Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1286: Buổi tụ họp của câu lạc bộ Trăng Máu chính thức bắt đầu (2)

“Đã bàn bạc xong đi đâu chưa?”

Sau khi giải quyết xong chuyện lớn trong lòng, tâm trạng Lục Tân trở nên thả lỏng hơn rất nhiều, cười cười quay lại.

Đối với mỗi một thành viên của câu lạc bộ, anh đều có hảo cảm rất lớn, thậm chí với cả Dracula cũng vậy.

Dù sao, Dracula cũng không biết rằng anh muốn cướp vụ làm ăn này của cô ấy chứ?

“Đi đâu?”

Những người trong câu lạc bộ thấy Hạ Trùng và đám người võ trang của Hỏa Chủng rời đi, tất cả đều dối rít thở phào nhẹ nhõm.

Trên mặt mọi người đều hiện lên nụ cười nhiệt tình, rất nhanh đã tiếp tục chủ đề trước đó.

“Trong thành phố này loạn như thế, các loại lực lượng ô nhiễm vẫn chưa tiêu tán hoàn toàn. Những người cần giúp đỡ quá nhiều, còn có những lực lượng ô nhiễm bí ẩn cần phải dọn dẹp, còn phải phòng ngừa những người thừa dịp bạo loạn mà cướp bóc…”

“Cho nên chúng ta nên ăn nướng hay ăn lẩu?”

“Lúc nào rồi mà bọn họ còn nghĩ là ăn nướng hay ăn lẩu?”

Lục Tân bị mạch não của bọn họ làm cho không kịp phản ứng, là một người bình thường có lòng trách nhiệm, anh…

Còn chưa kịp suy nghĩ, đã nghe thấy Dracula nói: “Cái gì mà nướng hay lẩu, dù sao đều là đỉnh cao của vui vẻ.”

“Đi, tôi đưa mọi người đi khách sạn ăn buffet.”

Ánh mắt đám người xung quanh nhất thời thay đổi, nhất là lão vương điên, còn có cả Cú Đêm.

Ngay cả Lục Tân cũng nuốt những lời vừa định nói ra, yên lặng ở bên cạnh gật đầu.

Dracula trở thành chị cả, chủ động gánh vác trách nhiệm. Mang theo bộ ngực phẳng lì đến bên cạnh cánh cửa xe, cô ta dẫn đầu lái xe về phía trước. Có thể thấy không biết cô ta đã hạ lệnh gì, đám người bên cạnh cũng không có đi theo cô.

Hơn nữa, lúc cô ta rời đi, những đồ vật ở bên cạnh Dracula bị mất đi hình dáng ban đầu cũng dần dần trở thành người bình thường. Hình như đây là đặc điểm năng lực của cô ta, lực khống chế đối với quân đoàn của Dracula, cũng không phải là vĩnh cửu.

Những người khác cũng nhảy cẫng lên hoan hô, thuận tay lôi mấy chiếc xe từ ven đường ra, đuổi theo cực kỳ thành thục.

Lục Tân không thể giống như bọn họ tiện tay lái xe ở bên đường rời đi, vì vậy anh ngồi lên một chiếc xe bị người khác trộm.

“Nhường đường, nhường đường…”

Một đoàn xe hào hứng đi tới giữa thành phố vừa bị phá hủy và đám người đang mờ mịt, vui vẻ chạy đến nhà hàng buffet.

Không chỉ có bọn họ, ngay cả những nhân viên gián điệp của những thế lực khác ở xung quanh, cũng không biết vì nguyên nhân gì mà bị cuốn vào cuộc phong ba này, hơn nữa bởi vì vấn đề lập trường mà bị xếp vào một phe của câu lạc bộ Trăng Máu, lúc này cũng hào hứng đi theo phía sau bọn họ.

Trong đó bao gồm cả người đợt trước vừa hạ thuốc tiêu chảy vừa trộm dây cáp điện.

“Dù sao chị bảy cũng chưa bận xong, chúng ta đi theo bọn họ lăn lộn lâu như vậy, ăn một bữa ăn cũng không có gì quá đáng chứ?”

Dracula đưa theo bọn họ đi vào khách sạn mà lúc trước cô ta tiếp nhận Lục Tân ở cấp Thất Tinh.

Lục Tân cực kỳ vui vẻ, còn cố ý chạy đến hầm đỗ xe nhìn qua, thấy xe của mình vẫn chưa bị kéo đi, còn vui vẻ hơn.

Trong khách sạn trống rỗng, sau trận hỗn loạn to lớn đó lại cực kỳ yên tĩnh.

Dracula quen đường quen lối đưa theo bọn họ đi thẳng tới phòng buffet trên tầng bảy của khách sạn sang trọng, đẩy cửa ra.

“Thích ăn gì thì ăn, thích uống gì thì uống.”

Dracula giơ tay lên, chỉ về phía bên trong, nói: “Tất cả mọi thứ Dracula tôi trả tiền.”

Ánh mắt của mọi người lại càng trở nên sáng rực.

Bữa liên hoan này kéo dài cũng không tới ba giờ. Bởi vì những đồ này buổi tối mới được dọn lên trong khách sạn, sau đó có những vị khách vì bạo loạn mà hoảng sợ chạy tứ tán, hoặc là bị ô nhiễm, cho nên trên thực tế tất cả mọi thứ chưa từng động qua.

Vì vậy bọn họ hô một tiếng, vội vã chạy vào, giống như là sâu bọ được thả về ruộng lúa.

Có người cầm những đĩa đồ lớn ở trên bàn ăn ngấu nghiến, cũng có người nhẹ nhàng mỗi một loại thức ăn đều lấy một chút, chất thành một ngọn núi nhỏ.

Có người bỏ cả ba miếng cá kẹp mù tạt nhét vào trong miệng, cũng có người cầm nguyên liệu nấu ăn mà bản thân mình chế biến, bắt đầu nướng.

Thậm chí còn có người đội cả mũ đầu bếp.

Dĩ nhiên trong không gian náo nhiệt này, cũng có người tao nhã bưng một ly rượu ngồi trên ghế, nhẹ nhàng nhấm nháp.

Có người cẩn thận chọn những nguyên liệu nấu ăn đắt tiền nhất, lén gói mang về.

Trong khung cảnh náo nhiệt này, chỉ có Cú Đêm là không thể bình tĩnh được, không ngừng nhìn ngoài cửa sổ.

“Nói thật, lần tụ họp của câu lạc bộ Trăng Máu chúng ta lần này rất có ý nghĩa….”

Dracula cầm theo ly rượu vang, nhiệt tình bày tỏ với mọi người: “Thấy các vị ngồi đây, tôi thật sự rất vui vẻ.”

“Nào, chúng ta cạn ly vì thành Hỏa Chủng đã cứu được.”

Mọi người cũng cực kỳ nhiệt tình giơ tay lên, khắp nơi vang lên tiếng hoan hô.

Mọi người vừa cụng ly vừa xúc động nói: “Điều tiếc nuối duy nhất chính là, thiếu đi mất không khí.”

“Bùm! Bùm! Bùm!”

Lời nói vừa dứt, bất chợt thấy phạm vi mấy cây số bên ngoài, bỗng nhiên có ánh lửa cao ngất trời bay lên phía trên.

Trong màn đêm đen, nháy mắt bỗng nở rộ những ánh lửa chói mắt.

Ngọn lửa kia từng đóa nối tiếp từng đóa nổ tung, dường như có thể chiếu sáng khu vực bọn họ trở thành ban ngày.

Tất cả mọi người đồng loạt quay đầu nhìn sang, hơi ngẩn ra, gương mặt lộ rõ vẻ vui mừng.

Bầu không khí vừa nói đến là đến…

“Ha ha.”

Cú Đêm vừa nãy giờ vẫn đang thất thần, cuối cùng cũng vui vẻ nhảy cẫng lên, hung hăng vỗ đùi mình, quay đầu nhìn về phía Lục Tân.

“Anh, lựu đạn em chôn cuối cùng cũng nổ rồi. Điều này khiến cho em phải đọc sách hướng dẫn mất cả nửa ngày đấy.”

“Bầu không khí này như thế nào hả anh…”

Lục Tân nghe thấy vậy cũng bối rối: “Em đem toàn bộ pháo của Địa Ngục ở Hỏa Chủng nổ hết rồi à?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận