Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1196: Điện thoại của mẹ (1)

Đối mặt với con quái vật đang bị trọng thương tinh thần thể, mà Lục Tân lại đem đến để cho mình ký kết khế ước thân thiện, Hạ Trùng cự tuyệt.

Ký kết khế ước cái gì cơ chứ?

Mỗi một sinh vật được lựa chọn để ký kết khế ước, đều phải được điều tra đầy đủ.

Cần phải cân nhắc xem lực lượng tinh thần của nó thuộc vào đẳng cấp cao hay thấp, cũng phải cân nhắc xem đối với hiện thực, thì năng lực của nó đem đến ảnh hưởng gì.

Cần phải cân nhắc tính cách hiền lành của nó, cùng với khả năng sẽ cắn trả…

Nào có ai cứ thế kéo chân một con quái vật tinh thần chạy đến, trực tiếp ném trước mặt rồi nói muốn ký kết khế ước?

Mặt khác, vì sao mà, thoạt nhìn, anh đơn binh thu thập nó một cách nhẹ nhàng như vậy?

Sức mạnh tinh thần đáng sợ như thủy triều vừa dâng lên trong một khoảng thời gian ngắn ngủi kia, đến cuối cùng là thuộc cái cấp độ nào?

“Á?”

Lục Tân không hề nghĩ tới, thế mà Hạ Trùng sẽ từ chối.

Nhìn xem bộ dáng nghiêm túc của cô ta, thậm chí còn có chút hoảng sợ cùng tức giận, lập tức dâng lên chút khó xử.

Không phải khi nãy đã thảo luận rất rõ ràng hay sao?

Muốn điều tra ra cánh cửa Địa Ngục, thì phải tiến vào tòa nhà cao tầng của Hỏa Chủng.

Mà muốn đi vào tòa nhà cao tầng của Hỏa Chủng, thì cũng phải giải quyết con quái vật tinh thần ở bên ngoài này…

Điều đáng chú ý, cách giải quyết này không phải là giết chết nó, hoặc là vòng qua nó là được, mà còn phải cân nhắc đến việc không thể kinh động đến Hỏa Chủng ở trong hiện thực, cùng với việc có thể tùy lúc rút lui, thì việc tốt nhất là đem nó để ở đây, làm nội ứng cho phe mình, tùy thời điểm mà có thể sai bảo…

Việc tùy thời điểm mà sai bảo có lẽ là việc khó nhất.

Cho dù là bản thân Lục Tân, anh cũng không thể xác định xem con quái vật mà trước mắt mình đang thấy đã được thu phục kia, trong nháy mắt có thể làm phản không.

Mà chính bản thân anh cũng không có năng lực ký kết khế ước…

Nghĩ như vậy, anh hơi lắc đầu, có chút không quá hết hy vọng, lại nhớ tới lời dặn dò của Thủ Thuật Đao trước khi mình xuất phát, cẩn thận nhìn Hạ Trùng nói: "Vừa rồi tôi đã xác nhận, nó quả thật là loại sinh vật tinh thần rất thân thiện. Cô tin tưởng vào chuyên môn của tôi, sau khi ký kết khế ước, nó nhất định sẽ không cắn trả lại cô... Miễn là tôi có thể nhìn thấy nó, nó chắc chắn sẽ không.”

"Mặt khác..."

Vừa nói, vừa thể hiện ra biểu tình nghiêm túc: "Cô thử ngẫm lại nhiệm vụ của chúng ta."

"Cánh cửa Địa Ngục cũng sắp mở ra, ai biết có thể kiếm được một trăm triệu trước khi cánh cửa Địa Ngục kia được mở ra hay không..."

“Không đúng, sao có thể tra được chân tướng của chúng nó?”

Hạ Trùng nghe Lục Tân nói, biểu cảm dần dần trở nên nghiêm túc.

Mơ hồ, Lục Tân nhìn thấy một loại nước trong nồi sủi bọt, đem hình ảnh chưa mở ra.

"Có hy vọng..."

Tinh thần vui vẻ, trên mặt cũng tỏ ra chút tận tình, thở dài nói:

"Mặt khác, loại sinh vật tinh thần thân thiện mà rất lợi hại này, vẫn rất khó bắt được."

"Nếu như người có năng lực hệ khế ước các cô, cần cùng sinh vật có tinh thần cường đại ký kết khế ước, mới có thể tăng lên thực lực."

“Như vậy, nói không chừng cô vừa trở về, có thể từ điều tra viên trung cấp, thăng lên cao cấp?”

"A!"

Cô bé Hạ Trùng mập mạp rõ ràng run lên một chút, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Lục Tân.

Im lặng một thời gian dài, sau đó cô ta mới nói: "Nó có thực sự thân thiện không?"

"Cực kỳ thân thiện."

Lục Tân lập tức cam đoan, còn nhẹ nhàng đá một cái, nói: “Cô xem, cũng không cử động gì.”

Con quái vật tinh thần trên mặt đất, trên da mơ hồ xuất hiện một con mắt, cẩn thận híp lại.

Nhìn Lục Tân một cái, lập tức liền nhìn thấy bên cạnh người thanh niên vô hại này là một cô bé đang ngồi xổm, trên môi nở một nụ cười quái dị, cũng nhìn thấy bóng đen cao lớn bên cạnh anh, còn nhìn thấy mấy tiểu quái vật nở nụ cười dữ tợn vẫn chưa thỏa mãn nhìn nó.

Nhất thời run rẩy một chút, lại bất động.

Thân thể cố hết sức giãn ra, thể hiện một mặt thân thiện.

Hạ Trùng chậm rãi đứng lên, nhìn Lục Tân bên cạnh, lại nhìn quái vật tinh thần nằm trên mặt đất.

Dần dần, trên khuôn mặt nhỏ lộ ra thần sắc kiên nghị.

Ba phút sau, Hạ Trùng hoàn thành khế ước ký kết với con quái vật tinh thần này.

Lục Tân với tư cách là nhân chứng, quan sát toàn bộ quá trình ký kết khế ước của Hạ Trùng một cách kỹ càng.

Chỉ thấy hết thảy quá trình, tựa hồ đều rất đơn giản.

Hạ Trùng lấy máu tươi từ trên đùi mình, bôi một ít máu tươi, lau lên người con quái vật tinh thần này.

Sau đó lại chủ động buông bỏ lực lượng bảo hộ tinh thần của bản thân, để mặc cho con quái vật tinh thần này ô nhiễm chính bản thân mình.

Nhưng điều kỳ lạ ở chỗ, tuy loại ô nhiễm này không được khống chế, nhưng nó cũng không la tràn vô hạn.

Sau khi bị ô nhiễm một phần, cô ta dừng quá trình ô nhiễm lại, kiểm soát nó.

Trong tầm mắt Lục Tân, thậm chí có thể nhìn thấy sâu trong đồng tử Hạ Trùng đang không ngừng chuyển đổi hình ảnh, giống như trong mắt có một quyển truyện tranh, quyển truyện tranh này nhanh chóng lật trang, trên mỗi một trang đều có một con quái vật có hình dạng khác nhau.

Sau khi lật mấy trang liên tục, cuối cùng xuất hiện bộ dáng của con quái vật tinh thần này.

Hạ Trùng tựa hồ còn chưa yên tâm, không ngừng khép lại mở ra, nhiều lần xác định con quái vật này quả thật ở đó.

"Hoàn thành."

Hạ Trùng liếc mắt nhìn con quái vật tinh thần này một cái, hơi nhắm mắt cảm thụ một chút, hướng Lục Tân nói.

Con quái vật tinh thần trên mặt đất cũng ngồi dậy, sắc mặt có chút mê mang ngẩng đầu nhìn Hạ Trùng một cái, sau đó lại nhanh chóng cúi đầu.

"Vậy là tốt rồi."

Lục Tân cười quay đầu, nhìn về phía tòa nhà Hỏa Chủng, nói: "Hiện tại chúng ta có thể đi vào rồi chứ?”

Vừa nói, vừa vươn bàn tay về phía Hạ Trùng, lá bài poker màu đen lại nhét vào trong túi của mình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận