Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 831: Đông Môn

Đứng trong đại điện, Lý Hỏa Vượng nhìn chiếc ghế rồng trong bóng tối, thầm nghĩ nên trả lời câu hỏi của đối phương như thế nào.
“Nhĩ Cửu, khoảng thời gian này ngươi đi đâu vậy?” Lời nói thản nhiên kia của Cơ Lâm từ từ truyền ra dưới rèm châu.
"Giữa đường bận chút việc riêng.”
“Ha, ngươi còn dám nói là làm việc cho quả nhân, vậy mà lại dám làm việc tư.”
"Dù sao, không phải Nhân vương đã chết rồi sao? Điện hạ, tiếp theo giết ai?” Lý Hỏa Vượng cắt ngang hỏi.
Cơ Lâm dùng tay phải chỉ còn lại hai ngón vỗ mạnh vào tay cầm của ghế rồng: "Được, ngươi sảng khoái, ta cũng sảng khoái, còn một hoàng muội cuối cùng cũng do ngươi kết liễu vậy.”
“Cuối cùng?” Lý Hỏa Vượng đồng tử hơi co lại, trừng to mắt.
Hắn nhớ mình chỉ giết ba người, mới chưa được bao lâu, cổ trùng trong hũ này sao lại luyện nhanh như vậy.
Cơ Lâm dường như cảm nhận được sự ngạc nhiên của Lý Hỏa Vượng, cười nhẹ haha: “Nhĩ Cửu, vẫn phải là ngươi, quấy đảo trận mưa gió này lên, nếu không ta nào có thể đăng cơ nhanh như vậy.”
"Hơn nữa, đao này của ngươi cũng không tệ, nhưng trên tay ta luôn phải giữ lại mấy cái phòng bị, vì vậy, haha, cũng đừng quá tự mãn.”
Lời nói của hắn ta vừa được nói ra, một số người đứng ra từ trong bóng đen phía sau ghế rồng, trong đó, ngoài một số thái giám, còn có một số gương mặt lạ lẫm.
Lý Hỏa Vượng không biết những người này, nhưng hắn cảm thấy vô cùng quen một người đang ôm kim nguyên bảo trong lòng.
Đó chính là Văn Tài Thần của Nhân vương lúc trước, không ngờ rằng bây giờ lại trở thành thuộc hạ của Cơ Lâm.
Nhìn Cơ Lâm trong bóng tối, trong lòng Lý Hỏa Vượng hơi trầm xuống, Cơ Lâm tính tình thay đổi, lợi hại hơn trước kia nhiều, hắn ta nhân lúc mình giúp hắn ta mở ra cục diện, nhanh chóng mở rộng thế lực của mình ở nơi mà mình không nhìn thấy.
"Nhĩ Cửu, việc này ngươi nhận hay không nhận thì nói một câu, hay là nói, ngươi còn bận chuyện riêng tư khác?”
Một thái giám với những đồng tiền treo trên mắt, hai tay cầm một tờ thánh chỉ vàng đưa đến trước mặt Lý Hỏa Vượng.
“Ta nhận.” Lý Hỏa Vượng vươn tay chộp lấy, sau đó xoay người rời khỏi đại điện.
Đứng dưới bầu trời u ám, Lý Hỏa Vượng mở chiếu chỉ ra, trong đó ghi lại thân phận của đối phương, An Bình công chúa.
Dường như sợ Lý Hỏa Vượng không nhận ra, còn cẩn thận treo một bức họa.
Người được gọi là An Bình công chúa là một thiếu nữ trẻ tuổi xinh đẹp, thậm chí trông tuổi còn nhỏ hơn cả Dương Na.
Nốt ruồi mỹ nhân trên góc miệng bên phải kia càng khiến nàng ta tăng thêm chút yêu kiều dễ thương.
Nhưng Lý Hỏa Vượng không có ý định đánh giá thấp nữ nhân này, chính con cổ trùng hiện tại đã được luyện thành, bây giờ chỉ còn lại hai con, nữ nhân này tuyệt đối không thể xem thường.
Đợi sau khi ra khỏi hoàng cung, Lý Hỏa Vượng đầu tiên mua một con chim bồ câu, tiếp theo lập tức lật tìm trong thân thể mình.
Khi nhìn thấy vầng trăng tròn xuất hiện trong máu thịt, Lý Hỏa Vượng vươn ngón tay lấy thứ đó ra.
Đồ vật này là để liên hệ với Liễu Tông Nguyên của Nguyệt Lượng Môn, nếu hắn ta đã nhạy bén tin tức, vừa lúc có thể hỏi hắn ta một chút về tin tức liên quan đến Tư Thiên Giam.
Sau khi buộc mặt trăng và giấy thư vào chân con chim bồ câu, Lý Hỏa Vượng nắm chặt binh khí trong tay, chậm rãi đi về phía cung điện của An Bình công chúa.
“Đối với công chúa này, ngươi định làm thế nào?” Gia Cát Uyên bay qua hỏi.
Vẻ mặt Lý Hỏa Vượng ngưng đọng: “Không làm gì cả, gắng hết sức trì hoãn, thậm chí nếu cần thiết có thể giúp An Bình công chúa này làm suy yếu đi thế lực của Cơ Lâm.”
"Cơ Lâm trưởng thành nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng của ta, có chút thoát khỏi khống chế rồi, ta không chắc chắn hắn ta hiện tại còn sẽ giúp ta cùng đối phó với Xúc Xắc hay không.”
Nghe thấy lời này, Gia Cát Uyên gật đầu hài lòng rồi lui xuống.
Lý Hỏa Vượng từ đầu đến cuối vẫn không quên mục đích của mình, giết chết Xúc Xắc, cứu Bạch Linh Miểu mới là mục đích của mình.
Ai muốn đăng cơ làm hoàng đế, đó đều là chuyện thứ yếu, mình chỉ cần kéo dài đủ thời gian để giải quyết Xúc Xắc.
Lý Hỏa Vượng đã lẻn vào cung điện của An Bình công chúa vào ngày hôm đó, khi nhìn thấy An Bình công chúa vậy mà lại đặt một thế thân ở đó, trong lòng lập tức nhẹ nhõm.
Đối phương thông minh hơn mình nghĩ, như vậy cũng tốt, mình có thể nhân cơ hội tìm chân thân, lừa gạt Cơ Lâm một khoảng thời gian.
Cứ như vậy, mấy ngày liền, Lý Hỏa Vượng đều đến phủ đệ của An Bình công chúa nhưng vẫn luôn kề cà không động thủ, thỉnh thoảng có ra tay dọn dẹp những tên trinh thám không rõ lai lịch xung quanh.
Vào ngày thứ ba, xuất hiện một số thay đổi mới, Lý Hỏa Vượng nhận được thư trả lời của Liễu Tông Nguyên.
"Nhĩ Cửu huynh đệ, ngươi muốn gặp Tư Thiên Giam? Giam Thiên Tư không phải do nhà ngươi mở ra, thân phận này của chúng ta cũng không có tư cách gặp ông ta.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận