Đạo Quỷ Dị Tiên

Chương 939: Từ bi

Tuy rằng sợ nạn dân gây hại cho Ngưu Tâm Thôn, nhưng những người này đói đến mức da bọc xương, thật sự muốn công thành lược địa cũng không có sức lực.
Ít nhất gần Ngưu Tâm Thôn gió êm sóng lặng.
Dùng rơm, giẻ rách, gỗ mà Ngưu Tâm Thôn tặng cho, các nạn dân dựng nhà nhỏ đơn giản gần Ngưu Tâm Thôn.
Tuy rằng xấu xí đơn giản, ít nhất có thể che gió lạnh cuối đông.
Lý Hỏa Vượng vốn cho rằng, nếu Ngưu Tâm Sơn bên Đại Tề không có người, vậy thì dù nạn dân gây ra rắc rối gì cũng sẽ xảy ra ở nơi khác.
Nào ngờ khuya hôm đó, Lý Hỏa Vượng bỗng nhiên mở mắt ra.
Hắn nghe thấy tiếng động lạ, tuy rằng âm thanh rất nhỏ nhưng hắn lại nghe rất rõ ràng, đó là tiếng gõ mõ chỉ có hòa thượng trong chùa tụng kinh mới có.
Cốc cốc cốc!
Tiếng gõ mõ đều đều, Lý Hỏa Vượng nghe mà nổi lên cơn tức.
"Lý Tuế, đi! Nhìn xem rốt cuộc là yêu ma quỷ quái nào!"
Lý Hỏa Vượng rút mấy thanh kiếm giấu dưới gối ra, mang theo Lý Tuế giẫm lên mái ngói lao hướng phát ra âm thanh.
Lý Hỏa Vượng nhanh chóng tìm được ngọn nguồn âm thanh. Đó là một đám hòa thượng, nói chính xác hơn thì là hòa thượng gầy như xương khô.
Những hòa thượng này ngồi xếp bằng ở đầu thôn, gõ mõ đều nhịp. Nạn dân ở bên cạnh dường như đã tỉnh, nhưng bọn họ không dám thò đầu ra xem, run rẩy cúi gằm mặt vùi mình trong rơm.
Khoảnh khắc Lý Hỏa Vượng xuất hiện, đám hòa thượng này cùng nhìn qua, một ít hòa thượng cũng không phải dùng ánh mắt nhìn hắn, mà là dùng sẹo giới trên đầu, một số giòi bọ giống như tròng mắt chui ra chui vào.
"A Di Đà Phật, vị thí chủ này, bần tăng xin chào.”
Lý Hỏa Vượng nhìn lão hòa thượng nói chuyện, tuy rằng đối phương gầy rọp nhưng hắn nhận ra ngay hòa thượng này giống hệt ảo giác hòa thượng bên cạnh mình, đây là phương trượng Chính Đức Tự của Đại Tề!
"A Di Đà Phật, bần tăng đến hóa duyên, mong thí chủ có thể khẳng khái bố thí." Trong lúc nói chuyện, bọn họ đẩy bát đồng ở dưới đất tới trước, tiếng gõ mõ cũng đồng loạt ngừng lại.
"Hóa duyên? Ta không cho thì các ngươi làm gì được?”
Xúc tu màu đen của Lý Tuế lập tức chui ra từ người Lý Hỏa Vượng, từng xúc tu quấn lấy các loại phù lục và dụng cụ tra tấn huơ trên không trung.
Sau lưng Lý Hỏa Vượng có tiếng bước chân, Bạch Linh Miểu mang theo đám tín đồ Bạch Liên Giáo không biết từ đâu chui ra lặng lẽ đứng đằng sau hắn.
Không chỉ là Bạch Linh Miểu, những người có chút năng lực trong Ngưu Tâm Thôn đều vội mặc đồ vào, chạy hướng bên này.
Nếu so sánh số người thì bên Lý Hỏa Vượng chiếm ưu thế hơn.
Khi Lý Hỏa Vượng sắp cho rằng đối phương định đánh nhau với mình, không ngờ phương trượng Chính Đức Tự đứng lên, nhìn thoáng qua tín chúng Bạch Liên bên cạnh Bạch Linh Miểu, ôm mõ gỗ chắp hai tay vái Lý Hỏa Vượng rồi mang theo các hòa thượng rời khỏi.
"Lý ... Lý sư huynh, những hòa thượng tinh quái này làm sao thế? Bỗng dưng đi hết rồi.” Cẩu Oa rất là sửng sốt hỏi.
Nhìn các hòa thượng đi xa, Lý Hỏa Vượng cau mày trầm tư một lúc sau, nói với Bạch Linh Miểu:
“Mang theo người của muội canh giữ Ngưu Tâm Thôn, ta đi xem đám hòa thượng này rốt cuộc muốn làm trò gì!”
Không sợ bị trộm, chỉ sợ ăn trộm nhớ, Lý Hỏa Vượng rất sợ những hòa thượng này không chịu để yên.
“Lý sư huynh hãy cẩn thận, bọn họ người đông thế mạnh."
"Không có việc gì, dù cho đấu không lại ta cũng dư sức chạy trốn.” Lý Hỏa Vượng nói, thân thể bắt đầu thay đổi vị trí, đổi xuống lòng đất, trạng thái ẩn thân chậm rãi đi tới trước.
Hắn sớm nên đoán được, bách tính Đại Tề tới Đại Lương thì Pháp Giáo của Đại Tề cũng sẽ đến, môn phái khác trong Đại Tề tất nhiên đi vào Đại Lương.
Các hòa thượng không mang giày, dấu chân của họ in rõ trên đất bùn, Lý Hỏa Vượng thả chậm bước chân, chậm rãi đi theo.
Đi suốt hai dặm đường, trong khi Lý Hỏa Vượng thầm nghĩ phải chăng đám yêu tăng này định đi đường vòng đánh lén Ngưu Tâm Thôn thì không khí đưa tới mùi thịt quen thuộc.
Lý Hỏa Vượng nhớ kỹ mùi này, đây là mùi thịt người! Ánh mắt của hắn dần trở nên sắc bén.
Lý Hỏa Vượng nhìn quanh, sử dụng cả tay chân và xúc tu leo lên tán cây của một gốc cây tùng cao lớn, mọi thứ ở phương xa đập vào mắt, hắn nhanh chóng tìm được ngọn nguồn mùi thịt.
Trong khu rừng gần đây, một tượng Phật nhỏ bằng đất được đặt trên cái bệ đất, một đám nạn dân quần áo rách rưới quỳ dưới đất liên tục lạy.
Lý Hỏa Vượng nhìn thấy cảnh tượng sởn gai ốc bên cạnh tượng Phật kia, mấy hòa thượng bụng phồng to đang nằm sấp xuống đất, hai chân giơ cao, máu đỏ thắm hỗn hợp nước ối chậm rãi chảy xuôi trên mặt đất.
Bọn họ không phải đẻ con mà là từng cục thịt dị dạng, máu thịt xương và tóc lẫn vào nhau.
Những cục thịt thường nhúc nhích, còn quấn cuống rốn bị vài hòa thượng nâng lên, bỏ vào cái thúng lớn đặt trên lửa.
Từng cục thịt bị ném vào nước sôi, mùi thịt trong không khí càng nồng hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận