Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 328: Sư huynh đệ (2)

“Ầy, ngươi thấy mấy nữ nhân đó chưa? Hình như có mấy cô có vẻ như có ý với ngươi.”
Cao Trí Kiên ngẩng đầu nhìn lại, phát hiện những nữ nhân vây lại một chỗ nhìn lén mình, sau khi phát hiện ra mình, các nàng nhanh chóng rụt đầu trở về.
“Ây, Sỏa Tử, ngươi muốn có vợ không? Nếu như ngươi muốn, Tào Tháo ta làm Nguyệt lão một lần giúp ngươi kéo tơ hồng.”
Cao Trí Kiên mặt khổ qua quay người lại tiếp tục chỉnh những mảnh giáp kia, căn bản không thèm để ý Cẩu Oa.
“Chẳng lẽ ngươi lại còn chê người khác bẩn à? Ngươi chê người khác bẩn, người khác còn chưa chê ngươi ngốc đâu. Người như chúng ta thì đừng kén nữa, tranh thủ thời gian tìm một cột đi, qua cái thôn này thì không còn cái tiệm này nữa đâu.”
“Ta nói cho ngươi hay, chỗ ta còn có đầu mối. Không bao lâu nữa ngươi liền có thể uống được rượu mừng rồi.”
“Đi..... Đi... Đi...” Cao Trí Kiên trong miệng lắp bắp nói.
“Đi tới? Được a, vậy chúng ta đi qua nhìn một chút.”
“Đi..... Đi.... Đi ra!” giọng nói cực lớn khiến Cẩu Oa giật nảy mình.
“Ta đây xem ngươi là huynh đệ, mới thay ngươi quan tâm nhân sinh đại sự, sau này ngươi muốn tìm đều chưa chắc tìm được.”
Cao Trí Kiên một bàn tay đẩy tới, đẩy Cẩu Oa một cái lảo đảo, trực tiếp té lăn trên đất.
Cẩu Oa mặt mày xui xẻo hùng hùng hổ hổ bỏ đi, lại đi về hướng Triệu Ngũ đang ngồi ở xe bò bên cạnh.
“Chậc chậc chậc!” Cao Trí Kiên miệng không ngừng phát ra tiếng kêu dẫn dụ chó đến đối với Màn Thầu đang nghỉ ngơi dưới xe ngựa.
Màn Thầu nghe được tiếng gọi, chân trước duỗi thẳng dùng sức duỗi cái lưng mệt mỏi, ngay sau đó lỗ tai dán lên đầu, lắc đầu đi về hướng Cao Trí Kiên.
Cao Trí Kiên cẩn thận ôm chó vào lòng vuốt ve hết lần này đến lần khác, cảm nhận cảm giác lớp lông mềm mại cọ vào lòng bàn tay, hắn không khỏi cười ngây ngô.
Hắn luồn vào trong ngực của mình, móc ra nửa khối bánh vàng huơ huơ với Màn Thầu, nhìn thấy có đồ ăn, đuôi của Màn Thầu lập tức càng ngoe nguẩy hơn.
Cao Trí Kiên lấy tay xé một chút mảnh vụn từ trên bánh xuống, đặt trong lòng bàn tay của mình, yên lặng cảm nhận cảm giác đầu lưỡi của Màn Thầu không ngừng liếm lòng bàn tay của mình.
Màn Thầu ăn rất nhanh, nửa cái bánh kia rất nhanh liền đã ăn xong, Cao Trí Kiên nhắm mắt lại, vùi đầu vào lông chó không ngừng cọ lấy.
Hắn thích chó, chó tốt hơn người, Cao Trí Kiên thậm chí muốn, muốn Lý sư đệ đem con chó này cho mình.
Hắn mở mắt ra sau khi cọ một hồi, cẩn thận lấy ra quyển sách binh pháp kia từ trong lòng, tỉ mỉ đọc lại.
Hắn không biết mình vì sao đọc đi đọc lại không biết chán, rõ ràng nội dung trong đó bản thân xem không hiểu lắm, nhưng chính là cảm thấy trong sách này có loại cảm giác rất quen thuộc.
Cẩu Oa từ xa nhìn Cao Trí Kiên đang ôm Màn Thầu, lắc đầu bất đắc dĩ: “Ai dà, Sỏa Tử này quả nhiên vẫn chưa giác ngộ, có nữ nhân không chơi thích chơi chó.”
“Cẩu Oa, ta khuyên ngươi an phận một chút đi, ngươi muốn thô bạo đối với những nữ nhân kia, Lý sư huynh hiện tại không rảnh bận tâm đến ngươi, Tiểu Mãn khẳng định sẽ một kiếm chém chết ngươi.” Triệu Ngũ đang ôm một cái bàn tính cũm đang tính vật tư, khuyên nhủ.
“Lời này của ngươi nói, tự mình không đi theo thì thôi đi còn chê bai ta? Cẩu Oa ta cưới vợ còn cần phải dùng thô bạo á?”
“Đối phó nữ nhân, ta rất lành nghề! Ngươi nhìn cho kỹ, trước khi đến Lương Quốc, ta chắc chắn cặp kè được một người! Đánh cược cái gì?”
“Được được được, ngươi lợi hại được chưa, ngươi tranh thủ thời cặp kè được đi, cũng đừng phiền ta, ta đây còn phải tính sổ sách nữ, không phân bố tốt, bữa tiếp theo ngươi liền uống gió Tây Bắc thôi.”
Cẩu Oa lấy tay gãi gãi lang ben trên mặt, hắn nhìn Triệu Ngũ bả vai một bên cao một bên thấp, vẫn chưa từ bỏ ý định thuyết phục nói: “Ngươi thật không có ý định cùng với ta à? Người như chúng ta đây phải biết thân biết phận. Không nắm chặt lấy, ngươi sẽ phải cô độc cả đời.”
Triệu Ngũ thực sự có chút phiền hắn, “Lý sư huynh đều bị thương thành như vậy, bây giờ ngươi còn có thời gian rỗi nói chuyện này?”
“Tay huynh ấy gãy rồi đều có thể mọc trở lại, lo lắng cái gì, các ngươi đều là lo lắng vớ vẩn.”
“Đoạn đường này đi đến, ta cũng coi như thấy rõ, Lý sư huynh đó chính là cái này!” Cẩu Oa giơ ngón tay cái lên cao.“Yên tâm, dù cho là Diêm Vương gia tự mình đến tìm huynh ấy, huynh ấy đều vô sự.”
Triệu Ngũ ánh mắt lộ ra một tia lo lắng, hồi tưởng lại tất cả những thứ đã nhìn thấy trong khoảng thời gian này, nhìn thế nào đều không thấy Lý sư huynh có vẻ như có chuyện.
Bọn họ đều có khiếm khuyết, nhưng duy chỉ có khiếm khuyết của Lý sư huynh là không nhìn thấy, cũng coi như lợi hại nhất.
“Ngươi lo lắng cái gì, Lý sư huynh hiện tại cũng được coi là một nửa tiên nhân rồi, biết nhiều thần thông như vậy, dù cho thật sự có phiền phức, chúng ta có thể giúp được việc?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận