Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1346: Sự kiện ô nhiễm cấp S trên toàn thế giới (2)

Lục Tân nhận lấy bản tài liệu, nhẹ nhàng lật ra một cái, biểu cảm có hơi kinh ngạc.

“Liên quan đến đôi mắt này, chúng tôi đã có những sắp xếp tích cực, cũng đã đưa ra rất nhiều suy đoán, hơn nữa cũng đã gửi thư cầu viện đến những viện nghiên cứu Nguyệt Thực ở các khu vực khác, đây là một vấn đề được đặt ở bề nổi, nó sẽ mang tới áp lực và hậu quả, nhưng đều có thể dự đoán được.”

Giáo sư Bạch nhẹ giọng nói: “Thế nhưng có chuyện này, lại khiến cho chúng ta không thể dự đoán được.”

Từ ánh nhìn đầu tiên Lục Tân đặt lên phần tài liệu này, anh đã biết nỗi niềm lắng lo của giáo sư Bạch là từ đâu mà có.

Là vụ án biến thái giết người liên hoàn.

Bên trong tập tài liệu mà giáo sư Bạch đưa cho anh, đều là những sự kiện giết người tanh mùi máu, rùng rợn diễn ra ở Thanh Cảng khoảng thời gian gần đây được ghi chép lại.

Từ tài liệu này mà nói, những người bị giết phần lớn đều là những người có địa vị cao trong các thế lực ở xung quanh Thanh Cảng, có kẻ là thủ lĩnh của khu vực điểm tụ tập, dẫu sao gã cũng là một kẻ đứng ở vị trí cao, còn có thành viên trong đoàn Kỵ sĩ cao cấp, đội trưởng đội tìm kiếm chất thải, giám đốc nhân sự thị trường nữa…

Những người này phần lớn đều là những kẻ không chuyện xấu nào không làm, chết vì bị người ta giết cũng không khiến cho mọi người thấy tò mò.

Thế nhưng những vụ án này khiến cho Thanh Cảng chú ý đến, là bởi vì những vụ án giết người này đều có những đặc điểm cực kỳ nổi bật.

Đầu tiên là kiểu tử vong, cực kỳ máu tanh tàn nhẫn, phần lớn đều là bị hành hạ đến chết.

Hai là bên cạnh thi thể của mấy người này đều có một tờ giấy được đề lại, trên đó có ghi chép lại những tội nghiệt mà bọn họ đã làm, còn có cả chữ ký để lại.

“Số Tám?”

Từ những cái nhìn đầu tiên của Lục Tân về vụ án này, anh đã biết được chân tướng mọi chuyện.

Càng không cần phải nói ở trên tấm hình của vụ án thứ nhất kia, dưới cùng còn có một chữ ký “Trần Kinh”.

“Cậu biết cậu ta sao?”

Giáo sư Bạch nhìn thấu sự thay đổi trong ánh mắt của Lục Tân, ông ta thấp giọng hỏi.

Lục Tân gật đầu, thế nhưng cũng không nói nhiều, mà chỉ ngẩng đầu nhìn về phía giáo sư Bạch.

Giáo sư Bạch lập tức hiểu ra, đè thấp giọng nói: “Chuyện này đã xảy ra được một thời gian rồi, thế nhưng đều xảy ra ở bên ngoài những điểm tụ tập, ở bên trong Thanh Cảng vẫn chưa từng xảy ra những vụ tương tự, cũng chỉ là bởi vì những vụ án này đã kinh động đến lòng người ở khu vực đó nên mới phản ánh đến Thanh Cảng, chúng ta không thể không phái điều tra viên đến đó, chẳng qua ngoại trừ những thứ được để lại bên cạnh thi thể của người chết này thì chúng ta cũng không tra ra được bất cứ manh mối có giá trị nào cả.”

“Mà điều đáng chú ý nhất chính là, những chuyện này không chỉ xảy ra ở xung quanh Thanh Cảng không thôi.”

“Tôi đã thử liên lạc với những người khác ở thành phố Cao Tưởng, trong liên minh rất nhiều thành phố, thậm chí là một số điểm tụ tập lớn, cùng với những hạt khu tự quản khác, cũng xuất hiện những sự kiện tư hình tương tự thế này, mỗi nơi cũng không có nhiều vụ, nhưng khi cộng tổng lại thực sự là không con số khủng bố.”

“Có điều, thứ làm cho người ta phải lo lắng, là một chuyện khác.”

“Một là, thông qua tính toán các số liệu, có thể thấy tốc độ tăng lên của những vụ án tư hình về số lượng thực sự rất đáng sợ.”

“Những vụ án được ghi chép lại sớm nhất là vào thời điểm cách đây một năm, lúc ấy căn bản chưa thu hút sự chú ý từ các phía.”

“Thế nhưng theo thời gian dần trôi, lại càng ngày càng có nhiều sự kiện xuất hiện.”

“Sự phân bố các vị trí xuất hiện của những sự kiện này dường như không có điểm cố định, nhưng số lần xuất hiện đang tăng lên theo cấp số nhân.”

“Cách một khoảng thời gian ngắn sẽ tăng trưởng lên một con số đáng sợ…”

“Mà chuyện này cũng chỉ trong một năm ngắn ngủi đây thôi mà từ một vụ án mưu sát thông thường mà thăng lên thành sự kiện cấp S của thành phố.”

“Thậm chí còn là một sự kiện cấp S nhằm vào toàn bộ liên minh.”

Lục Tân nghe thấy lời giáo sư Bạch nói, bỗng nhiên như đã biết điều gì, chợt ngẩng đầu lên nhìn về phía ông ta.

Trong ánh mắt còn mang theo chút nghi ngờ.

“Đúng vậy.”

Giáo sư Bạch khe khẽ gật đầu: “Nếu như xem đây là một sự kiện ô nhiễm mà nói, vậy nó đang dùng tốc độ cực kỳ đáng sợ mà lan tràn ra toàn thế giới.”

“Nhiều người như thế, nhiều thế lực lớn như thế, thậm chí còn có các viện nghiên cứu…”

Lông mày của Lục Tân nhíu lại thật chặt: “Không có ai ngăn cản bọn họ sao?”

Giáo sư Bạch lắc đầu nói: “Những sự kiện được đánh giá là cấp S, một trong số những nguyên nhân chính là không có cách xử lý.”

“Cho tới ngày hôm nay, những sự kiện ô nhiễm mà được đánh giá là sự kiện cấp S thực sự rất ít, đây là một trong số những sự kiện được tất cả các phe công nhận.”

“Loại ô nhiễm này, dường như không có địa điểm xuất hiện cố định, cũng không có quy luật chính xác, vì vậy việc điều tra diễn ra vô cùng khó khăn, ngoài ra những chỗ mà loại ô nhiễm này đi qua, tổng thể có thể thấy được rất nhiều người ủng hộ, tạo thành hiệu quả đô mi nô người đến ngựa đổ…”

“Đừng nói là những người có năng lực bình thường của thành phố Cao Tường, ngay cả những điều tra viên cao cấp của viện nghiên cứu được phái đi cũng không thể theo dõi được dấu vết của bọn chúng.”

“Cho nên, chuyện này mới bị viện nghiên cứu Nguyệt Thực tự mình đứng ra quyết định đây là một sự kiện ô nhiễm cấp S.”

“Danh hiệu là: Tòa án Ngọ Dạ.”

Lục Tân nhớ lại lần trước khi anh trông thấy số Tám, khuôn mặt hào hoa nho nhã mà tỉnh táo của anh ta, trong lòng hơi có chút kìm nén.

“Bọn họ…”

Lục Tân dừng lại một chút, sau đó anh mới cất lời: “Tác động tiêu cực rất lớn sao?”

Giáo sư Bạch hơi hơi kinh ngạc, từ trong lời nói của anh mà nhìn thấu sự do dự của anh đối với chuyện này.

Dường như muốn hỏi điều gì đó nhưng lại không hỏi thẳng ra, ông ta chẳng qua chỉ nhẹ nhàng gật đầu với Lục Tân một cái, nói: “Cậu có lật ra phía sau nhìn một chút.”

“Phía dưới cùng của bản tài liệu kia.”

Lục Tân gật đầu, lật tài liệu lên xem một chút, sau khi định thần nhìn lại, toàn thân bỗng trở nên run sợ tại chỗ.

Giáo sư Bạch thấp giọng nói: “Mặc dù vẫn chưa thể bắt được người chấp pháp cụ thể, cũng không nghĩ ra phương pháp hữu ích để áp chế tòa án Ngọ Dạ kia, nhưng thông qua phương pháp tóm tắt quy nạp những vụ án tư hình này chúng ta cũng có thể phát hiện ra dấu hiệu bí ẩn của các vụ án của tòa án Ngọ Dạ.”

“Mỗi một kẻ trước khi bị tòa án Ngọ Dạ hành hình, xung quanh người cũng sẽ xuất hiện một số sức mạnh tinh thần kỳ quái.”

“Có thể là máy đếm ngược, cũng có thể hiểu là một loại dấu hiệu.”

“Mà bây giờ…”

Ông ta dừng lại một chút, nói: “Loại dấu hiệu này đã xuất hiện ở trong thành phố Cao Tường và Thanh Cảng rồi.”

Lục Tân nhẹ gật đầu một cái.

Anh nhìn những dấu hiệu này, đồng thời cũng nhìn những người bị dấu hiệu ở đó.

Cô giáo Tiểu Lộc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận