Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 979: Người tốt (1)

"Đám nhóc con, Thạch Độc gia gia phù hộ, các ngươi đều phải sống cho tốt, nếu như có thể tuyệt đối đừng chết." Đằng sau truyền đến câu nói cuối cùng của lão bà.
Dương Tiểu Hài mang theo những người khác liều mạng chạy trước, trên đường đi không dám nghỉ ngơi một chút nào, sợ phía sau lại có người đuổi theo.
Lần chạy này liền kéo dài một canh giờ, khi mặt trăng lên thật cao giữa bầu trời, bọn họ cuối cùng cũng không chịu được nữa, ngã xuống con đường đất bên cạnh thờ hổn hển từng hơi từng hơi.
Ngay khi cả người Dương Tiểu Hài đều co quắp trên mặt đất để sắp xếp lại mạch suy nghĩ, bên tai liền nghe thấy tiếng vó ngựa lộc cộc lộc cộc. Khi hắn ta ngẩng cổ lên, nhìn về phía tiếng vó ngựa hướng tới, liền nhìn thấy đó lại là xe ngựa của mình.
Có hai người đang kéo xe, trong đó có một người đang đeo một thanh Ngô Câu trên người, chính là người vừa nãy còn muốn giết hắn ta kia, mà người còn lại, hắn ta cũng đã từng gặp qua, bọn họ đều là người của Giám Thiên Tư, bọn họ đúng là vẫn còn đuổi theo.
Ngay lúc này, Dương Tiểu Hài liền nhìn thấy, một người đàn ông mập mạp khoảng ba mươi tư đến ba mươi lăm tuổi, đầu đội một cái mũ đội đầu hình hoa, người mặc một bộ áo bào màu tím, nhìn như một viên ngoại phúc hậu, nhảy xuống khỏi xe ngựa, đi về phía mình.
Dương Tiểu Hài sử dụng toàn bộ lệ khí trên người, đưa tay lấy cây gậy như ý gỗ mục ra nhắm ngay vào bọn họ, ngay sau đó liền la lớn "Tú Mai! Chạy mau! ! Chạy được bao nhiêu hay bấy nhiêu."
"Thiếp không đi! Chàng không đi thiếp cũng không đi!" Triệu Tú Mai hai mắt đỏ bừng nói.
"Đừng có lề mề chậm chạp nữa! Bọn họ sẽ giết nàng! Ta là nam nhân, ta phải bảo vệ vợ của ta!" Nhưng mà mặc dù nói như vậy, nhưng chính Dương Tiểu Hài lại gục ngã trước, nước mắt trong mắt nhịn không được mà chảy ra ngoài.
Mắt nhìn thấy người kia sắp đi đến trước mặt mình, Dương Tiểu Hài rống giận giơ cây gậy như ý trong tay lên dùng sức vung một cái về phía người kia.
Nhưng mà thân thể người nọ giống như giấy vậy nhanh chóng né đi, hắn ta hai ba bước đi đến bên người Dương Tiểu Hài, hai mắt mang theo ý cười, hai tay trực tiếp liền nắm chặt lấy hai tay của hắn ta dùng sức lắc mạnh.
"Ha ha ha, vị tiểu hữu này, vừa rồi thật sự xin lỗi, vị hiền đệ kia của ta là người thô kệch, ta nghe nói sư huynh của ngươi là hoàng đế Đại Lương à? Ta còn nghe nói ngươi còn có một vị sư huynh khác nữa?"
Phản ứng của đối phương khiến cho Dương Tiểu Hài trong nhất thời có chút không rõ, không biết nên phản ứng ra sao.
"Ta còn nghe nói, vị sư huynh khác của ngươi kia là họ Lý à? Xin hỏi là môn phái nào vậy? Trang phục như thế nào vậy?"
Nói xong lời này, Dương Tiểu Hài nhìn thấy đối phương cười nheo lại hai mắt khẽ buông ra một chút, lộ ra cặp đồng tử rắn lạnh như băng kia bên trong.
Động tĩnh này khiến cho toàn thân Dương Tiểu Hài lập tức khẽ run rẩy, liền vội vàng gật đầu nói: "Vâng! Sư huynh của ta là hoàng đế Đại Lương, huynh ấy tên là Cao Trí Kiên, ta còn có một sư huynh khác huynh ấy tên là Lý Hỏa Vượng, huynh ấy rất lợi hại! Bình thường huynh ấy thích mặc áo bào màu đỏ, sau lưng còn đeo ba thanh kiếm, ngươi biết huynh ấy sao?"
Người đàn ông mập mạp nghe nói như vậy, có hơi dừng lại, nụ cười trên mặt càng rõ hơn, đôi mắt rắn lạnh như băng một lần nữa lại ẩn hiện trong đôi mắt đang cười nheo lại kia.
"A ! Hoá ra là Lý huynh à, ha ha ha, có quen có quen đương nhiên là có quen rồi, lúc nhỏ mỗi lần năm mới ăn tết cha hắn còn thường xuyên mang theo hắn đến nhà ta thăm hỏi đấy."
Nghe thấy đối phương nói ra lời này, Dương Tiểu Hài cũng bối rối, người này rốt cuộc là có quen biết Lý sư huynh hay không đây?
Nếu nói không quen biết a, sao người này còn nói như chém đinh chặt sắt như vậy, nhưng nếu nói quen biết, người như vậy cũng không giống như kiểu người mà Lý sư huynh thích đến thăm hỏi.
Ngay khi Dương Tiểu Hài còn hoàn toàn chưa kịp phản ứng, đối phương lại càng tỏ ra nhiệt tình."Nào nào nào, vừa rồi bị tiểu sư đệ của ta hù dọa rồi, một chút lòng thành mong rằng bỏ qua cho."
Một thỏi vàng nặng trĩu từ trong tay áo của đối phương trượt ra, rơi vào tay của Dương Tiểu Hài.
Thỏi vàng có mang theo vết máu ở một góc rất nặng, đập tay của hắn ta làm đau nhức.
"Sư đệ à, ta vừa đoán một cái liền biết, ngươi khẳng định có quan hệ với Lý sư huynh của chúng ta, không phải sao, ta cũng đã mang đem xe ngựa của ngươi tới rồi, ngươi tranh thủ thời gian nhìn một chút, xem đây có phải là xe của ngươi không?"
Người này nói xong, liền để đồng bọn ở đằng xa kéo xe ngựa tới, chẳng những đỡ Triệu Tú Mai và ba con khỉ lên xe ngựa, hơn nữa còn tri kỷ điều chỉnh lại khăn trùm đầu màu trắng có chút xiêu vẹo trên đầu một chú khỉ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận