Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 250: Gặp lại sư thái (1)

Mọi người nhanh chóng tập hợp ở bờ sông, trầm mặc nhìn những xác chết nổi trên sông.
Nhìn quần áo của xác chết thì đều là lính của Tứ Tề, chắc chắn ở đầu nguồn có đánh nhau.
Dưới thời buổi rối ren, bách tính sống khổ, trong số xác lính cũng có nhiều dân chúng bình thường, trong mắt tràn ngập tuyệt vọng.
"Nhiều người trôi theo dòng nước như thế, đầu nguồn có bao nhiêu người chết đây?” Cẩu Oa dựa lưng vào thân cây cảm khái nói.
"Về sau sợ rằng không thể uống nước sông nữa, chỉ có thể uống nước giếng."
So với điều sư huynh đệ lo lắng, Lý Hỏa Vượng lại suy xét chuyện khác.
“Mọi người đã gặp nhiều người chết, chẳng lẽ không cảm thấy những xác chết này quá mới mẻ sao?”
Lời của Lý Hỏa Vượng khiến mọi người đều chú ý chi tiết của những xác chết này.
Nếu không chết ngay trong ngày, dưới tình huống bình thường, xác chết trong nước tổng sẽ rất ghê rợn, không phải bộ dạng hiện tại.
“Đúng rồi, các ngươi xem kìa, trên mặt những người chết còn sắc hồng.”
“Nếu không phải họ không nhúc nhích thì chẳng khác nào người sống.”
Lý Hỏa Vượng nhìn mọi thứ trước mắt, hai mắt hơi híp lại, những xác chết này cho cậu cảm giác bất an mãnh liệt.
"Có phải là bị năng lực đặc biệt nào giết chết mới sẽ biến thành như vậy? Có thứ gì lẫn vào chiến tranh thế tục à?”
“Hoặc có lẽ ta nhầm rồi, ở thế giới này, có những môn phái kỳ lạ gia nhập chiến tranh mới là lẽ thường?”
Lý Hỏa Vượng đứng bên bờ sông suy tư một lúc, mang theo người khác rời khỏi.
Có lẽ là bởi vì quá nhiều người chết khiến tâm trạng của mọi người hơi nặng nề, mãi khi đến trấn nhỏ dưới Hằng Hoa Sơn vẫn không ai nói chuyện.
Khi thấy cảnh sắc trấn nhỏ quen thuộc đã đến mấy lần xuất hiện ở trước mặt mình, mọi người thế này mới thở phào một hơi.
"Lý sư huynh, sắc trời đã tối rồi huynh còn lên núi sao? Hay là chờ ngày mai ăn sáng rồi đi?”
“Tạm thời không gấp.” Lý Hỏa Vượng đi vào một tiệm bánh ngọt tỏa mùi thơm.
Khi Lý Hỏa Vượng đi ra, sau lưng cõng một chồng hộp bánh ngọt, cửa tiệm này sắp bị cậu mua sạch.
“Ta đi đây, các ngươi hãy ở lại khách điếm lần trước, chờ ta xuống dưới cũng dễ tìm. À mà Cẩu Oa đâu? Mới nãy còn thấy mà.”
“Đi nhà xí rồi.”
Mới trả lời xong, Cẩu Oa vẻ mặt thoải mái đi ra từ ngõ hẻm bên cạnh.
“Ôi, nhà xí này sạch lắm, không thấy nửa con ruồi bọ và giòi.”
Lý Hỏa Vượng cõng bánh ngọt thở hổn hển, khó khăn leo lên đường đất của Hằng Hoa Sơn.
Bây giờ Lý Hỏa Vượng chỉ có một bàn tay, lại mua quá nhiều bánh nên leo núi khó khăn hơn lần trước.
Vì tránh cho bánh ngọt bị mồ hôi của mình thấm ướt, Lý Hỏa Vượng cố ý cầm xa chút nên càng mỏi tay hơn.
Rốt cuộc đến một khúc cua thì Lý Hỏa Vượng không chịu đựng được nữa, buông bánh xuống, dựa vào một gốc cây nghiêng thở hồng hộc.
Mới đến dưới núi đã vội vàng leo núi, Lý Hỏa Vượng nhất thời cảm thấy có chút đói.
Lý Hỏa Vượng suy nghĩ một hồi, luồn vào hộp bánh lấy một miếng bánh đậu xanh ra bỏ vào trong miệng.
Bánh ngọt ngoài giòn trong mềm an ủi dạ dày đói khát của Lý Hỏa Vượng, trước kia cậu chưa từng ăn loại bánh này, nhưng bây giờ ăn vào phát hiện nó rất ngon.
Bánh ngọt dường như mới làm trong hôm nay, vừa giòn vừa thơm, ngon còn hơn bánh kem sô cô la đã ăn khi chưa xuyên qua.
Về việc bánh ngọt của sư thái bị mình ăn trước, Lý Hỏa Vượng không chột dạ.
Cũng không phải lần đầu tiên đến, không cần khách khí với sư thái, chắc sư thái cũng sẽ không xa lạ.
"Nhiều bánh ngọt như vậy chắc đủ cho sư thái ăn nhỉ?” Lý Hỏa Vượng nhìn xấp bánh ngọt lẩm bẩm, sau đó nở nụ cười.
"Không đủ, dù nhiều gấp đôi sợ rằng cũng không đủ sư thái ăn."
Lý Hỏa Vượng cười xong ngẩn ra, chính mình khi nào thì có quan hệ thân thiết với Tĩnh Tâm sư thái như thế?
Lý Hỏa Vượng nhớ lại, tuy sư thái vừa tham, lười, ở dơ, nhưng từ khi cậu đến thế giới này, trừ đám sư huynh muội ra thì sư thái tốt với cậu nhất.
Lúc trước không vì cậu là Tâm Tố mà mưu hại, còn ra tay giúp cậu đuổi đi Đan Dương Tử, trước khi cậu đi, sư thái sợ trên đường gặp nguy hiểm cố ý tặng một thanh kiếm.
"Nếu không phải cần đưa nhóm Bạch Linh Miểu về nhà thì ở thị trấn dưới núi cũng là lựa chọn không tệ. Chỗ này là địa bàn của An Từ Am, thế lực khác sẽ không tìm đến gây sự với ta.”
Lý Hỏa Vượng vừa suy nghĩ vừa ăn hơn một nửa hộp bánh đậu xanh, cậu vội ngừng lại.
Nhìn phong cảnh Hằng Hoa Sơn xanh um, Lý Hỏa Vượng chậm rãi thở phào một hơi, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, luồn tay vào trong ngực lấy ra một quyển sách, đó là Hỏa Áo Chân Kinh bản dịch.
Lý Hỏa Vượng chậm rãi lật ra, vốn định xem chính mình bị Đan Dương Tử ảnh hưởng tới đâu rồi, kết quả khiếp sợ phát hiện không biết một chữ nào trong này.
Biến hóa khác thường khiến Lý Hỏa Vượng mới thả lỏng bỗng chốc căng thẳng:
“Không được, phải nhanh lên! Tốc độ Đan Dương Tử đoạt xá ta đang nhanh hơn, nếu tiếp tục thì ta sẽ hoàn toàn bị Đan Dương Tử đồng hóa!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận