Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 413: Kế hoạch Thiên Quốc (2)

Giáo sư Bạch lắc đầu, nói:

"Cho dù không lâu trước đây, tôi đã tham gia hội nghị giao lưu học thuật viện nghiên cứu, nhưng tôi cũng không thể hiểu phương hướng nghiên cứu chân chính bây giờ của họ là gì, những chuyện bọn họ làm rồi chia sẻ, trông có vẻ đều là những việc giúp cho nhân loại khống chế và chống lại ô nhiễm tinh thần..."

"Đương nhiên, cũng không bài trừ, sau khi viện nghiên cứu Trăng Máu đổi tên thành viện nghiên cứu Nguyệt Thực, có lẽ, quả thật họ cũng thay đổi thái độ và phương hướng của mình... Nhưng muốn làm người tiếp tục sống, tôi nghĩ nhất định chúng ta phải duy trì đủ cảnh giác và cả thái độ hoài nghi."

"Ông nói rất đúng..."

Một giọng nói hơi khàn vang lên, đó cũng là một vị nào đó của thành phố Thanh Cảng, chỉ là bình thường cũng không chú ý đến phương hướng này.

Lúc này, ông ta cũng trầm ngâm, từ từ nói ra nghi ngờ của mình:

"Nhưng mà điều tôi quan tâm hơn bây giờ chính là đến cuối cùng đơn binh thuộc trạng thái gì, cậu ta có liên quan gì đến viện nghiên cứu?"

Dừng một chút, ông ta khẽ nói: "Tôi nghĩ tất cả mọi người đều hiểu, Thanh Cảng không thể nào bỏ ủng hộ viện nghiên cứu được..."

Nếu như muốn tại đơn binh cùng viện nghiên cứu ở giữa làm một lựa chọn......

"Thanh Cảng cũng không cần bỏ ủng hộ viện nghiên cứu."

Giáo sư Bạch ngắt lời ông ta: "Giống như bài báo cáo hôm nay của tôi cũng không tồn tại vậy."

"Chúng ta không lựa chọn, cũng không cần cân nhắc đứng lên cho một cuộc chiến mà không xác định được nó có tồn tại hay không."

"Còn đối với đơn binh..."

"Tôi chỉ biết, viện nghiên cứu Nguyệt Thực từng có một đầu đề quan trọng, chính là ý đồ thuần phục mười ba chủng thể tinh thần đặc biệt kia."

"Có thể đơn binh được giữ lại trong cuộc thí nghiệm kia, lúc cậu ấy đối phó với "người năng lực" cấp S của Hải Thượng Quốc đã bộc lộ ra sức mạnh của "bạo quân", đã xác nhận điểm này, đương nhiên đối với bí mật này tôi cũng không có ý định truy cầu cưỡng ép."

Nói đến đây, ông ta ngừng một lúc mới lại nói tiếp:

"Cho tới bây giờ, điều cần nhắc lại chính là mục tiêu của Thanh Cảng vẫn luôn là dựng lại văn minh và trật tự, tôi và các người đều biết, đây cũng không phải là một khẩu hiệu để nói suông, kinh nghiệm lịch sử nói cho chúng ta biết, không có mục tiêu lớn, sẽ chỉ làm khiến cho mình trầm luân từng bước một thôi."

"Đương nhiên, lui một bước mà nói, cứ coi như chúng ta sợ hãi, chỉ muốn tránh né uy hiếp có khả năng đánh tới, nhưng cũng chỉ vọng tưởng..."

"Chỉ nói một vấn đề đơn giản nhất..."

Giáo sư Bạch hơi ngưng thần, ngẩng đầu nhìn về phía đám người: "Các người có từng nghĩ đến, danh hiệu sức mạnh "bạo quân" cùng với sức mạnh có thể khắc chế "bạo quân" nhất cùng đồng thời xuất hiện ở Thanh Cảng của chúng ta, cuối cùng là trùng hợp hay có điều gì khác?"

Nói rồi, ông ta nói rõ trọng điểm thái độ của mình:

"Chúng ta đều sống dưới ánh trăng máu, cho nên mỗi người chúng ta đều không thể không đếm xỉa đến được."

Lời nói của giáo sư Bạch khiến cho rất nhiều người trầm mặc.

"Cái bức tranh "Trăng máu nhìn chăm chú" này đã là phát hiện lớn nhất trong mười năm gần đây của Thanh Cảng rồi."

"Nhưng hết lần này tới lần khác, tinh thần thể kí sinh trong bức tranh lại vừa lúc có thể giúp đơn binh cân bằng tốt."

Suy nghĩ kỹ một chút, quả thực rất thú vị.

"Cho dù là âm mưu hay là trùng hợp, hoặc phải nói là logic thần bí nào đó vượt qua phạm vi hiểu biết của chúng ta...."

Trong một mảnh trầm mặc ở đây, bộ trưởng Thẩm là người mở miệng đầu tiên, ông ta nhìn thẳng vào giáo sư Bạch rồi nói:

"Thật ra, điều tôi quan tâm nhất bây giờ chỉ có ba vấn đề."

"Thứ nhất, đến cuối cùng đơn binh được xem là gì."

"Là vũ khí hạt nhân để bảo vệ Thanh Cảng của chúng ta, hay là một trái bom uy hiếp Thanh Cảng?"

Giáo sư Bạch trả lời: "Đơn binh chỉ là một người năng lực mà bộ thanh lý đặc biệt của Thanh Cảng chúng ta chiêu mộ, cũng là một nhân tài đặc biệt cấp bốn của thành phố Thanh Cảng, chúng ta đã giúp cậu ấy tiến hành ổn định công việc ở giai đoạn thứ hai, cũng đã ký hợp đồng với cậu ấy, cho nên chúng ta không cần cân nhắc gì cả, dù sao, tất cả chuyện chúng ta làm đều có dấu vết để lần theo, cũng có quy tắc có thể phụ thuộc, chúng ta chỉ làm việc mình cần làm thôi."

"... Dù là cuộc họp báo cáo nào, để bảo đảm không tiết lộ bí mật, tôi hy vọng sau khi cuộc họp kết thúc, xin đại tá Trần hãy thực hiện ám chỉ cho chúng ta, sau này chỉ khi nào ở tình huống đặc biệt thì chúng ta mới có thể nhớ tới chuyện này, sau đó sẽ thảo luận thêm."

Trong phòng họp, có người gật đầu, có người vẫn trầm mặc.

Bộ trưởng Thẩm nhìn về phía giáo sư Bạch rồi nói: "Vấn đề thứ hai, chúng ta phải bảo vệ mình thế nào?"

Giáo sư Bạch đón lấy ánh mắt của bộ trưởng Thẩm, khẽ cười, nói: "Chúng ta không đi tìm đường chết sẽ có thể bảo vệ được mình."

Sắc mặt của bộ trưởng Thẩm có hơi khó coi, rất rõ ràng, ông ta cảm thấy không thích cách trả lời có vẻ hài hước thế này.

Cũng may là giáo sư Bạch chỉ cười, nói: "Đương nhiên, còn có một cách khác."

"Đó chính là Thiên Quốc kế hoạch đã nói lúc trước."

Bốn chữ này xuất hiện, khiến cho trong phòng họp trở nên xôn xao.

Biểu cảm trên mặt mọi người đều trở nên quái dị, có người là căng thẳng, cũng có người hoài nghi.

"Tôi đồng ý kế hoạch này."

Ông Tô nghe thấy, cũng nhìn sang hai người khác rồi nói: "Ban đầu, lúc chúng ta chia công việc, các người tin tưởng tôi, cho nên mới để cho tôi phụ trách điều tiết công việc ở bộ thanh lý đặc biệt và Thanh Cảng, như vậy, tôi hy vọng các người có thể tiếp tục tin tưởng tôi."

Hai người khác trầm mặc một hồi, nhẹ giọng gật đầu: "Mỗi người nên làm chuyện phù hợp với mình, điều này không có vấn đề gì."

Dường như đã đạt thành thống nhất chung, bầu không khí trong phòng họp cũng dịu đi một chút.

Bộ trưởng Thẩm cũng chậm chạp gật đầu một cái, sau đó ngẩng đầu lên: "Vấn đề thứ hai tôi quan tâm là..."

Dừng một chút, ông ta mới hỏi: "Có phải thật sự Thần sẽ xuất hiện không?"

"Vấn đề này tôi cũng không trả lời được."

Giáo sư Bạch tháo kính mắt xuống, lại kéo khăn tay ra lau một cái, sau đó đeo lên lần nữa.

Nụ cười của ông ta ôn hoà, nhưng lại rất kiên định: "Nhưng nếu như Thần thật sự xuất hiện, tôi rất có hứng thú trò chuyện với Thần một chút đấy."
Bạn cần đăng nhập để bình luận