Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1336: Sức mạnh tinh thần từ trên trời giáng xuống (2)

“Khụ, mọi người cũng không cần quá khẩn trương.”

Bất đắc dĩ thở ra một tiếng, giáo sư Bạch mới nhẹ nhàng khụ một tiếng, hấp dẫn sức chú ý của mọi người.

Đón nhận ánh mắt phức tạp của mọi người, sắc mặt của ông ta cũng trở nên ngưng trọng và nghiêm túc xưa nay chưa từng có: “Những thứ được nói đến trong buổi huấn luyện ban nãy, mọi người cũng đã đều nghe thấy rồi, hãy mau chóng phân tích và chau truất chúng đi, những việc mà chúng ta phải làm, thật sự quá nhiều.”

Vừa nghe thấy những lời này, những người xung quanh lại ngay lập tức cảm thấy lo lắng hơn.

Có người nghĩ tới nội dung vừa được nghe trong buổi huấn luyện lúc nãy, vẻ mặt ngay tức khắc trở nên trầm trọng.

Cũng có người, rõ ràng đã đoán được người mới vừa rồi giảng bài cũng không nhất định là giáo sư Bạch, thế nhưng vẫn theo bản năng mà hỏi ông ta:

“Giáo sư Bạch, những thứ mà ông vừa mới nói kia, chúng tôi vẫn còn có rất nhiều không rõ…”

“Tôi cũng còn rất nhiều điều chưa rõ nữa…”

Giáo sư Bạch thản nhiên nhìn thoáng qua gã ta, dẫn tới trong lòng những người xung quanh đều cả kinh.

Sau đó ông ta mới thở dài, nói: “Thế nhưng làm rõ những việc, những thứ này, còn không phải là công việc của chúng ta hay sao?”

“Huống hồ…”

Ông ta dừng lại một chút, sau đó mới tiếp tục nhẹ giọng nói: “Trong giai đoạn mơ hồ như hiện nay, đã có người… đã có phương hướng rõ ràng.”

“Chẳng lẽ chúng ta còn phải lo lắng không thể tìm được đáp án hay sao?”

“Hiện tại, tôi chính thức tuyên bố…”

Giọng nói của ông ta hơi hơi trầm xuống, nói không rõ là nghiêm túc, hay là đang biểu đạt sự kiên định trong nội tâm của mình: “Chương trình huấn luyện của chúng ta vẫn sẽ tiếp tục, chỉ là đề tài sẽ được sửa lại, tạm thời không nói về cái gì mà triết học sáo rỗng nữa, cứ dựa theo những gì mà ông ta… Dựa theo những phương hướng mà lúc nãy tôi đã nói với mọi người, mà phải suy tính lý luận cho rõ ràng, mãi cho đến khi, Thanh Cảng chúng ta có thể làm cho rõ hình thức đằng sau những điều đó rốt cuộc là gì.”

Những người có năng lực, nghiên cứu viên, nhóm nhân viên vũ trang, đội bảo mẫu, nhóm vật trang trí, còn có nhóm nhà chính trị của Thanh Cảng đứng xung quanh đó nghe thấy giáo sư Bạch nói như vậy, đều hơi hơi ngẩn ra một chút, dần dần từ đường nét có chút mệt mỏi trên khuôn mặt của giáo sư Bạch mà cảm nhận được xúc cảm nào đó, là một chút xôn xao, sau đó dần dần bình ổn, trong ánh mắt, dường như có thứ gì đó kiên định cực độ xuất hiện.

Ngay cả Lục Tân đứng ở bên cạnh vốn đang rơi vào trong cảm xúc hỗn độn, cũng hơi hơi ngẩng đầu lên.

Anh thậm chí còn cảm nhận được, theo những lời mà giáo sư Bạch nói ra, không chỉ khiến cho sự chú ý của mọi người tập trung lại đây, mà còn có một thứ gì đó, chợt xuất hiện chú ý vào đây.

Ầm ầm!

Trong thoáng chốc này, bên trong lỗ tai của mọi người, bỗng nhiên lại nghe thấy một tiếng vang lớn.

Vào giờ khắc này, chỉ cảm thấy rung chấn cực đại như trời đất cũng đang trở nên quay cuồng, sức mạnh tinh thần dao động cực độ, trong nháy mắt áp xuống từ trên đỉnh đầu của bọn họ, cảm giác giống như là có tháp nước đang đổ xuống ở trên đầu bọn họ, trong đầu xuất hiện những ảo giác vô tận.

Cũng vào lúc ấy, Oa Oa bay cao lên mấy chục mét, cây dù trong tay cô bé chầm chậm vung lên cao.

Có thể nhìn thấy một cách rõ ràng, cây dù với những đường cong trơn nhẵn trong tay Oa Oa kia vậy mà lại bị ép ra mấy chỗ hõm thật sâu.

Dường như đang có sức mạnh to lớn nào đó, trong khoảnh khắc này đang đáp ở trên mặt dù vậy.

“Vừa rồi đã xảy ra chuyện gì rồi?”

Có rất nhiều nghiên cứu viên đều cảm thấy kinh hãi, một hồi lâu sau mới khôi phục sự thanh tỉnh, ngẩng đầu nhìn lại.

Mà đám người có năng lực đứng bên cạnh đó, vốn đã sớm phản ứng lại rồi, thân hình đã theo bản năng mà phân tán ra các bên.

Từng người đã chuẩn bị xong tư thế chiến đấu, sau đó ngẩng đầu nhìn lên.

Lục Tân cũng đang ở trong tư thế nhìn lên trên trời như thế, trên khuôn mặt anh còn có sự kinh ngạc rõ ràng.

Vừa rồi, anh cũng cảm nhận được sự xuất hiện của loại sức mạnh tinh thần kia ở trên bầu trời, đột nhiên dưới tình huống không kịp phòng ngừa, cảm giác giống như đang dưng mà bị đột kích vậy.

Nhưng có điều cũng chỉ trong nháy mắt đó thôi, cảm giác không ổn và những tạp âm giao nhau đã nhanh chóng biến mất.

Ngẩng đầu lên nhìn lại, bèn nhìn thấy được cảnh tượng khó có thể nào quên.

Ở trên trời, từ góc độ này của bọn họ nhìn lại, ở khu vực phía Nam chênh chếch bầu trời, anh vậy mà lại nhìn thấy một đôi mắt.

Kia quả thật là một đôi mắt.

Cứ đột ngột, quỷ dị như thế mà xuất hiện ở trên không trung.

Mỗi một con mắt đều to lớn đến vô cùng, có đồng tử rõ ràng, cùng với thủy tinh thể như đang phản chiếu hàng ngàn ngọn đèn dầu vậy.

Cũng chỉ có đôi mắt này đột nhiên xuất hiện ở trên không trung, không hề nhìn thấy những ngũ quan khác.

Thoạt nhìn, thật giống như là không trung bỗng nhiên mở mắt, đang nhìn về Thanh Cảng phía bên dưới này.

Đúng là khi đôi mắt này bắt đầu nhìn xuống dưới, mới dẫn đến loại áp lực sức mạnh tinh thần đột nhiên đè nặng lên mọi người thế này.

Tuy rằng đối với anh mà nói, đôi mắt này cũng chỉ là chợt lóe lên rồi biến mất thôi.

Thế nhưng loại cảm giác kinh ngạc và quái dị đến mức không thể hình dung được kia, lại khắc thật sâu vào bên trong đầu óc của anh.

“Chẳng lẽ là…”

Tố chất thân thể của nhóm nghiên cứu viên so với mọi người thì thấp hơn chút đỉnh, là nhóm người cuối cùng tỉnh táo lại.

Mà cũng vào lúc bọn họ tính táo lại kia, nhóm nghiên cứu viên cấp cao của Thanh Cảng cũng đã đồng loạt nghĩ đến thứ gì đó đầu tiên, cùng lúc đó cũng hướng ánh mắt nhìn về phía giáo sư Bạch bên này, trong ánh mắt có sự lo lắng vô tận, cũng có sắc thái nghi vấn đến vô hạn.

“Đúng vậy……”

Mãi qua một hồi lâu sau giáo sư Bạch mới đặt tay lên trái tim mình, chậm rãi gật gật đầu.

Ông ta giống như là đang trả lời cho câu hỏi của mọi người, nhưng ánh mắt lại hướng về phía Lục Tân, dường như là đang cố ý nói cho anh nghe vậy.

“Nếu như tôi không có đoán lầm, vậy đó chính là cặp mắt trên không trung của Thanh Cảng, vừa mới kéo gần thêm một khoảng cách nhất định với Thanh Cảng…”

Các ban ngành của Thanh Cảng ngay lập tức cuống cuồng lên, các thể loại kiểm tra đo lường các góc độ cũng bắt đầu được tiến hành.

Oa Oa cũng bị tiểu đội bảo mẫu đưa lên tầng thượng của tòa cao tầng vẫn còn chưa được hoàn chỉnh bên cạnh tổng bộ của Thanh Cảng.

Một người cũng bị bọn họ đưa đi cùng là Lục Tân.

Cũng đúng vào lúc này, Lục Tân mới biết được chuyện trên không trung của Thanh Cảng đã phát hiện một đôi mắt.

Anh có thể cảm nhận được rất rõ ràng, khi đám người giáo sư Bạch giảng giải cho anh về vấn đề này, bọn họ hy vọng đến mức nào, dường như là đang hy vọng bản thân anh có thể dựa vào một cái liếc mắt chớp mắt ngắn ngủi lúc nãy, mà phát hiện manh mối gì đó có giá trị, giúp đỡ cho bọn họ trong việc giải thích hiện tượng đó.

Có điều, nhìn thoáng qua không trung không còn gì cả của hiện tại.

Lục Tân cũng cảm thấy cực kỳ quái lạ.

Hiện tại, ngay cả anh cũng không nhìn thấy gì nữa cả.

Chỉ có thể cảm nhận được, sức mạnh tinh thần của Thanh Cảng, dường như càng lúc càng trở nên áp lực hơn.

Dường như chính là cặp mắt kia mới xuất hiện, rồi sau đó lại biến mất.

Khiến cho loại áp lực này hạ xuống ở trong không trung của Thanh Cảng, đè ở trên đỉnh đầu của mọi người.

Vậy nên, đó rốt cuộc là thứ gì chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận