Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1141: Mối tình đầu của công chúa nhỏ (2)

"Họ tiến triển đến mức độ nào thì tôi không biết, nhưng bây giờ đã truyền ra khắp Thanh Cảng rồi."

Giáo sư Trần Lập Thanh ‘hừ’ một tiếng, nói: "Cảnh Oa Oa ôm Đơn Binh bị người của ba con phố của thành số hai nhìn thấy."

"Vì thế bắt đầu có lời đồn nói Thanh Cảng xuất hiện một vị tinh linh xinh đẹp như tiên nữ... Chuyện này cũng không có gì quá đáng vì nằm trong dự liệu của chúng ta. Nhưng quá đáng chính là, lời đồn còn kèm theo một cái kết, nói tinh linh này thật ra đến là để yêu đương..."

“Hừ!”

Đội trưởng đội bảo mẫu đập mạnh vào bàn một cái, ly nước của giáo sư Bạch cũng lắc lư theo.

Bà ta tức giận nói: "Cho dù yêu thì cũng phải là phía đằng trai thể hiện với phía đằng gái, tại sao lại đồn ngược lại?"

"Oa Oa của chúng ta còn dùng tiền để nhận được ấn tượng của người ta?"

"Đừng kích động, đừng kích động, chuyện này không quan trọng..." Hai tay giáo sư Bạch vội vàng cầm lấy ly nước, khuyên giải: "Vấn đề cũng chưa nghiêm trọng đến vậy, không nên quyết định sớm như vậy. Nếu nghiêm khắc mà nói thì đây chỉ là chuyện tiền bạc bình thường giữa hai người mà thôi. Đơn Binh chỉ là muốn mượn Oa Oa tiền, và cô bé đồng ý cho mượn mà thôi... Chỉ là số tiền hơi lớn nhưng Oa Oa lại không quá nhạy cảm với mấy con số ấy..."

Đội trưởng đội bảo mẫu nghe thế thì cũng cảm thấy có lý, nhưng vẫn không cam lòng nói: "Chuyện mượn tiền đúng là không quan trọng, ba triệu mà thôi, cái túi nhỏ kia của Oa Oa cũng không đựng được. Nhưng quan trọng là, Oa Oa quá đơn thuần, chỉ cần liếc mắt thôi là có thể biết được tâm tư thầm kín. Người gọi là Đơn Binh kia thì không ai rõ, lỡ Oa Oa bị lừa..."

Hàn Băng không nhịn được nói chen vào: "Tính cách của anh Đơn Binh rất tốt, không đến mức không trả tiền..."

Đội trưởng đội bảo mẫu nhìn cô một cái, gõ bàn: "Tôi không nói là tiền."

Hàn Băng không biết trả lời thế nào.

"Thành thật mà nói, chuyện của hai người bọn họ, ngay cả tôi cũng không biết nói gì..."

Giáo sư Bạch cầm ly nước lên, bất đắc dĩ nói: "Thật ra, nếu coi đây là chuyển biến bệnh tự kỷ của Oa Oa giống như cô gái bình thường khi nảy sinh tình cảm thì lại là chuyện tốt."

"Oa Oa bây giờ cũng không tính là yêu sớm..."

Đội trưởng đội bảo mẫu cũng đăm chiêu, nói: "Nhưng mấu chốt là, mối tình đầu thường không có kết quả tốt..."

"Cái này cũng không chắc chắn..."

Giáo sư Bạch đành kéo mọi người trở lại chủ đề chính: "Tôi biết mọi người đều quan tâm đến Oa Oa, nhưng không cần nghĩ phức tạp như vậy. Hiện tại chúng ta có thể xác định là Oa Oa đã có khuynh hướng yêu đương, nhưng không biết tình cảm của người đàn ông kia như thế nào. Ở góc độ người bình thường đều coi như bình thường, hơn nữa chúng ta cũng không thể lấy góc nhìn của bố mẹ đi ngăn cản..."

Giáo sư Trần Lập Thanh lo lắng: "Cưỡng ép ngăn cản sẽ khiến Oa Oa buồn rồi nảy sinh tâm lý phản nghịch?"

"Đây cũng là một phương diện."

Giáo sư Bạch nói: "Mặt khác, chúng ta đều không thể trêu chọc vào hai người này..."

Mọi người xung quanh không nói gì chỉ nhìn nhau, cảm thấy lời này hơi nói quá.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại thì hình như cũng đúng...

"Vậy nên cứ thuận theo tự nhiên đi..."

Giáo sư Bạch cười nói: "Lần đầu tiên Oa Oa đập vỡ kính, xuất hiện trước mặt Đơn Binh, chúng ta đã cần suy nghĩ rồi."

"Có lẽ đây là một vấn đề phức tạp, khiến chúng ta không có cảm giác khống chế mạnh như vậy, nhưng phải thừa nhận là cho tới bây giờ, nhưng thay đổi trên người Oa Oa đều rất tốt. Đây cũng là thay đổi mà trước kia chúng ta muốn nhìn thấy nhất..."

"Nếu họ đã nảy sinh tình cảm thì chúng ta chỉ cần tôn trọng họ."

"Còn họ đã đi tới bước nào, chúng ta cũng chỉ nên theo dõi, cùng với nghiên cứu..."

"Đương nhiên, các người lo lắng cũng đúng..."

"Cho nên, bình thường để cho Oa Oa xem nhiều phim giàu triết lý nhân sinh linh tinh đi, không xem những phim thần tượng nữa..."

Những người khác nghe vậy thì nhìn nhau, cảm thấy kỳ lạ nhưng cuối cùng chỉ có thể gật đầu.

Đây là một vấn đề phức tạp, vì vậy chỉ có thể xử lý đơn giản.

Chỉ có đội trưởng đội bảo mẫu vẫn tức giận, không tình nguyện, trên mặt hiện biểu cảm bất lực khi thấy bắp cải nhà mình bỏ trốn cùng với lợn nhà người khác hết lần này tới lần khác. Một lúc lâu sau, bà ta mới tức giận đập bàn, nói: "Chuyện khác tôi không quan tâm, chúng ta có thể cho anh ta vay tiền, có thể cho luôn cũng được, không phải tôi không nuôi được Oa Oa..."

"Nhưng nếu dám lừa gạt tình cảm của Oa Oa, chắc chắn tôi sẽ cầm dao tới tìm anh ta..."

“Khụ!”

Giáo sư Bạch ho khan, lau nước trên bàn, nói: "Chuyện này sau này nói, sau này nói."

"Bây giờ quan trọng nhất vẫn là vấn đề sửa chữa mà Đơn Binh nói."

"Xem ra anh ta rất để ý chuyện này, vậy cũng không cần kéo dài nữa. Tuy rằng lúc trước ông Tô lo anh ta sẽ vì áp lực tiền bạc mà phạm tội, nhưng vì kiếm tiền cũng không dễ thức tỉnh thiên phú lừa đảo..."

"Nhóm vật liệu đầu tiên cũng đã được đặt, công tác sửa chữa có thể bắt đầu."

Tất cả mọi người nghe vậy đều nghiêm túc gật đầu đồng ý.

Giáo sư Bạch nhìn người đàn ông ngồi ở ngoài cùng, mặc đồng phục bộ phận nghiên cứu và phát triển vũ khí kiểu mới nói: "Nếu Đơn Binh vì chế tác ký sinh trùng cỡ lớn, vậy nhiệm vụ sửa chữa này sẽ do cậu lựa chọn người thích hợp hoàn thành."

"Đây là một nhiệm vụ cấp A."

"Nội dung công việc do cậu nắm bắt, chỉ cần dựa theo danh sách rồi từng bước hoàn thành là được."

"Tôi muốn nhắc nhở cậu, trong quá trình làm nhiệm vụ này, nhất định phải cẩn thận. Tôi và Bộ phận thông quan đặc biệt cùng những người khác trong tổng phòng hành chính rất hy vọng cậu có thể trong quá trình chấp hành nhiệm vụ này, xem xét bên trong tòa nhà cũ kia rốt cuộc có cái gì, mục đích sửa chữa của Đơn Binh là gì. Nhưng cậu phải nhớ rõ, nếu trong quá trình sửa chữa, nhất định phải đề phòng, thậm chí là cảnh cáo..."

“Lập tức vứt bỏ suy nghĩ nhìn trộm!"

Nhìn vẻ mặt nghiêm túc của giáo sư Bạch, vị kỹ sư phòng nghiên cứu kia lập tức đứng dậy nói:

“Rõ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận