Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1147: Câu lạc bộ Trăng Máu offline (2)

Có lẽ chỉ là một bữa tiệc gặp mặt câu lạc bộ bình thường thôi...

Nhưng dù sao đã nhận của người ta hai triệu, còn phải nhận thêm ba triệu nữa.

Lục Tân cân nhắc, rồi đưa ra quyết định rất nhanh. Đầu tiên anh cầm điện thoại lên, gọi tới văn phòng của Giám đốc Lưu, nói chuyện nghỉ làm để sửa nhà phải kéo dài, quản lý Lưu kích động đồng ý ngay

Nhưng lần này ông ta lại đặc biệt hỏi thời gian Lục Tân trở về để chuẩn bị.

Sau đó Lục Tân lại gọi cho Hàn Băng, nói mình chuẩn bị ra khỏi thành phố một chuyến nên nhờ cô giúp mình theo dõi chuyện sửa nhà.

Hàn Băng vừa nghe thì nghiêm túc, thậm chí là khẩn trương, vội hỏi Lục Tân muốn đi đâu mà không tiện nói.

Lục Tân suy nghĩ thật lâu, nói: "Thăm bạn."

Hàn Băng không hiểu nhưng cũng đồng ý hôm sau tới để Lục Tân bàn giao chuyện sửa chữa rồi báo cáo tổng bộ.

Dù sao, bây giờ Lục Tân cũng là nhân tài đặc thù cấp sáu, việc ra khỏi thành phố cũng là một chuyện lớn.

Mặc dù anh ra khỏi thành phố cũng không cần sự chấp thuận đặc biệt, nhưng trụ sở chính cần phải biết.

Vì thế tâm tình Lục Tân đột nhiên thoải mái, bắt đầu xếp đồ.

"Tại sao Đơn Binh lại ra khỏi thành?"

Trong Bộ phận thông quan đặc biệt, Trần Tinh biết tin Lục Tân sắp ra khỏi thành phố thì nhíu mày: "Lần trước anh ta lấy lý do 'thăm người thân' để ra khỏi thành, nhưng lại ở trung tâm thành phố phá hủy kế hoạch 'tạo thần' của Bàn Đen, lần này thì đột nhiên nói muốn đi thăm bạn..."

Cô không nói tiếp, nhưng rõ ràng đang rất lo lắng.

"Là chuyện liên quan đến Địa Ngục."

Giáo sư Bạch bỗng nhiên trả lời nghi vấn của cô, nhẹ giọng nói: "Viện nghiên cứu có lẽ muốn xuống tay với Địa Ngục."

"Địa Ngục?"

Trần Tinh ngẩn ra, nói: "Ý thầy là tin vong hồn quốc gia mà chúng ta vừa mới nhận được?"

"Đối với chúng ta thì là tin vừa nhận được, nhưng trên thực tế nơi này đã tồn tại một thời gian."

Giáo sư Bạch tiếp tục nghiên cứu tài liệu về kế hoạch Thiên Quốc, vừa nói nói: "Tuy không có chứng cứ, nhưng nếu suy nghĩ kỹ, Địa Ngục là nơi linh hồn trú ngụ, là nơi mà nhiều giáo phái liên kết chế tạo Hỏa Chủng và vùng đất hỗn loạn. Chúng tồn tại nhiều năm như vậy là được Hỏa Chủng che giấu. Bây giờ đột nhiên tin tức truyền ra nên thầy nghĩ, bản thân nên đại diện cho thái độ của Hỏa Chủng..."

"Có lẽ có rất nhiều người buông bỏ ở lần thứ hai này nên không chừng, Hỏa Chủng đang chuẩn bị trước."

Trần Tinh nghe xong lo lắng: "Bọn họ không sợ gây ra tai họa lớn, khiến mọi người không phục?"

"Trước khi thí nghiệm giai đoạn đầu của kế hoạch Thiên Quốc thành công, cũng có người cảm thấy Thanh Cảng chúng ta đang đùa với lửa."

Giáo sư Bạch nói: "Khi đối mặt với một cuộc khủng hoảng, luôn có những người chọn một hướng đi khác, đó gọi là can đảm."

"Vậy chúng ta..."

"Chuyện này, Thanh Cảng chúng ta không thể nhúng tay vào, việc quan trọng nhất bây giờ là tiếp tục thúc đẩy kế hoạch Thiên Quốc."

Giáo sư Bạch khẽ lắc đầu, nói: "Phải thừa nhận rằng, cho dù kế hoạch Thiên Quốc của Thanh Cảng đã khiến chúng ta đi đầu rất nhiều, nhưng so với một con quái vật khổng lồ như viện nghiên cứu và Hỏa Chủng, thì cơ sở của chúng ta vẫn yếu đến mức đáng thương..."

"Cho nên, chúng ta chỉ cần ngồi nhìn là được, có thể chuẩn bị chút đậu phộng."

Nói xong, ông không nhịn được cười một tiếng: "Đối với viện nghiên cứu, không có bất cứ chuyện gì quan trọng hơn việc tìm ra bí mật của Trăng Máu."

"Cho nên, có thể thu hút sự chú ý của bọn họ, thậm chí tự mình ra tay sắp xếp người đi hủy diệt, là làm cho viện nghiên cứu cảm giác được uy hiếp. Ngay cả tôi cũng không nghĩ tới, lần này viện nghiên cứu lại thất bại như vậy..."

"Trong câu lạc bộ đó, đều là quái vật!"

"Dù cho chỉ có mấy người nhưng khi bọn họ đến vùng đất hỗn loạn, cuộc náo nhiệt kia..."

Nói xong, ông ta lắc đầu, thần sắc lãnh đạm.

Trần Tinh vì lời nói của giáo sư Bạch mà kinh ngạc, có rất nhiều vấn đề muốn hỏi.

Nhưng cô bỗng nhiên nghĩ tới, ánh mắt cổ quái nhìn về phía giáo sư Bạch: “Tại sao thầy biết nhiều như thế?”

Giáo sư Bạch thuận tay bỏ một cái máy liên lạc màu đen vào ngăn kéo, nói: "Tôi nhìn thấy."

"Phải là người có nhiều tiền mới vì mời mọi người tham gia họp mặt mà cho tận năm triệu?"

"Người hào phóng như vậy chắc chắn tổ chức buổi họp mặt sẽ rất thú vị?"

Lục Tân vừa suy nghĩ, vừa thu dọn đồ đạc, nhét súng và đạn vào trong túi.

Nếu họp mặt vào ngày 12, trừ lúc đi đường còn có thời gian chuẩn bị, nên thời gian còn lại của anh không còn nhiều lắm. Vì vậy, sáng sớm ngày mai phải khởi hành, theo thói quen thì anh phải chuẩn bị trước những thứ cần mang theo.

Khi anh quay đầu thì thấy em gái và bố ở đó, nhưng anh không có ý định nói với bọn họ.

Em gái là người ham chơi, chắc chắn sẽ đi theo anh, còn bố thì... ông ấy cũng rất dính người.

Còn mẹ...

Lục Tân nghĩ, mẹ đi làm đã lâu không trở về, nên anh hơi do dự. Đúng vào lúc này, tiếng chuông của chiếc điện thoại màu đỏ phía sau đột ngột vang lên, em gái và bố từ trần nhà và phòng bếp thò đầu ra.

Anh vội vàng đặt đồ xuống nghe điện thoại lên, giọng nói của mẹ vang lên: "Con muốn đi gặp bạn bè?"

Lục Tân giật mình nhưng cũng "Ừ" một tiếng.

"Khụ khụ, đi đi, nên đi."

Ngoài dự đoán, mẹ anh không hề ngăn cản mà trực tiếp đồng ý.

Lục Tân đang vui mừng thì đột nhiên nhận ra có gì đó không đúng, trong micro, giọng nói của mẹ vẫn dịu dàng, ưu nhã như trước nhưng hơi yếu, hơn nữa vừa rồi, bà còn ho nhẹ hai tiếng.

"Mẹ bị thương à?"

Sắc mặt Lục Tân bỗng nhiên lạnh xuống, nói.

Mẹ ở đầu dây bên kia im lặng rồi khẽ cười: "Không có gì, con không cần lo lắng."

‘Con cứ đi trước, mẹ sẽ ở đó gặp con."

Sau khi mẹ tắt máy thật lâu, mặt Lục Tân vẫn lạnh, không thể hiện cảm xúc gì.

Trong tòa nhà cũ, công nhân đang an tâm sửa ở tầng ba, cũng cảm thấy có chút không đúng, theo bản năng nhún nhún cổ.

Họ cảm giác tim đập hụt một nhịp, chuyện trước mắt rất khó hình dung như xuất hiện ảo giác.

Mặt tiền vốn đang bình thường trở nên loang lổ vặn vẹo, giống như con người đang tức giận đến mức cơ mặt thay.

"Tòa nhà này, không phải được kiểm tra là rất an toàn sao?"

Một số chuyên gia trong đội xây dựng cũng cảm thấy vậy hét lên: "Làm thế nào đây, nó giống như đang sống lại?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận