Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 638 : Vực Sâu dòm ngó (2)

Lục Tân trầm tư.

Anh vẫn cứ cảm thấy khó mà tin nổi.

Tại sao trăng máu lại xuất hiện, đây vẫn là một chủ đề ám ảnh tất cả mọi người.

Mỗi lần có người nói về, thời đại văn minh trước tốt cỡ nào, có trật tự cỡ nào, sinh hoạt giàu có cỡ nào, ánh mặt trời rực rỡ cỡ nào, tự nhiên cũng làm một cái khác đề tài lan rộng ra. Một thế giới tốt đẹp như vậy, rốt cuộc tại sao lại trở thành dáng vẻ như hiện nay?

Tất cả mọi người đều biết, chính là bởi vì trăng máu, trăng máu đang ở trên trời.

Thế nhưng tại sao trăng máu lại xuất hiện?

Không một ai biết được.

Bây giờ, nghe ý nghĩ của nữ tiến sĩ này, không phải là bởi vì xuất hiện trăng đỏ mới dẫn tới ác niệm của con người ép vỡ thiện niệm.

Mà là bởi vì ác niệm của con người ép vỡ thiện niệm nên mới dẫn đến mặt trăng biến thành màu đỏ?

Nếu như vậy, thì có chuyện gì đã xảy ra mà khiến cho tất cả mọi người trên thế giới này lập tức thể hiện ta nhiều ác niệm như vậy?

"Bất luận chân tướng thế giới bị hủy diệt là thế nào đi nữa, thì dù sao trăng máu cũng đã xuất hiện."

"Như vậy, Vực Sâu chính là vấn đề nghiêm túc nhất mà chúng ta đối mặt."

"Giống như ở dưới ánh trăng máu, ác niệm của con người hoặc những tâm trạng tiêu cực khác có thể biến thành nguồn ô nhiễm và một phần quái vật tinh thần. Vực Sâu chính là một nơi tương đồng, có thể lý giải nó là nguồn ô nhiễm to lớn mà trước nay chưa từng có…"

Không cần Lục Tân hỏi dò, tiến sĩ An nhẹ nhàng nói tiếp: "Rất nhiều người trực quan cho rằng, nguồn ô nhiễm chính là trăng máu."

"Thế nhưng mặt trăng là không có sự sống, từ xưa tới nay cũng chưa từng có ai đo lường đến tinh thần phúc xạ ở trong ánh trăng. Vì vậy, Viện Nghiên cứu đã sớm suy đoán, có phải trăng máu chỉ là một hiện tượng tượng trưng cho đầu nguồn ô nhiễm, thực ra tất cả đầu nguồn ô nhiễm có phải đều ở chỗ khác hay không? "

Nói tới đây, cô ta gảy gảy tàn thuốc lá: "Theo sự phát hiện nhóm người có năng lực hệ Vực Sâu, vấn đề này cũng dần dần được giải đáp."

"Người có năng lực hệ Vực Sâu khá ít gặp, hơn nữa, nhóm người có năng lực này thường thường đều chịu sự chi phối rất mạnh của ác ý hoặc là có dục vọng coi thường mạng sống bản thân rất mãnh liệt. Bởi vậy lúc vừa bắt đầu tìm kiếm và phát hiện cũng không dễ dàng, rất nhiều thời điểm trực tiếp bị coi như nguồn ô nhiễm mà xử lý."

"Nhưng khi có một hai người có năng lực ổn định một chút bị phát hiện thì vấn đề này đã được giải quyết."

"Chúng ta thông qua nhóm những người có năng lực hệ Vực Sâu để xác định sự tồn tại của Vực Sâu."

Sắc mặt tiến sĩ An đứng đắn hơn một chút, nhìn về phía Lục Tân, nói:

"Ô nhiễm, hoặc là nói quái vật tinh thần mà bình thường chúng ta xử lý, thực ra có hai loại. Một loại là tự nhiên sinh ra trong đám người, không chắc chắn được một người nào sẽ bởi vì các vấn đề tâm trạng mà sụp đổ, dẫn đến tinh thần thất thường, hình thành ô nhiễm, hoặc là nói quái vật tinh thần."

"Một loại khác chính là từ trong Vực Sâu thẩm thấu đến thế giới thật này của chúng ta. . ."

Nói đến đây, vẻ mặt của cô ta đã có thể coi là nghiêm túc: "Đã xuất hiện rất nhiều kẽ nứt giữa Vực Sâu và thế giới hiện thực."

Nghe câu nói này của cô ta, Lục Tân lại nghĩ tới tổ chức thần bí Hội quê hương cũ lúc trước.

Lúc đó có một vấn đề quấy nhiễu anh và Tửu Quỷ, đó chính là những quái vật tinh thần mà bọn họ điều khiển rốt cuộc đến từ đâu?

Hiện tại, tự nhiên có được đáp án.

"Bởi vì Vực Sâu tồn tại, dẫn đến rất nhiều vấn đề trở nên phức tạp."

Lúc này tiến sĩ An đang dùng ngón tay thon dài tinh tế, nhẹ nhàng xoa trán, nói:

"Trong đó một vấn đề lớn nhất, chính là ô nhiễm gia tăng rất nhiều."

"Hơn nữa, không chỉ là ô nhiễm bình thường, bên trong Vực Sâu còn có thể có một số quái vật tinh thần. . ."

"Nói ví dụ như loại lúc nãy hai người các cậu vừa gặp phải kia."

"Chúng nó vốn là chỉ có thể nằm ở trong Vực Sâu thì sẽ chỉ tương đương với ác mộng, mà không xuất hiện ở hiện thực."

"Nhưng khi lực lượng của Vực Sâu càng ngày càng mạnh, chúng nó đã đi từ tầng dưới cùng của thế giới tinh thần ra tới tầng ngoài, thậm chí là hiện thực. . ."

"Cậu có thể hiểu như vậy. . ."

Cô ta từ từ nói, hơi hơi dừng lại một chút, dường như là đang suy nghĩ làm thế nào để Lục Tân dễ hiểu hơn:

"Thế giới hiện thực và Vực Sâu vốn bao trùm lẫn nhau, đan xen lẫn nhau."

"Trước đây, giữa hai thế giới có một bức tường vô hình, bức tường này rất rắn chắc, ngẫu nhiên có một chút vết nứt, những thứ lọt qua khe nứt ấy cũng không đáng sợ như vậy. Thế nhưng, khi kẽ nứt trên bức tường này càng ngày càng nhiều, càng lúc càng lớn thì càng đáng sợ."

Lục Tân vội vàng gật đầu một cái.

Kẽ nứt càng ngày càng nhiều thì tất nhiên những thứ tiến vào thế giới hiện thực cũng càng ngày càng nhiều

Đồng thời, càng ngày càng đáng sợ.

Thân là nhân viên xử lý ô nhiễm đặc thù, anh càng chuyên nghiệp hơn mà nghĩ đến một vấn đề.

Cái này chẳng phải là tương đương với việc bản thân mình đang làm sạch một cái ao, xử lý nước trong cái ao này trở nên trong sạch, nhưng ở chỗ tiếp từ nối với cái ao bên cạnh đã xuất hiện lỗ hổng, có dòng nước dơ bẩn liên tục chảy vào. Vậy thì công việc rửa sạch của mình đến lúc nào mới kết thúc đây?

"Theo kẽ nứt càng ngày càng nhiều, không thể nghi ngờ là quái vật tinh thần và sự ô nhiễm xâm nhập vào thế giới hiện thực sẽ càng ngày càng đáng sợ."

Nữ nghiên cứu viên chợt nhìn về phía Lục Tân, nói: "Nhưng cậu đã từng nghĩ đến nghĩ đến chưa, điều đáng sợ nhất chính là cái gì?"

Lục Tân hơi nghiêng đầu, chợt nghĩ đến một khả năng.

Sắc mặt của anh lập tức trở nên sửng sốt. Tiến sĩ An gật gật đầu: "Đúng, đáng sợ nhất không phải sẽ có bao nhiêu kẽ nứt xuất hiện. Mà là, từ đặc tính áp lực mà nói, nếu như áp lực trong Vực Sâu không được cắt giảm. Vậy thì, sau khi kẽ nứt thứ nhất xuất hiện, kẽ nứt chỉ có thể càng ngày càng nhiều, lỗ hổng càng lúc càng lớn."

"Giống như con đê dài hàng ngàn dặm sập do tổ kiến."

"Cũng không ai biết, có phải bức "tường" ngăn này, một ngày nào đó sẽ bỗng nhiên hoàn toàn tan vỡ hay không…"

Cô ta nói đến chỗ này thì sắc mặt cũng trở nên nghiêm nghị.

"Khi bức tường này hoàn toàn đổ nát, lúc Vực Sâu hoàn toàn ô nhiễm hiện thực…"

"Thế giới này của chúng ta sẽ trở nên như thế nào?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận