Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 376: Vật phẩm mấu chốt (1)

“Có phải cảm thấy không giống với giai đoạn hai trong tưởng tượng của cậu hay không?”

Giáo sư Bạch giống như nhìn ra sự do dự cùng mê mang trong lòng của Lục Tân, sau khi cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, nhanh chóng giải thích:

“Thật ra giai đoạn thứ 2 chỉ là một khái niệm, bản chất của nó là sự tăng cường cùng ổn định người có năng lực.”

“Thông thường mà nói, tăng cường người có năng lực yêu cầu công tác chuẩn bị rất phức tạp, bao gồm phụ đạo tâm lý, kiểm tra năng lực, tính toán mô hình lượng cấp tinh thần, đáng giá nguy hiểm vân vân, trước khi tiến hành giai đoạn 2 lại cần một loạt cải tạo giải phẫu với người có năng lực.”

“Trong quá trình giải phẫu, bao gồm tiến vào khoang bồi dưỡng, mượn dịch bồi dưỡng cùng bộ khuếch đại sức mạnh tinh thần tiến hành tăng cường, cùng với kiên cố mạch thần kinh, kích thích các khu vực riêng của vỏ não cùng gia tăng hoạt động tuyến yên của não, vân vân... Mọi mục đích đều là vì làm cho người có năng lực có sức mạnh tinh thần càng cường đại hơn, cũng có thể thừa nhận sức mạnh tinh thần cường đại, bảo trì ổn định của mình, tránh để cho mất khống chế.”

Nghe giáo sư Bạch nói, Lục Tân cũng không nhịn được gật đầu.

Anh không thể không thừa nhận, giáo sư Bạch miêu tả mới phù hợp với “giai đoạn thứ 2” trong tưởng tượng.

Nằm ở trên giường, bị một nhóm người cầm dao rạch vẽ các thứ…

Tuy rằng, trong lòng anh còn có chút mâu thuẫn với cảnh tượng này.

“Nhưng cậu thì khác.”

Ở giữa mỗi câu nói của giáo sư Bạch, chỉ để lại một khoảng tạm dừng rất nhỏ, để cho Lục Tân tiêu hóa, sau đó mới nói tiếp: “Chính cậu cũng có lượng cấp tinh thần cực cao, cho nên không cần tăng cường, đối với cậu mà nói, làm cho cậu bảo trì ổn định, chính là mấu chốt của giai đoạn 2.”

“Cho nên, kế hoạch tăng cường giai đoạn 2 của cậu, tôi đã làm một số điều chỉnh, cắt giảm quá trình không cần thiết.”

Khi nói những lời này, giáo sư Bạch thản nhiên nhìn Lục Tân, một đôi mắt của người thường lại như thể có thể nhìn thấu tất cả:

“Tôi sẽ hỏi cậu mấy vấn đề sau đây, cậu chỉ cần gật đầu hoặc lắc đầu.”

Lục Tân ngẩng đầu nhìn về phía giáo sư Bạch, giống như có sự ăn ý lặng lẽ xuất hiện ở giữa hai người.

“Thứ nhất, đối với cậu mà nói, khi thi triển năng lực, bối rối lớn nhất có ảnh hưởng đến phương diện cảm xúc nào không?”

Đối với câu hỏi này, Lục Tân hơi do dự, chậm rãi gật đầu.

Giáo sư Bạch cười một chút, nói: “Thứ hai, năng lực của cậu có phải ở một mức độ nào đó, khiến cho cậu cảm thấy không thuộc về mình hay không?”

Lục Tân có chút kinh ngạc liếc nhìn giáo sư Bạch, vẫn gật đầu.

“Thứ ba…”

Giáo sư bất chợt dừng lại, nói: “Có phải cậu đặc biệt khát vọng sự bình tĩnh trong nội tâm hay không?”

Tâm trạng lúc này của Lục Tân đã thật sự kinh ngạc.

Anh thậm chí có một cảm giác nội tâm của mình bị người ta nhìn trộm.

Loại cảm giác này khiến anh cảm thấy có chút nguy hiểm, ngay cả ánh mắt cũng không biết từ khi nào đã trở nên có hơi cảnh giác.

“Xoạt!”

Thành viên của tiểu đội đặc công ở xung quanh, phát hiện ánh mắt của Lục Tân, hơi có chút khẩn trương, mất tự nhiên co rụt thân thể.

Trần Tinh ở phía sau, cùng Tô tiên sinh, bộ trưởng Thẩm cũng có chút lo lắng.

Chỉ có giáo sư Bạch vẫn bình tĩnh, mang theo nụ cười không có địch ý, nhìn Lục Tân.

Vì thế, trải qua một khoảng thời gian hồi phục, Lục Tân lại gật đầu lần nữa.

Trên mặt giáo sư Bạch lộ ra nụ cười nhẹ nhàng.

“Một khi đã như thế, vậy cậu phù hợp với điều kiện tiến hành giai đoạn 2 của chúng tôi, cũng nói lên rằng suy đoán của tôi là chính xác.”

Giáo sư Bạch nói xong, nhấc cái hộp màu bạc trong tay lên, đặt ở nắp trước của xe jeep, sau đó quay đầu nhìn về phía Lục Tân, nói: “Đối với cậu, ổn định giai đoạn 2 ngay ở chỗ làm sao để khống chế cảm xúc của mình…”

“Nhớ kỹ, là cảm xúc của chính cậu…”

“Cho nên, tôi không định phụ đạo tâm lý cho cậu theo nghĩa thông thường, thậm chí là tiến hành cải tạo các phương pháp phẫu thuật ngoại khoa, tôi lựa chọn chính là dùng theo một kiểu mới, hơn nữa hạn chế vô cùng hà khắc… Cũng đồng thời thực hiện các phương pháp vô cùng đắt đỏ.”

Lúc nói chuyện, ông ta mở khoá an toàn của cái hộp màu bạc, đồng thời nói: “Trước đó, tôi muốn nghiêm túc hỏi……”

“Cậu có chắc là muốn tiến hành giai đoạn 2?”

Lục Tân hơi ngạc nhiên, nhưng vẫn chậm rãi gật đầu.

Với anh mà nói, đây là một quyết định vô cùng quan trọng, mà lại có ý nghĩa phi phàm.

Thời điểm gật đầu, anh đã nhìn về bàn tay giáo sư Bạch đang cho vào hộp, nhìn về phía tài liệu ông ta lấy ra…

Sau đó anh nhìn thấy giáo sư Bạch trịnh trọng giao phần tài liệu này đến tay mình.

Ông ta nói: “Ký hợp đồng này trước.”

Lục Tân lập tức có chút không nói nên lời.

Làm cái gì…

Trong lòng mình cũng đã chuẩn bị xong rồi, ông ta lại ở trong thời điểm quan trọng như thế này ký hợp đồng…

Không riêng gì anh, ngay cả Tô tiên sinh, bộ trưởng Thẩm, còn có Trần Tinh ở cách đó không xa, vẻ mặt cũng có chút bất đắc dĩ, cùng với sự khẩn trương nho nhỏ. Bây giờ bọn họ đều có một loại tâm lý phức tạp đó là sợ hãi đối với những điều chưa biết, muốn phát biểu chút ý kiến, nhưng lại không dám tùy tiện xen mồm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận