Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1002: Đây mới là quyền hạn (1)

Thân thủ của Bích Hổ mạnh mẽ dị thường, mà lòng can đảm cũng lớn lạ thường.

Nếu như lúc bình thường, Lục Tân kêu gã xông vào đám người điên cuồng như vậy, chưa chắc gã đã dám. Nhưng hiện tại, gã tràn đầy tự tin.

Nghe được lời nói của Lục Tân, gã lập tức lớn tiếng đáp lại, rồi lao đến bên cửa sổ, trực tiếp chui qua khe hở chỉ chừng hai mươi xăng-ti-mét, sau đó men theo bức tường, nhanh chóng lao xuống phía dưới tòa nhà và leo về phía xe đạp nữ đó.

"Ào ào ào..."

Hành động của gã lập tức thu hút sự chú ý của không ít người trên đường phố và thành công chuyển hướng sự chú ý của đám đông điên cuồng.

Trong chốc lát, có người nhảy lên cao bắt Bích Hổ, có người giẫm lên vai người khác rồi nhảy tới bắt gã, có người cơ trí hơn trực tiếp tính toán đường đi mà Bích Hổ sẽ lao xuống, lũ lượt vọt tới như ong vỡ tổ, đợi Bích Hổ xuống phía dưới.

Phải nói rằng người còn chưa đón được, Bích Hổ đã ngăn được bọn họ lao lên lầu một cách hiệu quả.

Đầu tiên là làm bộ lao sang trái, thu hút sự chú ý của đám đông sang bên trái, sau đó Bích Hổ bất ngờ lao sang phải và chạy đến bên chiếc xe đạp nữ, kéo Mê Tàng nhảy đạp lên đầu nhốn nháo của đám đông điên cuồng, nhanh chóng lao thẳng đến vách tường.

Mê Tàng vừa bị kẹt giữa hai nhóm người, đã sợ đến run lẩy bẩy.

Lúc này đi theo Bích Hổ, bị đám đông điên cuồng để mắt tới, càng sợ vỡ mật, xúc tu quấn chặt lấy người Bích Hổ.

Điều này ngược lại giúp nó không bị rơi khỏi người Bích Hổ.

Nhìn thấy Bích Hổ bò nhanh về phía văn phòng, trên mặt Lục Tân lộ ra vẻ vui mừng.

Cũng chính vào lúc này, bên ngoài hành lang vang lên tiếng ồn ào, đám người điên cuồng đã xông tới tầng này, đồng thời nhanh chóng tìm đến văn phòng nơi họ đang ở, tiếng động cực lớn giống như sóng triều truyền vào hành lang.

"Tôi qua đó trước."

Hồng Xà quay đầu nhìn Lục Tân, không dám hỏi anh, lại quay đầu nhìn Hàn Băng, mặt lộ vẻ dứt khoát.

Hàn Băng cũng hơi căng thẳng, gật đầu và nói: "Nhất định phải cẩn thận đó, cô Hồng Xà..."

Hồng Xà gật đầu, vẻ mặt uy nghiêm kiên quyết, hít một hơi thật sâu rồi sải bước đi về phía hành lang.

Ngẩng đầu nhìn đi, lập tức thấy một đám đông đang trào dâng, gần giống như xếp chồng lên nhau, đang lao về phía trước.

Không ai không cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với sự tấn công của đám người điên cuồng này, tuy họ chỉ là những người bình thường, nhưng trong trạng thái điên cuồng này, sức mạnh tinh thần dao động mạnh mẽ đan xen vào nhau, đã ở cấp độ tinh thần, đủ gây nên ảnh hưởng đáng sợ đối với người có năng lực.

Thế nhưng, đối mặt với đám người ngày, Hồng Xà lại hít thở sâu và bất ngờ sải bước lao về phía họ.

Hai bên càng lúc càng tiến lại gần, gần như nhìn thấy vẻ điên cuồng trên mặt lẫn nhau, cũng như tia máu đỏ ngầu trong mắt...

"Bách..."

Sau đó, ngay khi họ sắp va chạm, cơ thể Hồng Xà đột nhiên mềm nhũn, trực tiếp tê liệt ngã xuống đất, một tay vỗ nhẹ xuống đất, một tay vuốt ve hai chân của đám người đang lao tới trước mặt, gào khóc:

"Đồ cặn bã, anh đã quên em rồi sao..."

Tiếng khóc đột ngột gần như dập tắt tiếng ồn ào trong hành lang này.

"Ơ…"

Tất cả đám người ùa tới, bị Hồng Xà chạm vào, lại tiếp xúc thân thể với nhau, não bộ nhất thời trống rỗng.

Tiếng khóc của Hồng Xà dường như đã xâm chiếm tâm trí họ ở một mức độ nào đó và làm thay đổi tư duy nhận thức của bọn họ.

Con ngươi khẽ mở, sau đó lại chậm rãi tập trung, bối rối nhìn Hồng Xà.

Trong quá trình này, bọn họ thậm chí còn dùng sức trụ vững hai chân, ngăn lại người phía sau để không ép về phía cô ấy và đụng phải cô ấy.

Như thể trong tiềm thức, đã bắt đầu cảm thấy đau lòng...

"Một ngày vợ chồng trăm ngày ân nghĩa mà..."

Hồng Xà khóc không ngừng, tiếng kêu rên khiến người ta chua xót: "Anh rõ ràng từng nói yêu nhiều em như vậy. Anh từng thề rằng chết cũng sẽ không để em chịu chút tủi thân. Nhưng giờ đây thấy nhiều người xông tới đánh em như vậy, anh thậm chí còn không thèm đếm xỉa tới em?"

"Trên thế giới này còn có tình yêu đích thực sao?"

Từng tiếng kêu rên nhất thời khiến cho những người này càng thêm bối rối, thậm chí còn mang theo chút ngạc nhiên.

Bối rối là vì, mình đã có vợ?

Ngạc nhiên là vì, ồ, trông cũng khá xinh đẹp...

Cuộc tranh luận triết học về việc liệu trên thế giới này có tình yêu đích thực hay không đột nhiên khiến nhiều người choáng ngợp.

Đây là một câu hỏi đã định sẵn không có lời giải đáp, nhưng cũng không khỏi khiến vô số người bỗng chốc đỏ cả hốc mắt.

Trước đó họ chỉ đỏ mắt, bây giờ là đỏ cả hốc mắt.

Ào ào ào...

Rất nhiều người quay đầu lại, mang theo sự căm giận không gì sánh được, từ phía sau đẩy người xông lên: "Các người dám đánh vợ tôi?"

Góc mà Hồng Xà lựa chọn rất thích hợp, đúng ngay vị trí gần nửa hành lang này.

Sau khi lòng bàn tay cô ấy tiếp xúc với số lượng lớn người, thì lập tức có “ông xã” ở gần nửa hành lang giúp cô ấy đánh lộn.

Mà những người lao lên từ phía dưới, phải rẽ vào một góc thì mới có thể chính thức đi vào hành lang.

Do đó, rất dễ hình thành thế cục nửa hành lang đối đầu với nửa hành lang.

Những người theo bản năng muốn lao lên làm tổn thương nhóm người Lục Tân nhanh chóng xô xát với những gã đàn ông cặn bã.

Cho dù trong khoảng thời gian ngắn không phân được kẻ thắng người thua, nhưng vì xô xát té ngã, một trở lực vững chắc cũng được hình thành, ngăn không cho người khác tiếp cận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận