Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 659: Chìa khóa (1)

Lý Hỏa Vượng gian nan nuốt nước miếng, âm thanh mang theo một chút run rẩy hỏi: "Ngươi là Tâm Tố đúng chứ? Ta muốn biết ngươi làm cách nào thoát khỏi thân phận Tâm Tố, làm sao thoát khỏi những ảo giác này.”
“Hửm?” Giọng nói của Bắc Phong mang theo chút ngạc nhiên: “Thì ra ngươi vất vả cực khổ bắt ta đến đây là muốn nói điều này với ta? Nói sớm đi chứ, đuổi theo gắt như vậy, ta còn cho rằng là việc lớn gì chứ, thì ra là muốn công pháp tu chân.”
"Ngươi căn bản không cần thiết phiền phức như vậy, nếu lúc nãy ngươi nói thẳng thì ta khẳng định nói cho ngươi."
"Cái gì?" Lời của đối phương khiến Lý Hỏa Vượng cau mày.
“Ài." Bắc Phong nhẹ thở ra một hơi, ngữ khí mang theo bi thương nói.
"Ta cũng là Tâm Tố, tự nhiên là biết nỗi khổ của Tâm Tố chúng ta, thống khổ không thể phân rõ hai bên đó bản thân ta cũng sâu sắc cảm nhận được.”
“Bởi vậy nếu có thể khiến tất cả Tâm Tố thoát khỏi loại thống khổ này, ta tự nhiên là vui vẻ trông thấy, đáng tiếc Tâm Tố quá ít.”
Da mặt Bắc Phong của Lý Hỏa Vượng giật nhẹ, hắn không tin một chữ nào:
“Ngươi đừng nói nhảm nữa! Không muốn chịu khổ thì mau nói biện pháp cho ta!”
“Được rồi, ta nói cho ngươi, đừng bạo lực vậy chứ, đây là thân thể của ngươi, lát nữa còn phải đổi về.”
“Giờ ta nói đây, nhưng trước khi luyện bộ công pháp này ngươi cần biết một ít sự tình, đầu tiên, tại sao bên cạnh Tâm Tố chúng ta có ảo giác?”
“Đoạn này không cần giải thích, ta đã biết, là do tiên thiên nhất khí của chúng ta dẫn tới.”
“Ồ, ngươi biết nhiều đấy. Được rồi, ta nói tiếp đây, muốn thoát khỏi ảo giác thì ngươi phải giống như ta, hoàn toàn khống chế tiên thiên nhất khí, nhưng dựa vào chính ngươi đương nhiên không được, cần mượn dùng chủ nhân thật sự của Đấu Mẫu.”
"Đợi lát nữa!" Lý Hỏa Vượng ngắt lời của đối phương, sắc mặt âm u nói: "Ngươi đưa ta qua Tư Mệnh của Tọa Vong Đạo các ngươi làm gì? Đừng hòng lừa ta! Tư Mệnh Đấu Mẫu Thái Âm điều khiển giả dối!”
Bắc Phong thở dài một hơi, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Cái gì là thật sự? Cái gì lại là giả? Ngươi phân biệt rõ được không? Người ta hay nói Tọa Vong Đạo chúng ta tu là giả, nhưng bọn họ không nói cho ngươi rằng chúng ta cũng tu chân. Đấu Mẫu Tư Mệnh khác với những Tư Mệnh khác, nó giống như hoa song sinh trong ao, một đóa Đấu Mẫu Thái Âm chưởng quản giả dối, một đóa Đấu Mẫu Thái Dương chưởng quản chân thực."
"Âm dương Thiên Đạo khác với Thiên Đạo khác, Thiên Đạo khác mất rồi thì thôi, nhưng Thiên Đạo có thật giả đối ứng với nhau tồn tại, mặt trái của mặt chính diện là giả, cho nên không có thật thì không có giả, không có giả thì không có thật, ngươi đã hiểu chưa?”
Lý Hỏa Vượng đang ở trong thân thể của Bắc Phong biểu cảm cực kỳ nghiêm túc nhìn Bắc Phong bị nhốt trong cơ thể của mình.
Lời vừa rồi của Bắc Phong khiến đầu óc Lý Hỏa Vượng trở nên hỗn loạn, Tư Mệnh của Tọa Vong Đạo không chỉ chưởng quản giả dối, mà còn chưởng quản chân thực?
Chính mình muốn thoát khỏi ảo giác Tâm Tố thì phải cầu viện Tư Mệnh của Tọa Vong Đạo, Đấu Mẫu Thái Âm Thái Dương?
Lý Hỏa Vượng chỉ mờ mịt một thoáng rồi nương kinh nghiệm phong phú giao tiếp với Tọa Vong Đạo nhanh chóng tỉnh lại:
"Không đúng! Ta không tin! Ngươi đang lừa ta! Ngươi làm như vậy là muốn cho ta tiếp xúc Đấu Mẫu, muốn dụ dỗ ta thành Tọa Vong Đạo!"
So với lời nói vớ vẩn của Bắc Phong thì Lý Hỏa Vượng cảm thấy điều mình vừa nói càng có sức thuyết phục, càng hợp lý.
Nghe lời này, Bắc Phong lại khẽ thở dài:
“Muốn tin hay không thì tùy, Thiên Đạo có năm mươi, Tư Mệnh chia ra bốn mươi ba, Tư Mệnh có hai loại Thiên Đạo không chỉ mình Đấu Mẫu Thái Âm chúng ta, đừng nói là ngươi không biết nhé? Sư phụ của ngươi đúng là thất trách.”
Tuy Bắc Phong là người bị nhốt, nhưng quyền chủ động lời nói nằm ở chỗ của Lý Hỏa Vượng.
Lý Hỏa Vượng nhíu chặt mày nhìn ả, dường như hiện tại giữa hai người thì hắn mới là người bị nhốt thật.
“Có khi nào ả này giả vờ bị ta bắt rồi rót thông tin sai lầm vào ta không?”
Hắn không thích loại cảm giác này, hắn nhất định phải giành lại quyền chủ động, may mà hắn có biện pháp. Lý Hỏa Vượng cầm một cái cưa dính máu đọng đưa tới gần Bắc Phong.
Cùng với tiếng hét thảm xé rách tim gan, Lý Hỏa Vượng nhìn thân thể của mình dần dần vỡ nát, Bắc Phong đã đau đến ngất xỉu mấy lần, nhưng rất nhanh lại bị Lý Hỏa Vượng đánh thức.
Luân phiên mấy lần qua đi, Lý Hỏa Vượng ném móc ngược dính chút thịt nát xuống đất, lại đi tới gần Bắc Phong, gằn từng chữ hỏi:
"Hiện tại ta muốn biết cách thật sự thoát ảo giác!”
Bắc Phong bị hành hạ đến kiệt quệ, biểu cảm cực kỳ thống khổ nói ngắc ngứ:
“Ngươi bắt ta nói gì đây? Ta toàn nói lời thật lòng!"
Khi thấy Lý Hỏa Vượng lại sờ hướng dụng cụ tra tấn còn lại thì Bắc Phong vội sửa miệng.
"Đợi đã! Ngươi cảm thấy là giả, không muốn tu chân thì ta sẽ giúp ngươi nghĩ biện pháp khác. Hay là ngươi mang thân thể này của ta đi đi, thân thể này không có ảo giác, rất trẻ tuổi, còn tốt hơn thân thể tàn tạ này của ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận