Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 1221: Manh mối

"Bệ hạ nói cái gì? Còn không đánh Nam Bình sao? Người định kéo dài như vậy đến khi nào?" Lý Hỏa Vượng hỏi.
Kể từ lần phục kích thành công trước đó, bọn họ vẫn ngồi đây không có động tĩnh gì.
Lão thái giám cung kính ôm phất trần, hành lễ với Lý Hỏa Vượng một cái: "Bẩm Lý chân nhân, hiện nay thiên tai giáng thế, mọi sự không thích hợp, không phải là thời điểm tốt để khai chiến."
"Vậy có thể có khả năng thiên tai này chính là do đám người Pháp Giáo tạo ra không? Nếu bây giờ không ra tay, chẳng lẽ đợi đến lúc bọn họ cướp được Tử Vong Thiên Đạo về tay thì mới động thủ sao?"
"Lý chân nhân đừng hoảng, chuyện thiên tai đương nhiên có Tư Thiên Giam đại nhân lo lắng, ta nghĩ không bao lâu nữa, thiên tai này sẽ biến mất. Hơn nữa, ngay cả cái chết cũng không còn nữa thì ra sức làm gì chứ."
Lời nói của thái giám lúc này cũng không khiến cho Lý Hỏa Vượng cảm thấy dễ chịu hơn chút nào, trước kia mỗi khi có thiên tai, quả thực đều do Giam Thiên Tư xử lý.
Nhưng rõ ràng, lần thiên tai này hoàn toàn khác với những lần trước, chưa kể đám người Huyền Tẫn đã chết cả rồi, cho dù còn sống cũng chưa chắc có thể ứng phó được với loại cục diện hiện tại.
Thiên tai trước kia cùng lắm chỉ kéo dài mấy giờ đồng hồ đến hai ngày, nhưng lần thiên tai này đã kéo dài gần mười ngày rồi, điều này đã đủ để cho thấy tính nghiêm trọng của sự việc.
Lại lần nữa nhìn lão thái giám, Lý Hỏa Vượng không nói lời nào mà rời đi, lần này hắn không đến nơi nào khác mà đi đến địa lao.
Mặc dù thiên tai xảy ra giữa chừng và xuất hiện không ít biến động nhưng Lý Hỏa Vượng vẫn giành thắng lợi trong cuộc bao vây và đàn áp trước đó.
Mà bởi vì không có cái chết nên trong tay bọn họ có không ít tù binh, có thể thăm dò được tình hình Pháp Giáo từ miệng bọn họ.
Đợi đến khi Lý Hỏa Vượng đến địa lao được canh gác nghiêm ngặt, hắn liền nhìn thấy một tín đồ Áo Cảnh Giáo đang lắc báng gỗ như thể đang múc nước giếng.
Nhưng điều khác biệt là thứ quấn trên ròng rọc kéo nước của báng gỗ không phải là dây kéo nước giếng mà là ruột được từ từ rút ra từ rốn của người phụ nữ Đản dân bên cạnh.
Nếu nói có người nào được hưởng lợi từ lần thiên tai này thì chắc chắn đó là những kẻ điên tự ngược của Áo Cảnh Giáo.
Bọn họ hiện tại có thể không cần phải lo lắng về cái chết nữa, có thể tùy ý gây ra sự đau đớn cho bản thân hoặc người khác, hơn nữa trong trường hợp này, thực lực của mỗi người đều tăng lên rất nhiều.
“Lý trưởng lão.” Túc Nhất buông tay cầm gỗ ra chào Lý Hỏa Vượng.
"Thế nào? Có lời khai gì sao?" Lý Hỏa Vượng hỏi.
Túc Nhất lắc đầu: "Không, nhưng sắp rồi, Đản dân này sắp không thể chịu đựng được nữa rồi."
Thấy Đản dân bị tra tấn đến không còn hình dạng người kia vẫn đang trừng mắt nhìn mình, Lý Hỏa Vượng bước tới.
"Nói đi, nói cho ta nghe tất cả những gì ngươi biết. Rốt cuộc các ngươi đã làm gì để dẫn dụ thiên tai, chỉ cần ngươi nói ra, ra sẽ cho ngươi sự thoải mái."
"Nếu không, sự tra tấn này sẽ kéo dài vô tận."
Nữ Đản dân kia đầy vẻ kinh hãi, mím cái miệng không còn răng, phun một ngụm máu vào người Lý Hỏa Vượng.
"Haha... Các ngươi thua rồi, các ngươi thua chắc rồi! Đây mới chỉ là bắt đầu! Chỉ là bắt đầu thôi!"
Nhìn thấy Lý Hỏa Vượng đứng ở nơi đó không nhúc nhích, các đệ tử Áo Cảnh Giáo bên cạnh cẩn thận khiêng Đản dân này lên ném vào nồi dầu sôi gần đó.
Nhưng việc này vẫn chưa kết thúc, từng túi muối thô được đổ vào chảo dầu và chiên cùng người đó.
Trải qua mấy lần, đối phương cuối cùng cũng không chịu đựng được nữa, nằm bò bên cạnh nồi, điên cuồng hét lên: "Miếu trợ nói. Đây đều là do Long Vương Gia! Là năng lực của Long Vương Gia, là Tứ Hải Long Vương đã tha cái chết đi!"
Nói đến đây, trong ánh mắt đau khổ của Đản dân hiện lên một tia bối rối, đợi đến khi sự bối rối biến mất, nàng ta lại điên cuồng hét lên.
"Long Vương Gia mới là rồng thật! Những con rồng long mạch kia mới là đồ giả. Căn bản không có tư cách so sánh với Tứ Hải Long Vương. Long mạch chỉ xứng được đặt trên bàn để làm cống phẩm cho Long Vương Gia thôi."
"Tứ Hải Long Vương? Đây là Tư Mệnh quản lý Thiên Đạo gì? Đợi đã!"
Lý Hỏa Vượng đưa tay ra và kéo người kia ra khỏi chảo dầu: "Ngươi vừa mới nói cái gì? Long mạch? Hiện tại trong tay các ngươi còn có long mạch sao?"
Nhìn thấy đối phương có chút do dự, Lý Hỏa Vượng trực tiếp xách nàng ta đến bên trên chảo dầu.
Nhìn chảo dầu bên dưới, Đản dân kia lập tức mở miệng.
"Có! Long mạch của An Tức, còn có long mạch của La Sát Quốc trên biển cũng bị cướp đi rồi. Hiện tại đều được đặt trên bàn thờ của Long Vương Gia, để Long Vương Gia hấp thụ long khí!"
Sau khi nghe được điều này, ý tưởng mà Cao Trí Kiên phủ quyết trước kia lại lần nữa hiện lên trong đầu Lý Hỏa Vượng.
"Nếu Cao Chí Kiên không giúp ta! Có lẽ ta có thể cướp được long mạch của Pháp Giáo để thi triển Chu Tiên Pháp Trận."
Bạn cần đăng nhập để bình luận