Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 868: Oa Oa học thói xấu (2)

Sau khi rời khỏi phòng họp, anh rời khỏi Bộ phận thông quan đặc biệt cùng với Trần Tinh và Hàn Băng.

Tới cổng sân, anh bước lên một chiếc xe đã được chuẩn bị từ sớm, đi theo con đường đã đi trước đó, phóng xe về phía biệt thự phía sau.

Mặc dù Oa Oa đã có những thay đổi rõ rệt, nhưng cô bé vẫn sống ở một nơi yên tĩnh và hẻo lánh này.

Theo thường lệ vẫn là đến biệt thự, xuống xe, sau đó chào hỏi nhân viên đội phục vụ. Người bình thường muốn gặp Oa Oa thì phức tạp hơn nhiều, nhưng đối với Lục Tân thì đã được đơn giản hóa đến cực điểm. Chỉ có điều, Lục Tân cảm thấy có chút không giống với lần trước đến đây, lần này đội phục vụ dành riêng cho Oa Oa đều lộ ra ánh mắt phức tạp và kỳ quái khó hiểu khi nhìn thấy anh.

Thậm chí còn có người âm thầm “hừ” sau lưng anh.

Điều này khiến Lục Tân có chút bất mãn.

Tôi đã làm gì mà lại khiến các người tức giận như vậy?

Bước vào tòa nhà nhỏ sạch sẽ thậm chí có hơi đơn điệu, Lục Tân vừa leo lên cầu thang, đột nhiên cả người khẽ giật mình.

Có một sự thay đổi sẽ không bao giờ xảy ra lúc bình thường, đã xuất hiện trong tòa nhà nhỏ này.

Khi vừa đến gần tầng ba của biệt thự nơi Oa Oa đang ở, anh láng máng nghe thấy một giọng hát:

"A..."

"Hãy để chúng tôi làm bạn với thế giới và sống không gò bó."

"Cưỡi ngựa phi nước đại, cùng hưởng thụ sự phồn hoa của thế giới..."

Lục Tân hoàn toàn đơ ra, lặng lẽ đẩy cửa tầng ba ra, nhìn thấy Oa Oa đang yên lặng ngồi trước ti vi, trên người vẫn đang mặc đồ bộ quần dài màu đen. Lần này, trên ti vi không có quảng cáo, mà đang chiếu một bộ phim cổ trang thời đại văn minh, Oa Oa ngồi xếp bằng, bên cạnh chất một đống đĩa phim đủ các loại. Cô bé đang nghiêng đầu, không hề có chút phản ứng.

... Ngủ quên rồi!

Lục Tân vô thức đi chậm lại, lặng lẽ bước đến bên cạnh Oa Oa.

Chỉ thấy trong đống đĩa phim bên cạnh cô bé, phần lớn đều có bìa nam nữ, hoặc là biểu cảm rơi lệ, hoặc là hình ảnh ôm hôn, một số còn là phim nước ngoài, tên đều là "tình yêu sinh tử", "tình yêu", "người ma" gì đó các loại.

"Cái quái gì đây..."

Lục Tân thực sự có hơi ngạc nhiên, nhàn rỗi không có việc gì thì xem quảng cáo thì tốt biết bao.

Xem những thứ này, không sợ học hư sao?

Đang miên man suy nghĩ, đột nhiên cảm giác được một đôi tay nhỏ bé ôm lấy eo mình, anh hơi cúi đầu, thì thấy Oa Oa đã thức dậy.

Cô bé ngước nhìn mình với một nụ cười lặng lẽ, đôi mắt khẽ nheo lại.

Nhìn thấy dáng vẻ mong đợi của cô bé, vẻ mặt Lục Tân lập tức trở nên kỳ lạ: "Em đang học theo Tử Vi sao?"

Oa Oa phản ứng lại, liếc nhìn ti vi, rồi lại quay sang nhìn Lục Tân và nâng cằm lên.

Lục Tân sửng sốt: "Em quả nhiên đã học thói xấu mà..."

Trong lúc vội vàng quay đầu nhìn đi, muốn tìm những nhân viên phục vụ đó và tố cáo họ với cấp trên.

Nhưng khi vừa quay đầu lại, anh đã thấy rất nhiều nhân viên phục vụ đang nhìn trộm mình qua khe cửa.

Đối mặt với ánh mắt của họ, Lục Tân cảm thấy chột dạ...

Nghĩ đến nhiệm vụ của mình, Lục Tân ngồi xuống bên cạnh Oa Oa, suy nghĩ nên mở lời với cô bé thế nào.

Oa Oa không biết Lục Tân muốn nói gì, nhưng thấy anh rất nghiêm túc, hơi lo lắng mở to hai mắt.

Một lúc lâu sau, Lục Tân mới nhẹ nhàng thở ra, ngẩng đầu nói với Oa Oa: "Lấy cho anh ly nước đi."

Oa Oa ngẩn ra một lúc, mù mịt đứng dậy, nhìn trong phòng một lúc, rồi đi đến bên cạnh máy lọc nước, vụng về vén chiếc nút bên cạnh, sau đó rót nửa ly nước, mang đến cho Lục Tân trong ánh mắt kinh ngạc của đội phục vụ đang ở ngoài cửa.

Lục Tân nhìn Oa Oa với vẻ hài lòng và nghĩ thầm: "Thì ra cô bé thực sự đã khác..."

Uống ly nước làm trơn cổ họng.

Lục Tân chậm rãi lựa lời nói với Oa Oa: "Nếu được lựa chọn, em muốn sống cuộc sống như thế nào trong tương lai?"

Oa Oa cẩn thận lắng nghe, cô bé dường như nghe hiểu, mặt lộ ra nụ cười lặng lẽ.

Nhẹ nhàng giơ tay chỉ vào Lục Tân.

"Anh sao?"

Lục Tân nhìn cô bé, không nhịn được cười: "Anh không thể cùng em cưỡi ngựa phi nước đại, cùng hưởng thụ sự phồn hoa của thế giới được..."

"Bởi vì anh không biết cưỡi ngựa..."

Lúng túng.

Sau khi Lục Tân nói ra mấy lời cười đùa này, anh đột nhiên thấy rằng hiệu quả không giống với những gì mình nghĩ.

Anh cảm thấy lời nói đùa của mình khá vui, nhưng không ngờ vừa nói xong, cửa phòng Oa Oa đột nhiên rung lên, ngoài cửa dường như có nhân viên của đội phục vụ đang tức giận tột độ, muốn lao vào đánh mình một trận.

Oa Oa đối diện thoạt nhìn cũng có chút sợ hãi, một lúc sau mới nghiêng đầu nghĩ lại, mơ hồ hiểu ra điều gì đó.

Sau đó cô bé khẽ nở nụ cười với Lục Tân.

Chỉ là Lục Tân cũng có chút không phân rõ, đây là cười lễ phép, hay là nắm bắt được điểm cười trong lời nói của mình?

Làm như vậy dường như không hiệu quả.

Thực ra, Lục Tân vẫn luôn hiểu được sự bịn rịn không muốn rời của Oa Oa đối với mình, bây giờ biểu hiện ra càng rõ ràng hơn.

Bảo Oa Oa đồng ý chuyện này dường như vô cùng dễ dàng.

Anh rất chắc rằng nếu mình mở lời, Oa Oa hẳn sẽ không từ chối.

Nhưng làm thế nào để cô bé hiểu trước mới đồng ý sau, lại là một chuyện dường như rất phức tạp.

Sau khi ngồi một lúc, nhìn thấy mấy cái đĩa phim chất đống bên cạnh Oa Oa, kỳ thực trong lòng anh cũng hiểu được. Đây là do Oa Oa đã chịu ra mặt, nên cô bé đang học tập?

Bởi vì cô bé tỏ ra ham học hỏi điều gì đó, nên nhân viên đội phục vụ mới tìm cho cô nhiều đĩa phim như vậy, coi như nội dung buổi học đầu tiên cho cô bé chính thức học tập sao?

Sau khi cân nhắc nhiều yếu tố trong lòng, anh dần có chủ kiến.

"Đợi anh một lát trước."

Anh nói với Oa Oa, sau đó đi ra ngoài, đi xuống lầu, gọi điện cho Trần Tinh, nói: "Tôi muốn dẫn Oa Oa đi làm một chuyện."

Trần Tinh có chút bất ngờ: "Sao hả?"

Lục Tân nói: "Một chuyện tôi vẫn luôn nghĩ đến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận