Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1609: Nhược điểm của Bạo Quân (1)

Mà điều may mắn đó chính là hiện tại cũng đã mười giờ đêm rồi, cầu treo tại thành phố Khí Thủy vẫn chưa bị hạ xuống.

Mà canh phòng ở trước cầu treo bằng sát này cũng có chút thưa thớt.

Vì vậy, Lục Tân siết chặt chân ga, trước những tiếng hét lớn và miệng súng hướng vào mình của những lính canh, sức mạnh tinh thần của anh được giải phóng với tần suất cực thấp, những lính canh này vốn không hề có khả năng để thực sự ngăn cản anh, bọn họ chỉ có thể mềm nhũn thân thể té lăn sang bên cạnh cầu treo.

Lục Tân thì mượn cơ hội này vọt ra bên ngoài thành phố Khí Thủy, sau đó cứ theo còn đường trước mặt mà rồ ga, một đường chạy như điên.

Ở chỗ cầu treo bằng sắt sau lưng anh, rất nhanh đã vang lên tiếng chuông cảnh báo, dường như đã biết có người đang xông qua cầu treo bằng sắt.

Dưới tình huống bình thường, Lục Tân tuyệt đối sẽ không làm những chuyện như thế này, thế nhưng hôm nay lại có chuyện gấp bắt buộc phải làm, anh cũng chỉ có thể xông ra khỏi thành phố Khí Thủy này trước, còn những chuyện ghê gớm chờ anh ở phía sau thì có thể thông qua Thanh Cảng mà gửi một lời thanh minh cho hành động của anh đến với thành phố Khí Thủy, bên cạnh đó cũng đóng tiền phạt đầy đủ.

Mà điều quan trọng nhất hiện tại, là trước khi cơn đại loạn này diễn ra, anh phải rời khỏi vòng xoáy cơn bão này.

Cho đến khi anh vọt ra mấy trăm ki-lô-mét đường mới có thể khẽ thở phào một hơi nhẹ nhõm…

Mới vừa rồi vào thời điểm anh lao ra khỏi thành phố Khí Thủy, anh có thể cảm nhận được, rất nhiều ánh mắt đang dòm ngó mình.

Mà nhất là trong số những ánh mắt ấy, có một ánh mắt bị che giấu hết cỡ, rất yếu ớt mà quan sát anh, thậm chí ánh mắt ấy khiến cho anh cảm thấy có chút hoảng hốt.

Cho tới tận lúc này anh mới cảm thấy đỡ hơn một chút.

Ở nơi xa xa, ở phía thành phố Khí Thủy, vẫn có thể nhìn thấy có một vài ánh sáng màu đỏ, giống như những con đom đóm đang lượn qua lượn lại.

Đây hẳn là máy bay không người lái của tổ chức nào đó đang truy lùng vị trí của anh.

Chỉ cần có người đang nhìn mình, nhất định Lục Tân sẽ cảm nhận được.

Dù cho bọn họ chỉ thông qua những thiết bị máy bay không người lái nhìn anh, Lục Tân cũng vẫn có thể phát hiện ra.

Đây là biểu hiện về mặt tinh thần vi diệu liên tiếp sinh ra sau khi đối phương nhìn thấy được anh.

Cảm nhận trên phương diện tinh thần, cũng có thứ bậc rất khác nhau.

Ở tầng thấp nhất, tinh thần nhạy bén, có thể chuẩn xác mà nhận ra ánh mắt ở trong một đám người kia là địch ý hay là thân thiện.

Còn ở một cấp bậc cao hơn nữa, chỉ cần nhắm mắt lại, cũng có thể cảm nhận được chuẩn xác có người đang nhìn mình hay là không.

Mà cao hơn một tầng nữa, cho dù đối phương chỉ cách một lớp máy theo dõi mà quan sát mình, cũng có thể phát hiện ra.

Mà nếu như có thể đạt tới cấp bậc cao nhất, vậy thì trên toàn thế giới này, chỉ cần là người có thể nhìn thấy được hình ảnh của mình, hoặc là nhìn thấy được video có liên quan tới mình thôi, hoặc là chỉ nhắc đến tên mình trong lúc trò chuyện thôi cũng có thể bị phát hiện, xác định vị trí ngay lập tức.

Hay cũng có thể nói, đạt tới cảnh giới của Thần.

Chỉ cần là có người nghĩ đến mình ở trong lòng thôi thì cũng sẽ sinh ra cảm nhận ở trong lòng.

Phạm vi là… toàn bộ vũ trụ?

Lục Tân của ngày hôm nay vẫn chưa thể phân tích chính xác và tỉ mỉ kết quả trong ngàn vạn những quan sát tinh tế này, chẳng hạn như ai đang theo dõi anh, họ có mục đích gì, họ có thân phận và lai lịch như thế nào,... Thế nhưng anh vẫn có thể nảy sinh một dấu hiệu cảnh báo nguy hiểm ở trên phương diện tinh thần, vì vậy anh mới giảm tốc độ mô tô một chút, sau đó cau mày suy nghĩ.

Làm sao những tên sát thủ này không sợ chết đến như vậy?

Sự uy hiếp của anh trước khi vào trong thành phố không có tác dụng gì với bọn họ hay sao?

"Mắt kính, giúp tôi định vị chỗ trống trải nhất đi..."

Sau khi hít một hơi thật sâu, Lục Tân ngay lập tức gọi điều hướng bản đồ trên ống kính mắt trái của mình.

Anh vốn không hề sợ những tên sát thủ đó.

Nhưng anh thực sự không muốn ồn ào, vì vậy anh chỉ có thể tìm một nơi trống trải và không có người ở, sau đó giải quyết những vấn đề này.

"Bíp bíp…"

Chiếc kính phản ứng nhanh chóng, một ánh sáng xanh lập tức lóe lên, trên chiếc kính hiển thị bản đồ khu vực xung quanh thành phố Khí Thủy.

Một đường màu đỏ, tránh tất cả các điểm tụ tập xung quanh, quanh co lòng vòng, chỉ vào một vùng hoang dã rộng lớn.

Có thể.

Chỉ cần tránh xa những điểm tụ tập là có thể tránh được nguy cơ phát sinh sự cố một lần nữa.

"Bùm..."

Nhưng ngay khi Lục Tân theo lộ trình lao về phía trước, đột nhiên, ở phía bên trái đằng trước, một quả cầu lửa chói mắt đột nhiên nổ tung giữa không trung, chiếu sáng cả một vùng hoang dã đen tối, mơ hồ có tiếng kêu cùng với ngọn lửa bốc lên.

Lục Tân hơi sửng sốt, đôi bàn tay siết chặt tay ga cũng thoáng chậm lại một chút.

Ngẩng đầu nhìn lên, những hạt màu đen trong mắt anh khẽ run lên, hình ảnh trước mắt càng ngày càng gần.

Ngay sau đó, vẻ mặt anh chợt thay đổi hoàn toàn, hơi điều chỉnh đầu xe một chút, vội vàng chạy đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận