Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1060: Tạo ra một địa ngục (2)

"Chúng tôi không nói là lạ ... "

Bích Hổ nhỏ giọng thì thầm, không dám nói quá lớn, hiển nhiên cảm thấy Hạ Trùng đang để ý.

Hồng Tâm kỵ sĩ đoàn, thủ lĩnh tên là "Thất".

Sau đó cùng với tiểu đội của Hạ Trùng, xuất hiện xung quanh thành phố Hắc Chiểu...

Lúc này, trong lòng Lục Tân cũng hơi động.

Anh đã khá chắc chắn thủ lĩnh của kỵ sĩ đoàn này là ai....

Không ngờ tới...

Những đứa trẻ bước ra từ cô nhi viện đều có những quỹ đạo phát triển khác nhau của mình.

Có người ở Bàn Đen gia nhập xã hội đen.

Có người ở Thanh Cảng thành lập cô nhi viện.

Có người giống như anh, tìm được một công việc đứng đắn và hoàn thành nó khá tốt.

Đáng kinh ngạc là có người đến vùng hoang dã làm trộm cướp....

Suy nghĩ chậm rãi, trên mặt anh nở một nụ cười tươi, thì ra đây là loại bạn học không được tốt lắm, lời nói không hề êm tai nhưng lại có một loại ưu việt, cũng mang lại một chút cảm giác vừa vui vừa e sợ...

Hạ Trùng nhìn nụ cười trên mặt Lục Tân, cảm thấy không được thoải mái.

Cô ta hơi nhích nhích cơ thể, sau đó bổ sung thêm: "Nếu có cơ hội, tôi sẽ bắt giữ đoàn kỵ sĩ này."

"Nhưng mà chúng tôi vẫn lấy nhiệm vụ lần này làm trọng, việc quan trọng nhất là tiếp tục truy bắt tổ chức trao đổi giao dịch linh hồn, cho nên chúng tôi đã xin bộ đội phụ linh đến giúp đỡ truy tìm hành tung của tổ chức thần bí đó. Tiếc là ngay khi chúng tôi chuẩn bị bao vây họ lần thứ hai, các thành viên của tổ chức bí ẩn đã tiến hành một nghi lễ hiến tế kỳ lạ."

"Bọn họ biến thành quái vật tinh thần."

Đám người Thanh Cảng đồng loạt ngước nhìn cô ta.

Biểu cảm kỳ lạ không thể tả.

Việc con người bị ô nhiễm và biến thành quái vật tinh thần không có gì là lạ.

Nhưng thông qua hiến tế, chủ động biến thành quái vật tinh thần là sao đây?

Ở một mức độ nào đó, đây là một chuyện vô cùng chấn động...

"Đúng vậy."

Hạ Trùng rất nghiêm túc gật đầu, nói: "Chúng tôi đã ghi lại hình thức hiến tế về Viện nghiên cứu, nhưng vẫn chưa phân tích ra nguyên lý của chúng. Nhưng nhìn từ bề ngoài, những người đó đã buông bỏ sinh mệnh của mình, thậm chí là lý trí, biến thành một con quái vật tinh thần độc lập, có thể di chuyển tự do và lượng cấp tinh thần ước chừng 10 ngàn."

"Một con quái vật tinh thần cấp độ này không hề yếu, nhưng cũng không thể tính là mạnh."

"Chỉ là bởi vì đặc điểm của nó, nó trở nên rất khó thu phục. Trong mắt người bình thường, đây là một thân thể vô hình không thể nhìn thấy, không lưu lại dấu vết nào. Tuy nhiên, mỗi chỗ nó đi qua, những người xung quanh sẽ bị ô nhiễm rất nhẹ, gây ra một số vấn đề như rối loạn trí nhớ, mất kiểm soát cảm xúc. Chúng tôi thông qua dấu vết ô nhiễm này để tìm kiếm hành tung của nó."

"Bởi vì chúng tôi cần phải bắt lấy nó, thẩm vấn nó để biết một số thông tin, đồng thời nghiên cứu hình thức tồn tại của nó, vì vậy chúng ta không thể loại bỏ nó hoàn toàn, chỉ có thể lần theo dấu vết của nó, thiết lập một vòng vây từ trước để ép nó vào bẫy. "

"Nhưng việc này thật sự rất khó khăn."

"Chúng tôi đang thiếu người và vật phẩm rất trầm trọng."

Nói đến đây, cô ta nhìn về phía Lục Tân, nói: "Cho nên chúng tôi đến đây để mong mọi người giúp đỡ."

"Dù sao năng lực của anh đủ mạnh để đảm bảo an toàn, hơn nữa tôi còn nhớ anh có một loại năng lực có thể nhìn thấy quái vật tinh thần?"

Thì ra là thế.

Đám người Lục Tân đều đã hiểu mục đích Hạ Trùng đích thân đến gặp.

Chỉ là trong lúc nhất thời vẫn ngạc nhiên trước nội dung trong lời nói của cô ta nói. Một con quái vật không thể nhìn thấy du đãng ở nơi hoang dã, nơi nó đi qua vô số người bị ô nhiễm, sinh ra các vấn đề tinh thần hỗn loạn.

Trong tiềm thức, nó mang lại cho người ta cảm giác phi lý và bí ẩn.

"Quái vật chạy ra khỏi vực sâu, nguồn ô nhiễm di động lang thang trong đồng vắng, đánh cắp giấc ngủ của sinh vật vùng cấm..."

Lục Tân nghe vậy, trong lòng mơ hồ có cảm giác.

Dường như thế giới này càng ngày càng nhiều quái vật.

“Chúng tôi đã nghĩ đến việc nhờ anh giúp đỡ, thật ra không phải bởi vì bây giờ xung quanh đây không tìm được người nào khác thích hợp."

Hạ Trùng nhìn về phía Lục Tân, nói: "Còn vì một việc khác."

Lục Tân hơi tò mò, ngẩng đầu nhìn lên.

Hạ Trúng nói: "Trước đây lúc chúng tôi theo dõi nó đã từng phán đoán nó có một lộ trình hành động chung, đều là đến thẳng thành phố Hắc Chiểu, cho nên chúng tôi mới đến thành phố Hắc Chiểu trước, chuẩn bị bẫy rập để đối phó nó. Nhưng không ngờ vào bốn ngày trước, khi bọn nó sắp đến thành phố Hắc Chiểu thì bỗng nhiên dừng lại, sau đó đổi hướng về phía Nam."

"Chúng tôi tò mò tại sao bọn nó đi đột nhiên thay đổi hành trình, nên đã chụp lại bức xạ tinh thần nơi nó thay đổi hướng và khôi phục lại như cũ, phát hiện lúc nó sắp đến thành phố Hắc Chiểu thì dường như cảm nhận được gì đó, ngồi xuống lạy về hướng thành phố Hắc Chiểu.”

Mọi người nghe đến nhập thần, lo lắng hỏi: "Sau đó thì sao?"

Hạ Trùng nói: "Lạy xong rồi, nó hùng hùng hổ hổ đi về phía nam rồi..."

Người Thanh Cảng đột nhiên không nói nên lời.

Hạ Trùng nghiêm túc nhìn Lục Tân nói: "Xét về mặt thời gian, đây là lúc anh đang giải quyết sự kiện ô nhiễm ở thành phố Hắc Chiểu."

"Cho nên chúng tôi kết luận, con quái vật sợ anh."
Bạn cần đăng nhập để bình luận