Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1183: Tìm kiếm (1)

Nghe lời này, Lữ Tú Tài nhíu chặt mày suy nghĩ, nhưng khi hắn ta cúi đầu nhìn bộ dạng hiện giờ của mình thì lập tức quyết định gia nhập Áo Cảnh Giáo.
Chính mình hiện tại đều như vậy, còn có cái gì cho người ta lợi dụng, chỉ cần có thể giết càng nhiều Pháp Giáo, bắt mình làm gì cũng được.
“Được! Ta gia nhập Áo Cảnh Giáo!"
"Nơi này nói chuyện không tiện, chúng ta đi Thập Tự Tự phía đông thành bàn chuyện.”
Lữ Tú Tài một tay bắt lấy mạch đao, chống đao định đứng lên thì một tay bị Túc Nhất bắt lấy:
“Nếu ngươi quyết tâm gia nhập Áo Cảnh Giáo thì không thể đi như vậy, ngươi đã dùng Đại Thiên Lục thì nên biết Áo Cảnh Giáo chúng ta làm việc như thế nào chứ?”
"Tiền bối, ta đã mất hai chân, ta không đi như vậy thì đi kiểu gì?”
Một đầu gỗ bị vót nhọn đâm vào phần chân cụt trong tiếng hét thảm của Lữ Tú Tài.
Đâm chân trái xong đến chân phải.
Lữ Tú Tài cụt hai chân chống hai khúc gỗ đứng lên, đau đến mức hắn ta toàn thân run rẩy, sắc mặt tái nhợt.
Thấy ánh mắt xem xét của bọn họ nhìn mình, Lữ Tú Tài cắn chặt khớp hàm: "Các ngươi ... hãy đi trước! Ta ... ta sẽ theo sau.”
Lữ Tú Tài nâng lên chân phải cắm khúc gỗ bước tên trước, khúc gỗ đâm vào người hắn ta một phần, máu loãng dọc theo vỏ cây chậm rãi chảy xuống.
Thân thể đau đớn không khiến Lữ Tú Tài có chút do dự, ngược lại xem đây là thử thách.
“Được, chúng ta ở trong miếu đợi ngươi."
Túc Nhất không có ý muốn chờ Lữ Tú Tài, mang theo người khác đi ra bình phong, rời khỏi phạm vi của Lữ Tú Tài.
Lúc này người theo sau lưng Túc Nhất mở miệng nói: "Trưởng lão đại nhân, tuy rằng tên này là đồ đệ của Lý Hỏa Vượng, nhưng hắn chưa chắc quan tâm đến đồ đệ này.”
Túc Nhất lạnh lùng liếc người kia:
“Lo làm tốt chuyện của ngươi, nhóm đại trưởng lão muốn làm cái gì, ngươi không có tư cách hỏi.”
Nghe lời này, người kia gục đầu xuống, không dám nói thêm một câu dư thừa.
Lúc này cách chỗ bọn họ sâu năm trượng, Lý Hỏa Vượng bị bọn họ nhắc đang dọc theo hành lang nhỏ hẹp dần dần đi vào sâu hơn.
Tuy xung quanh không một bóng người, nhưng Lý Hỏa Vượng rõ ràng có thể cảm giác được có không ít người theo dõi mình, bởi vì nơi này là trung tâm cứ điểm Giam Thiên Tư, những phòng bị này chỉ là không nhìn thấy chứ không phải là không có.
Khi Lý Hỏa Vượng đứng trước một cánh cửa trúc, cửa két một tiếng bật mở, lộ ra một đại điện ngầm vô cùng trống trải, bốn phía cắm đuốc.
Lý Hỏa Vượng đứng giữa đại điện, tìm được người mình muốn tìm, Chưởng Đàn tạm nhận việc thay Huyền Tẫn.
Mấy đại hán nâng bốn cây trúc dài quấn vải đỏ, đan chéo nhau hình thành một chữ mễ rộng cỡ ba trượng.
Chưởng Đàn đang ở trên bốn cây gậy trúc này, hoặc nhảy theo tiếng nhạc hoặc quỳ theo điệu Na Hí.
Lý Hỏa Vượng đi theo Lữ Gia Ban suốt chặng đường, đã xem nhiều vở kịch, nhưng hắn khó mà xếp cảnh tượng trước mắt là kịch.
Chưởng Đàn nửa người trên đều bị mặt nạ gỗ to lớn bao trùm đang vặn vẹo thân thể đạp lên gậy trúc có tính dẻo rất tốt, nảy lên nảy xuống làm động tác người bình thường tuyệt đối không làm được.
Đôi khi hai cánh tay vòng ra sau lưng khép lại, đôi khi chân phải móc gậy trúc, cổ xoay ba vòng là đà sát mặt đất.
Mà ngay lúc này, tiếng chiêng trống bỗng nhiên dày đặc hơn, hai bóng dáng một đen một trắng trực tiếp nhảy lên gậy trúc.
Lý Hỏa Vượng nhìn kỹ thì ngạc nhiên phát hiện mình từng thấy hai thứ kia, là hai con sư tử của Vũ Sư Cung.
Nhìn thấy Vũ Sư, Lý Hỏa Vượng còn cho rằng chính mình nhìn lầm, nhưng lúc nhìn thấy chân người rậm rạp bên dưới vải trắng thì hắn vô cùng chắc chắn chính mình không nhìn lầm, đây là Vũ Sư của Vũ Sư Cung mà hắn đã gặp ở lòng đất Thanh Khâu.
Chưởng Đàn hướng dẫn hai con Vũ Sư đi theo hắn ta nhanh chóng nhún nhảy, ngã lăn, đạp bước, vái lạy trên cây trúc.
Đối phương nhảy Na Hí thì Lý Hỏa Vượng không thấy lạ, nhưng hắn thật sự không ngờ rằng Vũ Sư cư nhiên có thể tham dự vào Na Hí.
Lý Hỏa Vượng cẩn thận quan sát mặt nạ Na Hí đeo trên mặt Chưởng Đàn, và mặt nạ trên đầu Vũ Sư, Lý Hỏa Vượng dường như phát hiện có điểm giống nhau.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Lý Hỏa Vượng, Chưởng Đàn kết thúc Na Hí. Trước kia Na Hí hẳn là có người hát lời kịch, nhưng lần này chờ tới khi tiếng nhạc ngừng, Chưởng Đàn không hát một chữ nào.
Nhìn thấy Vũ Sư rời đi, thu xuống gậy trúc, Lý Hỏa Vượng đi tới chỗ Chưởng Đàn:
“Mới nãy đang làm cái gì?"
"Tiếp khách quen.”
“Cái gì là tiếp khách quen?”
Mặt nạ gỗ to lớn quay qua nhìn Lý Hỏa Vượng, Chưởng Đàn hỏi:
"Có việc?"
Nghe lời này, Lý Hỏa Vượng cũng lười hỏi những chuyện không quan trọng đó, nói thẳng mục đích tới chỗ này của mình.
“Huyền Tẫn lúc trước giúp đỡ Tư Mệnh khác đối phó Vu Nhi Thần như thế nào? Ta muốn biết biện pháp."
"Không biết."
"Không biết?"
“Ừ, không biết.” Chưởng Đàn xoay người định đi nhưng bị Lý Hỏa Vượng lại lần nữa ngăn cản.
Bạn cần đăng nhập để bình luận