Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1139: Năm loại ký sinh trùng (2)

Lục Tân đi tới trước cửa rồi đứng lại. Anh quay đầu nhìn về phía cửa phòng, sau đó chậm rãi vươn tay ra.

Két!

Cửa phòng bị mở ra, giống như các phòng khác đều không khóa.

Lục Tân đứng ở cửa chờ gió lạnh trong phòng lướt qua thân thể mình, mới chậm rãi bước vào.

Bàn tay mò mẫm trên tường, đầu ngón tay anh lướt qua vật có dạng hạt, giống như đang sống. Khi tiếp xúc, đầu ngón tay hơi căng thẳng, thậm chí vì bị anh vuốt ve mà xuất hiện sinh mệnh cũng xúc động và run rẩy...

Sau đó Lục Tân sờ được công tắc đèn, nhẹ nhàng ấn.

"Tách..."

Trong nháy mắt ánh đèn chiếu sáng toàn bộ căn phòng, thậm chí còn hơi chói mắt.

Trong nháy mắt, ánh đèn tràn ngập toàn bộ căn phòng, cảm giác chật chội lập tức như thủy triều rút đi.

Loài vật này chạy rất nhanh, ánh đèn cũng không đuổi kịp.

Vì vậy, khi đèn sáng, Lục Tân cũng chỉ kịp nhìn cách bài trí trong phòng.

Mới nhìn thì nó cũng chỉ là một căn phòng rất bình thường, có sofa cũ kỹ, ti vi lỗi thời, thảm dệt hoa văn u ám, còn có một chút hồi ức chỉ thuộc về một ông lão ở bên trong, tay vịn bị vuốt nhiều nên bóng loáng, toàn bộ đều là ghế gỗ cổ xưa.

Trên ghế gỗ không có ai, nhưng có một chiếc đồng hồ cát, lặng lẽ nằm trên ghế.

Đồng hồ cát thậm chí còn hơi run rẩy, giống như trước khi bật đèn, có ai đó ngồi ở chỗ này, nhẹ nhàng chơi đùa.

"Hóa ra thật sự ở chỗ này..."

Lục Tân ngạc nhiên, đi tới cầm đồng hồ cát.

Mới nhìn thì là một cái đồng hồ cát thủy tinh bình thường, chỉ là cát trắng bên trong rất ít, có thể nhìn thấy đáy.

Anh lắc nhẹ, nó phát ra tiếng xào xạc rất nhỏ.

"Thật kỳ lạ..."

Lục Tân nghĩ.

Rõ ràng người thanh niên cầm đồng hồ cát kia, vừa mới bị phát hiện đã ném nó đi trong lúc chiến đấu cùng mình.

Hơn nữa nơi chiến đấu với mình cũng nằm trong ba con đường do đội hỗ trợ của Thanh Cảng phong tỏa.

Nhưng trong trí nhớ của anh, mười mấy năm trước đã cướp đồng hồ cát từ tay thanh niên kia thật sự ở trong căn phòng này.

Ký ức đôi khi không khác ảo giác là mấy, vì đều không thể xác định thật giả.

Nhưng sự tồn tại của đồng hồ cát này như đang nói cho anh biết, chuyện trong trí nhớ, đều là sự thật.

Một chuyện rất bình thường, nhưng logic vặn vẹo, thời gian sai vị trí nên cho người ta cảm giác rất quái dị.

......

Lục Tân vừa cầm chiếc đồng hồ cát vừa suy nghĩ, xoay người ra cửa.

Trước khi đi ra khỏi phòng này, ngón tay định ấn vào nút công tắc đèn của anh hơi dừng lại.

Sau đó anh quay đầu hướng về phòng không cười nói: "Tôi lấy nhé."

Nói xong, nhẹ nhàng tắt điện.

Căn phòng lập tức trở nên tối tăm, mắt không kịp thích ứng.

Vì vậy, không biết có phải hoa mắt hay không, Lục Tân nhìn thấy một bóng người ngồi trên ghế.

Ngồi trong bóng tối, lặng lẽ nhìn mình.

"Vậy, chính chiếc đồng hồ cát này mới là chủ mưu của sự kiện ô nhiễm lần này?"

Lục Tân cầm đồng hồ cát, vừa nghĩ, vừa chậm rãi lên lầu.

Anh nhớ rõ, người thanh niên mặc quần áo đen khi đánh nhau với mình luôn nắm chặt đồng hồ cát này trong tay.

Cho dù tư duy bị ảnh hưởng, hay chỉ là hoán đổi tinh thần thể khác trong thành phố, thậm chí là khi giúp mình tìm lại ký ức, trong tay người đó đều nắm chặt đồng hồ cát này, khi năng lực tiêu hao, cũng là nhờ cát trắng bên trong đồng hồ cát này.

Như vậy, đây chắc chắn là một sản phẩm ký sinh trùng lợi hại.

Có vẻ như, tổ chức càng lớn thì càng thích sử dụng các sản phẩm ký sinh trùng để làm mọi thứ.

Điều này có thể là do ký sinh trùng có khả năng có thể kiểm soát ổn định hơn con người ở một mức độ nào đó?

Nếu đã tìm được đồng hồ cát, vậy mình chắc chắn phải giao cho Thanh Cảng.

Đây là chuyên môn và kiến thức của một nhân viên làm sạch ô nhiễm đặc biệt.

Tuy nhiên, anh có thể nộp nó muộn hơn một chút.

Khi trở lại lầu, Lục Tân về phòng của mình.

Anh đổ mấy thứ trong túi màu đen ra, tháo kính mắt xuống, đặt chiếc đồng hồ cát cùng lá bài Joker, khối rubik cấp 12, mặt nạ 6 cảm xúc... một chỗ, sau đó cẩn thận xem xét mấy thứ kỳ quái này.

Hình như sắp gom đủ bảy cấp độ ký sinh trùng đặc thù…

Kính mắt là do lúc trước giáo sư Bạch muốn mình ổn định hơn để tiến vào giai đoạn thứ hai, rút ra từ bức tranh "Ngắm Trăng Máu" một lực lượng tinh thần nhất định, rồi trải qua nghịch chuyển để chế tạo ra. Về cơ bản, nó thuộc về "sự nhầm lẫn" trong mười ba lực lượng tinh thần.

Công dụng của nó là làm ổn định cảm xúc, thuộc về cấp độ cảm xúc.

Khối Rubik cấp mười hai có thể giúp biến thành một loại đặc tính khác trong thời gian ngắn, thuộc về cấp độ cảm giác.

Lá bài poker có thể để cho mình mượn một vài quy tắc của Vực Sâu, cái này là thuộc về... cấp độ bản năng?

Dù sao Vực Sâu đan xen với lòng người, là thuộc về bản năng.

Còn đồng hồ cát ký ức, rõ ràng là thuộc về cấp độ ký ức.

Nhưng kỳ lạ nhất là nó có tác dụng cho phép người ta thực hiện các loại năng lực khác nhau.

Nó sẽ mang khuôn mặt của mình rồi thay đổi nhận thức của người khác về bản thân bằng cách bóp méo nhận thức, có nghĩa là, khả năng của nó thuộc về bảy cấp độ "nhận thức".

Như vậy, hiện tại anh đã có năm trong bảy cấp độ.

Còn thiếu hai thứ nữa...

Ham muốn và bản thân.

Dục vọng thì dễ giải quyết, trong tay Tửu Quỷ có một ký sinh vật tương tự, có thể mượn thử.

Nói như vậy, về bản chất, anh chỉ còn thiếu một món: ký sinh trùng bản thân.

Tìm nó ở đâu?

Lục Tân ngồi ở nhà cũ, khó khăn suy nghĩ về vấn đề này.

"Reng reng ..."

Cũng vào lúc này, tiếng chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, giọng Hàn Băng vang lên: "Đơn Binh, xảy ra chuyện rồi..."

Lục Tân ngạc nhiên hỏi: "Chuyện gì?"

"Là Oa Oa..."

Hàn Băng lo lắng nói: "Oa Oa nổi giận rồi..."

"Cô bé... đang đến Đặc Thanh bộ yêu cầu trả thù lao cho nhiệm vụ của cô bé..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận