiễm?"

Lục Tân không biết người này là kẻ địch hay đồng nghiệp, khẽ nói: "Tôi gặp phải một ông chú đầu trọc..."

"Ông chú đầu trọc..."

Trong kênh nói chuyện, giọng nói của Hàn Băng vang lên, sau đó thoáng ngây người rồi mới hiểu ra, vội la lên: "Đó có phải là Tửu Quỷ không?"

Lục Tân được nhắc nhở, nhìn về phía ông chú nói: "Tôi là đồng chí của thành phố vệ tinh 2."

"A, cùng ngành à..."

Ông chú kia nghe xong, lập tức hiểu ra, nói: "Tôi vừa từ thành phố vệ tinh 4 qua, tình hình ở đây đã được khống chế, chỉ cần những người đó chạy về phía này, chắc chắn sẽ tiến vào phạm vi năng lực của tôi. Mà chỉ cần bọn họ bước vào thì đừng mong chạy ra được, cũng đừng mong chết... Lại nói, nếu cậu là người có năng lực, sao cũng đột nhiên chạy vào phạm vi năng lực của tôi..."

Lục Tân thoáng ngây người: "Không phải chú nên nói cho tôi biết điều này sao?"

"... Nếu tôi biết còn phải hỏi cậu à?"

Ông chú lúng túng nhe răng, lắc đầu: "Lạ thật. Bây giờ tôi thi triển sức lực, rõ ràng chỉ có người bình thường mới có thể đi vào."

Ông chú vừa nói, vừa giơ tay về phía Lục Tân.

Lục Tân nắm tay ông chú, mọi thứ xung quanh đều thay đổi.

Thế giới truyện tranh kỳ lạ nhanh chóng rút đi, anh trở lại thế giới hiện thực, đang đứng ở trong đám đông phía đầu cầu bên này.

Thậm chí anh có thể nhìn thấy mọi người xung quanh đang biểu hiện ra một số hình dáng của bọn họ ở trong thế giới truyện tranh. Có người ở trong thế giới truyện tranh được vô số người khác phái bao quanh, trên mặt tươi cười vui vẻ, hết lần này tới lần khác lại nhảy lầu, lúc nào cũng ngã xuống rồi leo lên.

"Không ngờ còn có năng lực như thế..."

Lục Tân thoáng ngây người, thuận tiện đưa mắt về phía trước, nhìn người nắm tay mình.

Anh đột nhiên cảm thấy bị sốc.

Chỉ thấy người nắm tay mình không phải là ông chú đầu trọc kia, mà là một cô gái mặc đồng phục học sinh, thoạt nhìn chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi. Cô buộc tóc đuôi ngựa, nhìn rất trong sáng, lúc này đã rút tay về, mở cốc giữ nhiệt trong tay ra uống một ngụm. Lục Tân chỉ ngửi thấy mùi rượu rất nồng, lúc này mới biết trong cốc giữ nhiệt của cô không ngờ chứa toàn rượu trắng.

"Được rồi, thằng nhóc, mau qua chỗ khác đi, ở đây có tôi rồi, không có vấn đề gì đâu."

Cô vừa nói vừa ngoáy lỗ mũi quay người đi mà chẳng hề để ý, tiếp tục thi triển năng lực với mọi người xung quanh.

Lục Tân hoàn toàn bối rối.

Cho đến khi trên đùi anh truyền đến cảm thấy đau đớn, mới vội vàng cúi đầu nhìn xuống, thấy em gái đang cắn ở trên chân mình.

"Em làm gì vậy?"

Hắn giơ tay nhấc em gái lên, lặng lẽ hỏi thăm.

"Em vừa thấy anh ngẩn người, em đang giúp anh tỉnh táo lại..."

Em gái ở giữa không trung khoanh hai tay, không vui nhìn Lục Tân, trả lời rất hùng hồn.

"Vậy em cắn phát này hơi muộn rồi..."

Lục Tân trả lời một câu xong cũng không dài dòng nữa, xoay người vừa đi vừa khẽ nói: "Tình trạng của cô ấy là thế nào vậy?"

"Tửu Quỷ là một cô bé đang học ở trường, năm nay mười bảy tuổi."

Trong kênh nói chuyện, Hàn Băng hình như đã sớm đoán được Lục Tân sẽ hỏi, giải thích: "Nhưng… cô ấy xuất hiện một loại cản trở nhận thức bản thân không có cách nào giải thích được. Ở trong ý thức của cô ấy, cô ấy cho rằng mình là một ông chú sáu mươi tuổi. Cho nên mỗi khi Tửu Quỷ triển khai năng lực của mình, kéo mọi người xung quanh vào trong ảo giác của cô ấy, chúng ta sẽ thấy cô xuất hiện trong ảo giác với hình tượng một ông chú."

Lục Tân hơi thở hắt ra, cảm thấy có phần không thể tin nổi.

Bất kể là Oa Oa xinh đẹp không giống người thật hay ông chú buộc tóc đuôi ngựa này...

... Hình như những đồng nghiệp này của mình… đều có chút vấn đề!
Bạn cần đăng nhập để bình luận