Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 994: Biến mất

“Tại sao bọn hắn lại làm như vậy?" Lý Hỏa Vượng nhìn những thi thể tín đồ Pháp Giáo trên mặt đất, nghĩ đến vấn đề này.
Mặc dù nhìn cực kỳ thê thảm, nhưng những người chết đều là dân thường, bất luận là Hoàng gia, binh gia, Tư Thiên Giám đều không bị đả kích bao nhiêu.
Bây giờ nghĩ lại, bọn tín đồ Pháp Giáo này dường như tự đến tự sát vậy.
Thượng Kinh Thành không chỉ có Cao Trí Kiên, Giam Thiên Tư cũng ở chỗ này.
Thoạt trông lần này đã chết rất nhiều người, hơn nữa còn làm Thượng Kinh Thành rối loạn, nhưng tín chúng Pháp Giáo chết càng nhiều hơn.
Trải qua đợt này, khối u ẩn giấu đi đều bị nổ nát, tuy rằng dọa người nhưng e rằng Pháp Giáo của Đại Lương không còn làm mưa làm gió gì được nữa.
Dù Lý Hỏa Vượng vắt óc cỡ nào cũng không nghĩ ra mục đích của đối phương ở đâu.
“Còn nữa, chẳng phải có thiên tai sao? Thiên tai đâu? Thiên Đạo kia biến động? Tại sao ta không có bất cứ cảm giác?"
Trong lúc Lý Hỏa Vượng nghĩ như vậy thì tường thành phát hiện tiếng chấn động nhẹ.
Khi Lý Hỏa Vượng ngẩng đầu nhìn về hướng tường thành thì một cục gạch xanh từ trên cao rơi xuống cùng với tiếng chấn động, sau đó là cục thứ hai, thứ ba.
Giây sau, toàn bộ tường thành nháy mắt vỡ ra, một tượng đá to lớn cao vài chục mét đầu cọp từ bên ngoài chen vào.
Khoảnh khắc nó phá vỡ cổng thành, toàn bộ pho tượng đập mạnh xuống đất, làn khói từ dưới cái bệ nhanh chóng khuếch tán đi bốn phía.
Bất cứ thứ gì đụng tới làn khói lập tức hóa đá thành tượng.
Vô luận là người sống hay khói đen đung đưa trên ngọn lửa.
Mắt thấy làn khói sắp phủ lên toàn bộ Thượng Kinh Thành, trong hoàng thành phương xa vang lên âm thanh:
"ꆪꇍꇱꈍꈩꈿꉭꉿꊌꊡꋃꋡ ... ".
Cùng với âm thanh này vang lên, đất ở vị trí làn khói bỗng nhiên lõm xuống, khói chỉ có thể tụ lại tại chỗ, không thể tràn vào trong.
Khi Lý Hỏa Vượng cho rằng biện pháp của Tư Thiên Giam khắc chế được đối phương, âm thanh đều nhịp, từng hàng người đá không ngừng đi ra từ làn khói.
Bọn họ cầm mâu đá, khiên đá giống nhau, mang mũ đá, giáp đá thống nhất.
Màu đất vàng cộng thêm hành động đều nhịp của họ khiến Lý Hỏa Vượng nhớ đến thứ gì.
“Đây là cái gì? Tượng binh mã?"
Tùy theo một vị tượng binh mã xe chiến giơ tay phải, những người đá này không ngừng tiến lên, điên cuồng lao tới trước.
Hữu Tử Hùng đứng trong đám người xông lên trước nhất, lộn ngược ra sau, rút bốn thanh mạch đao từ sau lưng ra vung mạnh.
Bốn cây mạch đao dày nặng bay ra ngoài, ghim vào tượng binh mã.
Tùy theo xiềng xích bỗng kéo căng quất mạnh, mảng lớn tượng binh mã nháy mắt bị cắt thành hai nửa.
Nhưng mà vô luận Hữu Tử Hùng cắt đứt bao nhiêu thì dường như vô cùng vô tận tượng binh mã liên tục không ngừng tuôn ra từ khói vàng.
Bức tượng đá kia là mấu chốt! Nếu không đập nát nó thì những tượng binh này sẽ không dứt.
Lý Hỏa Vượng hít sâu một hơi đứng lên, lắc cái đầu mụ mị, Bành Long Đằng xuất hiện ở bên cạnh chộp lấy hắn ném về phía tượng đá.
Khi Lý Hỏa Vượng cách tượng đá càng lúc càng gần liền lấy ra Tích Cốt Kiếm, chém mạnh về phía kia.
Một kẽ nứt bay ra ngoài, tựu tại Lý Hỏa Vượng cho rằng kẽ nứt có thể chặt đầu của tượng đá xuống, nhưng xuất hiện tình huống không ngờ tới.
Các loại chất lỏng bảy màu kim loại sậm dị dạng phun ra như suối.
"Tình huống gì! Bên Đại Tề bị sao vậy?”
Lý Hỏa Vượng chưa từng thấy loại tình huống này bao giờ, dường như trong khoảng thời gian này, bên Đại Tề phát sinh một số biến hóa mà người bình thường không thể hiểu nổi.
Nhưng rất nhanh, Lý Hỏa Vượng không rảnh suy nghĩ chuyện của Đại Tề, những chất lỏng bảy màu sậm nhỏ xuống tượng đá, dần nở bông nở sen.
Ngay cả màu sắc thối rữa trên hoa và sen cũng liên tục biến đổi, khiến người nhìn thôi đã cảm thấy đầu váng mắt hoa, khiến người buồn nôn.
Nửa người trên của tượng đá to lớn ướt đẫm mấy thứ này, trông càng dọa người hơn.
“Lui!”
Bành Long Đằng lại xuất hiện bên cạnh Lý Hỏa Vượng, một tay cầm lấy hắn ném ngược về.
Lý Hỏa Vượng lùi lại nhưng không cam lòng, một tay rút ra Tử Tuệ Kiếm tràn ngập sát khí chém mạnh xuống đầu tượng đá to cỡ căn nhà.
Sát khí ngút trời giống như loan đao cắt tượng đá.
Những hoa sen màu sắc kỳ dị bị chém rách, chất lỏng màu giống nhau chảy dọc theo hoa văn tượng đá xuống dưới.
Khi chất lỏng theo hoa văn chảy khắp người tượng đá, cùng với động tĩnh đất rung núi chuyển, tượng đá bỗng nhúc nhích.
Cùng lúc đó, Tứ Tề Tư Thiên Giam Chính Bá Kiều từ hồng hà rơi xuống.
Chính Bá Kiều ở giữa không trung một tay bấm pháp quyết thổi nhẹ vào tượng đá động đậy, miệng hắn ta phun ra khói trắng bao trùm đầu của nó.
Khi nhìn thấy quốc sư đạp trường kiếm lao về phía bên này thì Lý Hỏa Vượng hiểu rằng đây là một cơ hội tốt, lại lần nữa xông lên trên.
"Vô thượng ngọc thanh vương thống thiên tam thập lục cửu thiên phổ hóa trung! Hóa hình thập phương giới phi phát kỵ kỳ lân xích cước niếp tầng băng! Thủ bả cửu trọng thiên khiếu phong tiên lôi đình!"
Hơn mười tia chớp tím theo quốc sư niệm chú đánh vào tượng đá.
Bạn cần đăng nhập để bình luận